NHỚ THẰNG BẠN THÂN Thơ: Tùng Trần Bao năm rồi tao mày chẳng gặp nhau Thằng bạn thân thuở nào còn tấm bé Chắc mày quên.. nhưng tao còn nhớ nhé Kỷ niệm một thời mãi sẽ khó quên Bao năm rồi bởi cuộc sống lênh đênh Dù xa nhau.. tên mày tao vẫn gọi Khi cô đơn giữ thị thành chật chội Thằng bạn nghèo nơi mái ngói làng xưa Nhớ không mày.. ngày ấy những khi mưa Đã trần truồn khi trời vừa rớt hạt Hai đứa cười lúc mẹ lo và quác Mưa đầu mùa chắc bệnh mất biết không Bao năm rồi tao luôn vẫn ước mong Dù xa xôi có nửa vòng trái đất Tao với mày sẽ một lần gặp mặt Ngồi chuyện trò lượm nhặt lại thời gian Hãy luôn gìn giữ tình thứ tình cảm này nhé!