Tác phẩm: Nhắm mắt thấy Paris Tác giả: Dương Thụy Nhà xuất bản Trẻ "Nhắm mắt thấy Paris", Paris của quá khứ hay Paris của tương lai hứa hẹn "– Dương Thụy Tháng tư rồi nhưng những ngày đầu tháng Hà Nội vẫn lạnh, một cái lạnh chỉ có đất Bắc. Với ly cà phê nóng, mình định đọc một cuốn sách chuyên ngành như thường lệ nhưng mình vô tình thấy " Nhắm mắt thấy Paris " ở góc cuối ở kệ sách đã từ lâu mình chưa đọc lại. Và mình đã đọc lại nó một cách đầy tình cờ như cái lạnh vào tháng tư của Hà Nội vậy. Nhưng đúng là cái lạnh của Hà Nội rất hợp để đọc những tác phẩm của Dương Thụy. Mai là một cô gái rất Việt Nam và cũng rất hiện đại, cô sinh ra trong một gia đình gia giáo. Mai năng động và đầy tham vọng, có lúc cô lại ngang bướng, luôn nghĩ mình có tài và có quyền chảnh, nhưng có lúc lại yếu đuối; và có lúc lại ngây thơ khiến cho người ta yêu đến lạ. Còn Louis de Lechamps là một người gốc Pháp, sinh ra trong dòng dõi quý tộc. Luôn lịch lãm với những bộ quần áo hàng hiệu, rất sát gái và luôn hòa nhã, thân thiện. Nếu Mai dù làm trong một tập đoàn mỹ phẩm đa quốc gia nhưng chỉ biết làm từ sáng đến tối thì Louis lại là một người rất tinh tế. Lần đầu họ gặp nhau là khi Louis đến sân bây đón Mai khi cô lần đầu tới Pháp. Dù có chức vụ cao nhưng Louis chịu đi đón Mai chỉ vì anh muốn biết, một cô gái Á Đông có gì thú vị, có điều gì khác lạ đến mức bố anh phải ngoại tình. Vâng, và người tính không bằng trời tính, chàng trai đào hoa ấy đã yêu cô gái đến từ Việt Nam, người đã lầm tưởng anh là tài xế của tập đoàn. Họ đã có một mối tình đầy với những lời nói và hành động ngọt ngào, có sự hòa quyện giữa cái kín đáo của cô gái Việt Nam và sự phóng khoáng, lãng mạn của người đàn ông Pháp nhưng lại thiếu mất đi sự chân thành từ phía người đàn ông. Louis đã buông thả bản thân, tán tỉnh Tuyết Hường để dẫn tới một kết cục đáng xấu hổ. Tuyết Hường là bạn học, đồng thời là đồng nghiệp của Mai, một cô gái muốn vươn lên từ cái nghèo mà không từ thủ đoạn nào. Không phủ nhận tài năng của cô nhưng người đọc sẽ đều thấy được cái dã tâm, ham muốn tiền bạc và quyền lực mà bất chấp tất cả của cô. Dương Thụy đã xây dựng một nhân vật phản diện, vì tiền mà sẵn sàng bỏ cả đứa con trong bụng khiến cho độc giả đọc đến những dòng cuối cùng phải tự hỏi, liệu cô ta có phải là con người? Louis là một người có tình trường không phải dạng vừa nhưng lại mắc bẫy của Tuyết Hường – Pink Lady để rồi phải rời xa sự nghiệp phía trước, sống ở một thành phố nhỏ ở Ba Lan. Khi anh nhận ra" đó là sai lầm lớn nhất của tôi "thì anh đã mất Mai và nhận được email chế giễu của Tuyết Hường khi anh có ý định tự tự. Mai và Louis đẹp đôi nhưng họ không phải là mảnh ghép của cuộc đời nhau. Khoảnh khắc Mai ôm chầm lấy Louis và chủ động lên giường cùng anh nhưng rồi ngượng ngùng chui vào nhà tắm thì người đọc đã thấy sự khác biệt trong suy nghĩ của họ, và cũng thấy được sự khác biệt giữa tình yêu và tình dục. Daniel Ng là người hợp với Mai hơn, người đã quan tâm Mai trong thầm lặng và theo dõi bước đi