[Bài Thơ] Nguyễn Văn Trỗi - Lê Anh Xuân

Thảo luận trong 'Thơ Ca' bắt đầu bởi Admin, 20 Tháng hai 2017.

  1. Admin Nothing to lose.. your love to win..

    Bài viết:
    4,095
    Khi Anh gọi Bác ba lần

    Lòng anh như thấy được gần Bác thêm

    Anh chưa được tận mắt nhìn

    Nhưng hình ảnh Bác trong tim vẫn ngời

    "Cháu yêu Bác lắm, Bác ơi!

    Những năm kháng chiến từ hồi còn thơ

    Trung thu gặp Bác trong mơ

    Kính yêu cháu hát: "Bác Hồ Chí Minh"...

    Giờ đây trước phút tử hình

    Cháu như thấy Bác đang nhìn cháu đây

    Bác hôn cháu, Bác cầm tay

    Cháu hôn lại Bác sáng nay ba lần"

    Muôn năm! Muôn năm! Muôn năm!

    Triệu người đáp lại ầm ầm bốn phương

    Tiếng hô gặp núi, núi vang

    Gặp sông, sông hát, gặp rừng, rừng ca

    Bác Hồ khi hiện vào ta

    Như tên bật ná, thác sa khỏi ghềnh

    Ôi ba tiếng Hồ Chí Minh!

    Đã thành vũ khí, đã thành niềm tin

    Đã thành lời hứa thiêng liêng

    Lửa thiêu chẳng cháy, đá nghiền chẳng tan

    Cổ gông cổ vẫn thét vang

    Tay còng tay vẫy vẫn ngàn cánh tay

    Bác là non nước, trời mây

    Việt Nam có Bác mỗi ngày đẹp hơn

    Còn cao hơn đỉnh Thái Sơn

    Nghìn năm chung đúc tâm hồn ông cha

    Điệu lục bát, khúc dân ca

    Việt Nam là Bác, Bác là Việt Nam

    "Việt Nam muôn năm!"

    Việt Nam, Tổ quốc muôn năm

    Nơi ta yêu quý muôn vàn của ta

    Dù đây trường bắn Chí Hòa

    Đất chân ta đứng vẫn là của ta

    Sau lưng ta cả quê nhà

    Nơi lưng ta tựa ấy là Trường Sơn

    Là bờ ruộng, lối cỏ mòn

    Đỏ tươi bông gạo, biếc rờn ngàn dâu

    Là Thu Bồn mặt nước xao

    Dòng sông tuổi nhỏ rì rào hát ca

    Là hàng ớt đã ra hoa

    Đám dưa trổ nụ, đám cà trổ bông

    Là trưa tiếng mẹ ru nồng

    Tiếng thoi lách cách bên nong dâu tằm

    Là Việt Nam! Là Việt Nam!

    Biển Đông một dải xanh lam cõi bờ

    Việt Nam đất nhạc, đất thơ

    Chân mây điểm trắng cánh cò quê hương

    Đầm sen nở trắng, nở hường

    Đêm trăng thơm dịu những đường sầu riêng

    Việt Nam xứ sở thần tiên

    Bốn mùa một sắc trời riêng đất này

    Xóm làng, đồng ruộng, rừng cây

    Non cao gió đựng, sông đầy nắng chan

    Sum sê xoài biếc, cam vàng

    Dừa nghiêng cau thẳng hàng hàng nắng soi

    Có nơi đâu đẹp tuyệt vời

    Như sông, như núi, như người Việt Nam

    Đầu trời ngất đỉnh Hà Giang

    Cà Mau cuối đất mỡ màng phù sa

    Trường Sơn chí lớn ông cha

    Cửu Long lòng mẹ bao la sóng trào

    Mặt trời ánh sáng tự hào

    Dáng đi cũng lấp lánh màu tự do

    Bốn ngàn năm dựng cơ đồ

    Vạn năm từ thuở ấu thơ loài người

    Ôi Việt Nam! Việt Nam ơi!

