Nhớ mà không thể nói 可念不可说 - [Băng Thu ver] - Tiểu Muội Màn Thầu (Cover lời Việt) Lời tác giả: Nếu như Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Phản Diện dưới góc nhìn của Thẩm Viên cực kì hài hước với những tình tiết cười ra nước mắt thì dưới con mắt của Lạc Băng Hà lại chắc chắn là một áng ngược văn. Bỏ qua các tình tiết phía trước, phần ngược nhất chính là khi Thẩm Thanh Thu (Thẩm Viên) tự bạo và Băng Hà thổ lộ nỗi lòng nhưng tác giả thậm chí còn chẳng để chúng ta nghe hết đã tua luôn 5 năm sau. Quả thực, đối với độc giả chỉ là một cái lật sách, một cái lướt chuột, nhưng với Băng Hà, 5 năm tự dằn vặt bản thân, 5 năm tự tàn phá mộng cảnh dù biết làm vậy là hại chính mình, 5 năm ôm xác Sư Tôn mà ngủ ấy trải qua như thế nào? Chỉ cần nghĩ thôi đã đủ đau lòng. Đây là lẽ là bộ truyện mà mình đọc đi đọc lại nhiều lần nhất và là một trong số ít những bộ truyện mình cảm thấy yêu thích cả hai nhân vật chính chứ không đơn thuần chỉ vì là "hiểu được nên chấp nhận hành động của nhân vật" như đa phần các bộ truyện khác. Đã nhen nhúm từ rất lâu việc làm một bài về Băng Thu, nhưng đợi mãi vẫn chưa thấy bạn nào viết đê hát, tranh thủ mấy ngày nay lên đồng nên viết luôn một bài về khoảng thời gian 5 năm này, hy vọng các bạn sẽ nghe, cũng giới thiệu luôn đến các bạn chưa biết hai nhân vật mà mình cực kỳ yêu thích này. Lời bài hát: Lòng mang tương tư, nhưng người chẳng thấu tỏ Trầm luân trong những giấc mộng xa vời Cào xé ký ức, cho dù có mang đớn đau Chỉ cầu mong trong giấc mơ ta gặp người Ngàn ngày nhớ Như là tơ Như gông cùm trói ta một đời Tựa ngàn tuyết Vây lòng ta giá băng Người hay chăng, sống vì mong nhớ Tìm hoài trong giấc mơ, mong nhìn thấy bóng ai Dẫu trong lòng biết đó hư ảo Làm sao quên tháng năm bên người không chia cách Ái ân này mãi không lìa xa Ngàn ngày nhớ "Ngàn lần nhớ" Như là tơ "Vây kín ta" Như gông cùm trói ta một đời Tựa ngàn tuyết "Ngàn vạn tuyết" Vây lòng ta giá băng Người hay chăng, sống vì mong nhớ Tìm hoài trong giấc mơ, mong nhìn thấy bóng ai Dẫu trong lòng biết đó hư ảo Làm sao quên tháng năm bên người không chia cách Ái ân này mãi không lìa xa Ảo mộng tan biến mau, riêng mình ta đớn đau Chẳng thấy người dẫu cho hư ảo Dù ngày đêm ấp ôm, đâu tìm lại hơi ấm Xác thân này mãi không rời xa Ái ân này mãi không lìa xa