Nhà, Nơi Tôi Thuộc Về

Thảo luận trong 'Nhật Ký' bắt đầu bởi Trương Thương, 20 Tháng một 2019.

  1. Trương Thương

    Bài viết:
    8
    Nhà, nơi tôi thuộc về

    Trương Thương

    Nhà là nơi cho ta cảm giác ấm cúng sau một chuyến đi dài tận cùng trái đất. Nhà là nơi mỗi người đều hướng tới khi có những tổn thương trong đời sống tinh thần. Giống như lâu ngày không ăn một món ăn quen thuộc, lâu dần thành nhớ và trở nên xa xỉ hơn bao giờ hết, mùi vị của quê hương.

    Mùi vị ấy là như thế nào? Tôi đã từng hỏi lòng mình rất nhiều lần nhưng chưa khi nào có thể tìm được câu trả lời. Chỉ có đến khi trải nghiệm một lần xa nhà vạn dặm, và từ đó xa mãi mãi, tôi mới biết quê hương mình có vị gì. Có bao giờ bạn cảm thấy vui khi nhìn thấy trăng chưa? Trong chuyến về quê năm ấy, sau năm tháng xa nhà, tôi nhìn thấy ánh trăng chiếu qua cửa sổ của xe, lòng vui không tả nổi. Nhìn thấy trăng, thấy núi như nhìn thấy quê hương ở trước mặt, lần đầu tiên ấy, như một giấc mộng mà mình càng muốn đắm chìm vào, càng không muốn tỉnh dậy.

    Đã bao lâu rồi bạn chưa về nhà mà nhìn trăng lên, nhìn thấy quê hương thật đẹp? Đã bao lâu bạn chưa tâm sự với mẹ thiên nhiên như một nguồn năng lượng sống dạt dào chảy trong con tim, ánh lên một nỗi niềm của sự hạnh phúc ngập tràn? Phải chăng là chúng ta đã quá xô bồ trong những câu chuyện ngang trái của cuộc sống, chúng ta cứ tự làm cho mình bận rộn thêm, bận rộn nữa, bận rộn mãi suốt cuộc đời. Cho đến khi tự hỏi: Bao giờ là đủ?

    Với một ngôi nhà ấm áp, chẳng bao giờ là đủ cả. Quê hương cũng chẳng bao giờ là đủ. Bởi vì nó không phải mất công đi tìm, bởi vì nó là một mảnh đất tự nhiên mà ở đó con người ta tìm thấy được hai chữ bình yên.

    Trở về để cảm nhận quê hương này, quê hương mà cho dù ẩn sau trong nó là một quá khứ đau khổ hay hạnh phúc thì đều là những kỉ niệm không thể quên, là một phần làm nên chúng ta của ngày hôm nay, vững chãi và mạnh mẽ.

    Đừng mất công đi tìm nơi nào, bởi vì thực chất những thứ quý giá nhất lại là những thứ không phải đi tìm. Chỉ có những người thực sự cần, thực sự hiểu, tất nó sẽ đến. Một cuộc sống không nên quá bình thường, nhưng cũng không nên quá xô bồ để rồi lãng quên đến nối tiếc. Cuộc sống là tập hợp những nối tiếc. Đừng để việc xa quê và mất đi vị giác về quê hương là một trong những sự nối tiếc ấy. Nhà là nơi để về..

    Hết
     
    Thần Kinh thích bài này.
    Last edited by a moderator: 13 Tháng mười 2020
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...