Truyện Ngắn Người Phụ Nữ Của Tôi!

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi ken bảo bối, 28 Tháng chín 2018.

  1. ken bảo bối

    Bài viết:
    1
    NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA T ÔI

    Tác giả: Ken bảo bối

    Vào những năm cuối của cuộc đời, con người luôn muốn cho mình dù ít dù nhiều lấy một khoảng thời gian thảnh thơi và hạnh phúc, nhìn cho cùng ai chẳng mong muốn như vậy, mẹ tôi đã lam lũ cả cuộc đời vì con, nhưng cuối cùng bà nhận lại được cái gì ngoài mệt mỏi, những đêm dài nằm khóc tủi một mình.

    Nhà tôi có ba anh chị em, tôi là chị cả, và cũng đã có gia đình riêng cho chính mình, cũng là một người phụ nữ. Nhìn mẹ tôi, tôi cảm thấy sợ cho chính bản thân mình, thương cho mẹ. Vì gia đình, vì thương con, đâu có ai muốn mình có một gia đình như thế, đêm nào cũng thấy mẹ nằm khóc một mình vì hai thằng em, vì chồng, mẹ nói:

    - Người ta mất con còn chồng! Tao thì không được đường nào, con đã không được gì chồng còn suốt ngày đay, nghiến nữa!

    Ý là ở đây ba tôi luôn cho rằng những thằng em hư hỏng đó là do mẹ tôi mà nên, ông cho rằng vì mẹ tôi chiều chuộng chúng làm chúng hư, vì mẹ tôi sinh ra chúng làm chúng hư. Có những lần tôi nghe ba nói mẹ: "Đẻ được ra thì chịu được". Tôi nghĩ bụng: Một mình mẹ tôi đúc ra được hai thằng đít chậu, đít vại đó đâu cơ chứ. Cũng là phụ nữ tôi cũng hiểu đôi phần, không phải chiều chuồng mà là tình thương của mẹ dành cho con, người mẹ nào mà chẳng thương con, mang con đi theo chín tháng mười ngày, sinh nó ra ấp ủ nó trong lòng, và mẹ luôn muốn che chở cho con mình thôi, chứ cũng không phải là chiều chuộng chúng, cũng đâu mong muốn chúng lớn lên hư hỏng như thế này.

    Ba mẹ đã như vậy chúng nó còn không biết gì, tôi biết ba tôi cũng khổ tâm chứ, mẹ tôi cũng đau long chứ, vậy mà chúng nó lúc nào cũng nghĩ cho bản thân mình, bạn bè mình, còn ba mẹ chúng nó chắc chỉ là cái mỏ cho chúng nó đào thôi, đào khi nào không đào được nữa là bỏ. Đường đường là thanh niên đàng hoàng đó chứ, mà lúc nào cũng làm không lo làm chỉ biết ngồi không chờ ăn sẵn và xin tiền thôi. Tôi nhìn chúng nó cũng ngán ngẩm lắm.

    Đi ra: "Mẹ cho con 50 nghìn đổ xăng"

    Đi vào: "Mẹ cho con 20 nghìn uống cà phê"

    Vòng qua, vòng về buồng cau bốc hơi!..

    Bà buồn lắm, bà muốn bỏ nhà đi thật xa để không còn nhìn thấy cảnh này, bà lại lo mấy đứa cháu sống không nên người. Cũng là phận phụ nữ mà sao mẹ khổ muôn đường, ngày thì lam lũ kiếm tiền, đêm nằm khóc ròng, có con, có chồng mà như cô đơn một mình!

    Ken bảo bối

    Góp ý tại đây : [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Ken Bảo Bối
     
    Last edited by a moderator: 12 Tháng mười 2018
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...