    Việt Nam, ta gọi tên Người thiết tha.



    Lê Anh Xuân

    [​IMG]

    Tháng 5-1964, khi được tin chính phủ Mỹ sẽ cử một phái đoàn chính trị, quân sự cao cấp sang Sài Gòn để nghiên cứu tình hình miền Nam Việt Nam, với lòng yêu quê hương và căm thù giặc sâu sắc, Nguyễn Văn Trỗi - lúc này đang hoạt động trong tổ chức Biệt động vũ trang nội thành thuộc Đại đội Quyết tử 65, cánh Tây Nam Sài Gòn - xin Ban Chỉ huy Quân sự biệt động tiêu diệt phái đoàn cao cấp của Mỹ do Bộ trưởng Quốc phòng Robert Macnamara dẫn đầu. Được cấp trên đồng ý, Nguyễn Văn Trỗi cùng đồng đội của mình tiến hành gài mìn tại cầu Công Lý - nay là cầu Nguyễn Văn Trỗi - nơi phái đoàn cao cấp của Mỹ dự kiến sẽ đi qua. Giữa lúc đang tiến hành nhiệm vụ thì Nguyễn Văn Trỗi không may bị địch bắt vào lúc 22 giờ đêm ngày 9-5-1964.

    Trong lao tù, mặc dầu chịu rất nhiều đòn tra tấn, cực hình dã man cùng với những cám dỗ ngon ngọt của kẻ thù nhưng Nguyễn Văn Trỗi vẫn một mực không khai báo, một lòng trung thành với Đảng, với tổ chức và lý tưởng mà anh đã lựa chọn. Biết không thể nào moi được thông tin gì từ anh, chính quyền Nguyễn Khánh đã đưa anh ra tòa án quân sự kết án tử hình nhằm thị uy và uy hiếp tinh thần chống Mỹ đang sục sôi trong nhân dân miền Nam lúc bấy giờ. Lúc 9 giờ 45 phút ngày 15-10-1964, chúng đưa Nguyễn Văn Trỗi ra xử bắn tại vườn rau nhà lao Chí Hòa - Sài Gòn.

    Khi ra pháp trường, anh Trỗi rất bình thản, đàng hoàng. Anh hùng hồn vạch trần tội ác xâm lược của giặc Mỹ trước các nhà báo. Trước lúc xử tử, bọn địch định bịt mắt anh, nhưng anh giật chiếc băng đen ra, nói: "Không, phải để tôi nhìn mảnh đất này, mảnh đất thân yêu của tôi". Trước khi chết anh còn hô vang:

    Hãy nhớ lấy lời tôi! Đả đảo đế quốc Mỹ! Đả đảo Nguyễn Khánh!

    Việt Nam muôn năm! Hồ Chí Minh muôn năm!


    Câu "Hồ Chí Minh muôn năm" anh hô đến ba lần.

    Tinh thần chiến đấu và hy sinh anh dũng của anh Trỗi tại pháp trường đã trở thành biểu tượng của thế hệ thanh niên Việt Nam thời kỳ chống Mỹ. Bác Hồ, vị lãnh tụ kính yêu của chúng ta đã ghi trên tấm ảnh của anh Trỗi: "Vì Tổ quốc, vì nhân dân, liệt sĩ Nguyễn Văn Trỗi đã anh dũng đấu tranh chống đế quốc Mỹ đến hơi thở cuối cùng. Chí khí lẫm liệt của Anh hùng Trỗi là một tấm gương cách mạng sáng ngời cho mọi người yêu nước, nhất là cho các cháu thanh niên học tập"

    Đọc thêm:

    Hãy nhớ lấy lời tôi
     
    Khánh Đoan, Thùy MinhSói thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng năm 2020
Trả lời qua Facebook
Đang tải...