DÂN VẠN ĐẠI (Bài 1) - Chu Long Dẫu người có đến tột cùng thế lực Khi hết thời lúc đó sẽ về dân Vậy làm gì khi mỏi bước dừng chân Để được sống bên tình thân làng xóm. Đừng để khi trở trời thân đau ốm Nằm trong nhà chẳng người ngó kẻ chăm Không một ai hàng xóm đến hỏi thăm Đau đớn lắm ngàn dao băm cốt nhục. Khi người có chức quyền cao thế lực Hãy làm điều có đạo đức anh minh Đừng để dân quay mặt lại rẻ khinh Coi như thứ bùn sình trong cống thải. Nếu muốn được là người dân vạn đại Sáng thanh tâm có một trái tim hồng Có tấm lòng trung nhân nghĩa sáng trong Thì mới được làm người dân vạn đại 13/8/2018 Chu Long
TIỀN (Bài 2)-Chu Long Tiền là chiếc áo khoác người Vinh hoa phú quý tiếng cười lời ca Tiền thơm hương vị của hoa Buồn vui sướng khổ cũng là tiền thôi Mua quyền bán chỗ đứng ngồi Tiền ơi ngươi đúng con mồi xảo khôn Nơi này bán chỗ kia buôn Xé vò dương thể xác hồn nhân gian. Cho người khổ nhục tâm can Cũng vì tiền đã thân tàn trí suy Tiền ơi ngươi có nghĩ chi Một mảnh giấy mỏng có gì hơn đâu Nhưng làm bao kẻ lòng đau Trẻ già trai gái thân sầu hồn im Bao nhiêu người phải chết chìm Bởi Tiền…gieo bệnh tâm tim điên khùng… Chu Long
Tiền-Bạc ( Bài 3)-Chu Long Vì tiền họ đã không cùng Mỗi người mỗi ngả không chung một đường Xâu xé nhau chẳng xót thương Đâu cần ruột thịt máu xương nghĩa tình Trai khôn không biết giữ mình Gái ngoan bán cái khiết trinh cho người Kẻ đi lừa lọc nơi nơi Cũng chỉ vì chỗ ám hơi đồng tiền. Đâu có bạc là đến liền Chỉ cần có lợi buồn phiền mặc ai Tiền nhiều lên mặt ra oai Bất nhân bất nghĩa ác sai cứ làm Biết tội lỗi vẫn tham lam Bởi tiền cho được muôn vàn ước mơ Tiền vùi nhau xuống bùn nhơ Tiền-Bạc bịt mắt che mờ đức ân… Chu Long
Bạc -Tiền( Bài 4)-Chu Long Tiền đâu có biết nghĩa nhân Bạc tiền đâu biết tình thân xóm giềng Nhiều tiền khẩu xuất ngôn thiêng Trắng đen đen trắng cong nghiêng phũ phàng Người đời thích lắm bạc vàng Có tiền ngồi ước mơ màng quyền cao Thực lòng tiền rất ngọt ngào Đến ngày hết lộc đắng trào mặn cay. Và rồi họa kéo đến đầy Đêm thời chẳng có mà ngày cũng không Trong mình chỉ có mùa đông Cơ hàn đói rách lạnh lòng ôm mưa Nhiều tiền hoang sống dư thừa Một thời giàu có khi xưa ngông cuồng Thả cho cuộc sống rơi buông Rồi đời như một quả chuông treo mành. Khuyên người tâm đạo đức lành Bạc-Tiền đâu thể mua danh tình người. Chu Long
ÔNG VÔ SẢN ( Bài 5)-Chu Long Ông nói là ta thanh liêm chính trực Sống ở đời lấy đạo đức làm đầu Thấy dân nghèo lòng đau thắt quặn đau Tâm can bị ròi bọ sâu đục khoét. Ông nói là nhà đất ông ngàn mét Là tiền ông buôn mẹt vợ bán bưng Ông làm thêm nghề xoa bóp đấm lưng Nên mới có chứ bỗng dưng đâu có. Dạ-thảo dân kính nể ông rồi đó Việc công xong lại ra xó đường ngồi Kiếm đồng tiền bằng sức lực mồ hôi Dân thấy đó nhìn ông rồi học hỏi. Nhưng học mãi làm cũng như ông nói Nửa đời người mà không kiếm đủ ăn Dạ thưa ông thảo dân hỏi trân thành Đừng có giấu sao ông giàu nhanh thế. Ông không nói xin hỏi thưa thượng đế Tại vì sao ông ấy lắm bạc tiền Có mọi quyền có cả mọi ưu tiên Vào đường cấm ai dám phiền dám nghịch. Tôi rất nhớ thành phần ông lý lịch Có khai là không mảnh đất cắm rùi Ba đời nghèo làm thuê mướn mà thôi Ông vô sản cả đời ông vô sản… 15/8/2018 Chu Long
