[Ver1:] Anh à tại sao anh trở nên như vậy? Tất cả tình yêu em dành cho anh Anh lại đạp đổ như vậy Em thật không ngờ anh là một người rất tồi tệ Chỉ biết dẫm đạp lên tình yêu người khác rồi Dững dưng mặt kệ Nhửng lời nói ngọt của anh trao em Chỉ toàn là giả dối Kỉ niệm hạnh phúc của anh và em bây giờ Thì nó cũng qua rồi Và nổi đau anh để lại nó cũng đả in sâu Giờ e chỉ biết im lặng Để lòng gậm nhắm nổi đau Đêm cứ lặng lẻ trôi Em lại thương nhớ một bóng hình Để rồi em lại cô đơn chơi vơi Ngồi trong gốc tối chỉ một mình Anh đi trong lặng thinh Còn em thì câm nín để rồi kỉ niệm Ngày nào em mang chôn kín Anh đã nói anh từng đau khổ Và vấp ngả trong tình yêu Vậy cớ sao anh làm người khác đau khổ Mà anh không hề hiểu Vứt hết đi anh à Tình yêu anh trao toàn giả tạo Sau này anh có đau thêm lần nữa Thì cũng đừng hỏi là tại sao. [Mel:] Buông bàn tay Chân lặng đi Từng mảnh kí ức ngày xưa ùa về Tại vì sao người đổi thay em chẳng nói nên lời Tình yêu của anh giờ chỉ toàn dối gian mà thôi Anh vô tâm vứt hết đi Bao kỉ niệm dưới màn mưa kia lạnh giá. [Ver2:] Cũng đã lâu lắm rồi Anh quên hẵn luôn cãm giác yêu Kể từ ngày anh mất đi người con gái Đã từng yêu anh "Yêu Rất Nhiều" Từ đó anh sống theo cách của anh, Nói thẳng anh sống như thằng đểu Anh quen lúc đến hai ba người Nhưng tình cảm trao chẳng bao nhiêu Vì anh mất phương hướng trong tỉnh cảm, Cũng không hẵn là anh tham lam Chỉ vì tình yêu nơi anh đã chết Một phần tự trọng bị xúc phạm Tôi câm hờn, cái thứ Mà mấy người gọi là tình Yêu chi cho nhiều để rồi giờ đây Chỉ còn một mình tôi lặng thinh Cái cảm giác yêu nó thế nào, Có ai chỉ được cho tôi không? Hay đó chỉ là một cơn gió nhẹ Khẽ thoáng qua đây rồi lắng động "thật lòng mà nói Đây là đời chứ không fải là film tình cảm" Nghe cũng hơi nhói ở bên ngực trái Nhưng không sao kìm chế việc mình làm Anh yêu người khác cũng không có nghĩa là Anh không còn... Yêu...em Cho anh xin lỗi vì anh nói điều này Cùng cái nụ cười đểu cùng đính kèm Người con gái xưa đã từng bên anh, Nói thiệt anh yêu gắp trăm lần "Còn em thì anh nói thẳng Là anh chỉ lợi dụng em là đa phần". [Mel2:] Đã xoá vết thương kia, đã xoá hết nỗi đau này Giờ đây còn chi, là màu nâu của tình yêu héo tàn Người tình bên anh có chắc đươc Như em không anh hay chỉ toàn giả dối Khi anh thấy được thời gian Đã không cho em quay về đây. [Ver3:] Anh nghĩ em đủ tư cách sao Để tự cho người là giả tạo Em thật không ngờ cái ngày hôm nay Đã phải tự thốt chữ "giả mạo" Anh nói anh đau anh bị phản bội Thì chắc anh nghĩ em ổn sao? Cuộc sống muôn màu con người muôn vẻ Rạch nhẹ trái tim rôi rỉ máu Một lúc tôi ngả gục Vì biết chính mình là thay thế thay thế Thay thế cho cuộc tình ngang trái Trước kia bị đổ bể Thay thế cái chổ để được trả thù Thay thế cho người không quay về Thay thế cái chổ để được trả thù Thay thế cho người không quay về Những người đến bên anh Thì chắc có lẽ họ hạnh phúc Còn em thì giờ anh muốn em sống sao Hay là cứ cầu chúc Cầu chúc cho anh thêm vài người mới Tất cã đều khuất phục Để anh có thể được cuộc sống ảo Thực mà anh luôn mong khỏi ngã gục Một lúc tôi đau nhói Vì chính anh "người đã ra đi" Và chỉ một lần nửa thôi, Đau xót và tiển biệt anh bước đi ra Đi ra xa mãi cuộc đời tôi Và khuất xa tìm thức bồi hồi Để tôi tự cảm nhận đau thương Mà anh đã để lại nhu nhược thôi bỏ đi Tôi nghĩ chắc bấy nhiêu đó cũng đủ rồi Vì yêu không nhiều lừa dối Chẳng thiếu thì cứ bỏ mặc nó trôi đi Cứ vẫn cố gắng mặc tim cố chấp Dù biết nói ra anh cũng chối Thì thôi cứ việc chia tay Tôi đau xót anh vẫn cười mà Thà là cứ dứt hết, để thôi không Không cần phiền nhau thêm chi nửa Thà là cứ chấm kế