Nhất Khúc Sơ Lâu - Viễn Hạo ZIL, Phong Mộc Yên Mấy chế nghe bài này nhất định phải đeo tai nghe nha, nhớ đó phải đeo tai nghe, nghe đi, nghe đi rồi ghiền như mị nà Lời bài hát 老去八十年 醉步人间 流光不共我眠 兀自驰前 白发两鬓添 大梦忽然 已是僧庐檐下 夜雨潺潺 想我平生欢 曾将红烛烫夜天 兴来千金散 盛来日月同干 知我平生憾 来往过客未有还 中宵长立时 徒有风吹薄衣衫 如今夜色半 风月无边 却是平生事晚 难挽难叹 泪自双目减 得失看淡 生如长夜不尽 哪有 悲欢 算我平生嫌 若有欢聚自有散 当空明明月 未曾见照团圆 想我平生欢 曾将红烛烫夜天 兴来千金散 盛来日月同我干 知我平生憾 来往过客未有还 长立中宵时 徒有风吹薄衫 偿我平生愿 能得天公偶开眼 万人惊鸿间 不曾有过一照面 万人惊鸿间 不曾有过一照面 万人惊鸿间 不曾有过一照面 Pinyin Lǎo qù bā shí nían zùi bù rén jiān Líu guāng bù gòng wǒ mían wù zì chí qían Bái fà liǎng bìn tiān dà mèng hū rán Yǐ shì sēng lú yán xìa yè yǔ chán chán Xiǎng wǒ píng shēng huān céng jiāng hóng zhú tàng yè tiān Xìng lái qiān jīn sàn shèng lái rì yuè tóng gàn Zhī wǒ píng shēng hàn lái wǎng guò kè wèi yǒu hái Zhōng xiāo zhǎng lì shí tú yǒu fēng chuī báo yī shān Rú jīn yè sè bàn fēng yuè wú biān Què shì píng shēng shì wǎn nán wǎn nán tàn Lèi zì shuāng mù jiǎn dé shī kàn dàn Shēng rú cháng yè bù jìn nǎ yǒu bēi huān Sùan wǒ píng shēng xían ruò yǒu huān jù zì yǒu sàn Dāng kōng míng míng yuè wèi céng jìan zhào túan yúan Xiǎng wǒ píng shēng huān céng jiāng hóng zhú tàng yè tiān Xìng lái qiān jīn sàn shèng lái rì yuè tóng gàn Zhī wǒ píng shēng hàn lái wǎng guò kè wèi yǒu hái Zhōng xiāo zhǎng lì shí tú yǒu fēng chuī báo yī shān Cháng wǒ píng shēng yùan néng dé tiān gōng ǒu kāi yǎn Wàn rén jīng hóng jiān bù céng yǒu guò yī zhào mìan Wàn rén jīng hóng jiān bù céng yǒu guò yī zhào mìan Wàn rén jīng hóng jiān bù céng yǒu guò yī zhào mìan Vietsub Già đi 80 năm, liêu xiêu giữa nhân gian Năm tháng không ngủ cùng ta, vẫn còn hướng về phía trước Tóc mai hai bên lại thêm trắng, đại mộng bất thình lình Đã thành hòa thượng, dưới hiên ngôi nhà đơn sơ, mưa đêm róc rách Muốn ta cả đời vui vẻ, từng đem nến đỏ đốt trời đêm Hưng thịnh vụn vặt quý giá, hưng thịnh đến cùng những năm tháng cạn kiệt Biết ta suốt đời thất vọng, khách qua đường lui tới đã không có còn Tức khắc trong đến dài, chỉ có gió thổi, quần áo mỏng manh Hiện tại nửa đêm, phong cảnh vô biên Lại là cả đời sự việc đã muộn màng, khó kéo vãn, khó than thở Hai hàng nước mắt, được hay mất xem như lạnh nhạt Cuộc đời như đêm dài bất tận, nào có buồn vui Tính ta suốt đời nghi ngờ, nếu có đoàn tụ thì cũng có chia li Trăng trên cao rõ ràng nhưng chưa từng thấy chiếu được sự đoàn viên Muốn ta cả đời vui vẻ, từng đem nến đỏ đốt trời đêm Hưng thịnh vụn vặt quý giá, hưng thịnh đến cùng những năm tháng cạn kiệt Biết ta suốt đời thất vọng, khách qua đường lui tới đã không có còn Tức khắc trong đến dài, chỉ có gió thổi, quần áo mỏng manh Thõa mãn nguyện vọng của ta suốt đời, có thể được ông trời ngẫu nhiên mở mắt Giữa vạn người thật sự kinh ngạc chưa từng có đối mặt Giữa vạn người thật sự kinh ngạc to lớn, chưa từng có đối mặt Giữa vạn người thật sự kinh ngạc chưa từng có đối mặt