HÃY LÀ NGƯỜI LƯƠNG THIỆN ( Bài 6)-Chu Long Nhìn cuộc sống hôm nay mà ớn lạnh Bạch nhật thiên cống rãnh lộ thiên đầy Ruồi bọ sâu muỗi mọt mối bủa vây Đất nhiễm độc cây xanh non hủy diệt. Thân trần tục một ngày kia sẽ chết Mang được gì xuống địa phủ âm cung Không và không chỉ lòng đất lạnh lùng Gói tất cả cùng chung vào lòng đất Khi còn sống chữ tâm đừng đánh mất Chớ tham chi chữ nhất để riêng mình Cho người đời rồi thiên hạ rẻ khinh Nhục nhã thân gia đình cùng dòng họ. Quyền lực giàu sang chỉ là cơn gió Oai hôm nay rồi mất nó hôm sau Hậu đời người muốn không nhục không đau Sống đúng đạo sống có sau có trước Làm việc xấu xin người nên dừng bước Hại dân lành đất nước tội không tha Đừng mang diêm bật lửa đốt cửa nhà Lớp hậu thế sẽ xẻ da lóc thịt. 23/8/2018 Chu Long
TÂM TƯ NGƯỜI VÙNG SÂU XA (Bài 7)-Chu Long Đứa bé nghèo miền núi : dạ thưa "khÔng" Bao năm qua người bản xa mong mỏi Sáng điện về cho đêm đen bớt tối Cây cầu treo bắc qua suối mùa mưa. Một ngôi trường cho lũ trẻ say xưa Học con chữ cho nó vừa cái bụng Đuổi cái xấu để cái tâm nó rộng Cho tiếng khèn chiêng trống có niềm vui Chỉ cần "khÔng" bớt một miếng ăn thôi Bản xa có một góc đồi điện sáng Bớt một hớp cây cầu treo định dạng Mái trường yêu đậm bước dáng học trò. Chỉ cần "khÔng" không bớt -chẳng cần cho Dân bản sẽ những bữa no hàng quý Chỉ cần khÔng của công đừng lãng phí Một mùa xuân Thiên ý sẽ xuân về. 14/8/2018 Chu Long
QUY LUẬT (Bài 8)-Chu Long Sáng sớm nay khi ta vừa thức dậy Chợt giật mình thấy mấy sợi tóc rơi Trắng như vôi phơi thân dưới mặt trời Chiều đang xuống đường đời dần co lại. Trong mênh mông thấy lòng mình trống trải Trái đất này ta còn lại bao lâu Đích gặp nhau dù cao thấp nghèo giàu Cũng chỉ một miếng đất màu sắc đất. Giờ mời biết những điều mình cần nhất Sống ở đời đừng đánh mất tình yêu Chớ tham lam chớ mơ cái lợi nhiều Mang sao được khi bóng chiều tắt nắng. Sáng sớm nay thấy lòng mình trống vắng Cảm giác rằng khoảng lặng sắp xảy ra Cũng phải thôi bởi mình đã về già Điều sẽ đến…Nó ắt là phải đến! Chu long
VỢ - CHỒNG (Bài 9)-Chu Long Ông chỉ là một cái tên ăn hại Suốt ngày chơi hết uống lại bạc bài Quẩn trong nhà chẳng biết giúp đỡ ai Chí không có chỉ mỗi tài ăn bám. Bà quá đáng bà nói sao quá đáng Tôi cũng làm đến chệch háng còng lưng Chưa khi nao mà được phút vui mừng Muốn được nói bà trợn trừng mắt nạt. Ngậm miệng lại hôm nay ông bị phạt Dám cuồng ngôn bật lại đó phải không Tôi cho ông một câu chót thật lòng Ông là chủ hay tôi là bà chủ? Người đàn ông khép mình buồn ủ rũ Mắt bơ vơ khờ dại ngước nhìn trời Miệng cứng khô không thốt nổi lên lời Chân khụy xuống cánh tay rơi xuống đất... 5/4/2018 Chu Long
ĐỂ LẠI GÌ (Bài 10) Chu Long Rồi một ngày không còn hơi để sống Ta ra đi về nơi cõi vĩnh hằng Tiếng để đời...Nó một kẻ lăng nhăng Mê bài bạc rượu chè thằng phá sản. Có người nói...Nó đấy Đồ khốn nạn Dối lừa trên xương máu bạn người thân Uống mồ hôi sức lao động dân bần Đến người bệnh ăn cả phần của họ. Nếu một ngày ta về chầu tiên tổ Nhìn bao người rơi nước mắt khóc ta Bạn thân gần họ hàng tận nơi xa Họ đều nói...Bạn đang là sống mãi. Chẳng tiền nào mua được lòng nhân ái Vàng ngọc đâu đổi được trái nhân trung Sống trên đời ta có trái tim hồng Tiếng thơm ắt để mãi lòng nhân thế! 29/12/2018 Chu Long