của cô theo cách của riêng anh. Bởi yêu nhau không phải là ở bên cạnh nhau mà yêu nhau là thấy người đó hạnh phúc thì mình cũng hạnh phúc. Dương Thụy để Daniel xuất hiện rất ít nhưng đủ để thấy tình yêu anh dành cho Mai, thầm lặng nhưng không tầm thường. Không chỉ vậy, Dương Thụy còn cho người đọc thấy được văn hóa doanh nghiệp là như thế nào. Ở đó có những âm mưu, đấu đá lẫn nhau, hạ nhục danh dự của nhau. Để rồi ta tìm được câu trả lời cho câu hỏi: Thế nào là môi trường chuyên nghiệp? Và có phải bạn chỉ cần giỏi là sẽ được làm quản lý? Khi bắt đầu viết tác phẩm này vào năm 2008, Dương Thụy đã chọn tựa đề" Rạng đông trời Paris ", cũng bởi tất cả các nhân vật trọng tác phẩm đều làm trong tập đoàn L'Aurore mà trong tiếng Pháp nó có nghĩa là" rạng đông ". Dương Thụy với những am hiểu về Paris cho người đọc thấy được các góc nhìn khác nhau của Paris, và đương nhiên nó không chỉ tráng lệ mà còn những góc khuất trong bóng tối. Bà Christine là hình ảnh của một Pari cổ kính, sống chậm rãi, yêu thương. Louis là hình ảnh của một Paris hiện đại, trẻ trung, đầy tiềm năng nhưng vội vã. Jean- Paul, một ông sếp người Pháp ở thị trường Việt Nam là một Paris đầy tham vọng nhưng cũng có những sai lầm.. " Nhắm mắt thấy Paris" là một cuốn sách đầy quyến rũ như tình yêu. Hãy đọc nó bạn nhé! Vì ai cũng có một thời tuổi trẻ sống dại khờ và yêu hết mình như vậy?
Hôm nay mình mới đọc xong nhưng mình thích Mai với Louis hơn, kiểu như tình yêu nồng nhiệt của tuổi trẻ. Nhưng truyện này của Dương Thụy tình tiết khá dễ đoán, ước gì tác giả cho anh Daniel xuất hiện nhiều hơn chút nữa chứ anh mờ nhạt quá.
Dù mình chưa đọc nhưng thấy bạn viết về cách thể hiện tình yêu của nhân vật Louis và Daniel là khác biệt. Đúng là không phải cứ yêu ai thì phải chiếm lấy người ấy, cũng không phải cứ lên giường với ai thì đó đã là tình yêu. Chưa chắc người mình yêu đã thật sự yêu mình. Tình yêu trong sáng thuần túy và thầm lặng của anh chàng Daniel khiến nhiều anh phải lấy đó mà làm gương. Bài review của bạn rất hay đấy. Nhờ có bài viết này mà mình biết thêm về một câu truyện tình yêu mới, lãng mạng mà cũng buồn. Chúc bài của nhiều được nhiều bạn đọc hơn nhé! ^~^ Không biết cách nói chuyện cho lắm nên mong bạn thông cảm nha! T~T
Mình thích Dương Thụy từ khi đọc "Oxford thương yêu". Dương Thụy có giọng kể mượt mà, tình cảm chân thực, khiến người đọc xao xuyến theo diễn biến tình yêu trong truyện.
Mình cũng đọc "Oxford yêu thương" và thấy quyển đó Dương Thụy viết hay hơn "Nhắm mắt thấy Paris". Cảm ơn bạn đã quan tâm bài viết của mình nhé.
Mình đã đọc tác phẩm này tầm 5, 6 năm về trước. Thật sự khi đọc bài review của bạn có cảm giác bồi hồi, nhớ lại thời gian mình đọc tác phẩm này. Khi đọc tác phẩm này cũng muốn được sống trong những ngày tháng bùng cháy với tình yêu như vậy, cũng có những hoài bão làm việc ở các doanh nghiệp hàng đầu. Bài review của bạn rất hay đấy nó khiến mình muốn đọc lại tác phẩm một lần nữa. Cảm ơn cậu nhé. Mong cậu sẽ ra thật nhiều bài review hay nữa.