Người mạnh mẽ có bao nhiêu yếu đuối

Thảo luận trong 'Nhật Ký' bắt đầu bởi ManDU, 29 Tháng mười 2021.

  1. ManDU

    Bài viết:
    0
    Bạn lớn lên từng ngày, mạnh mẽ lên theo từng con sóng đổ xô. Đến một lúc nào đó, bạn thấy mình dường như đã chai sạn, tự cho rằng bản thân mình là một người mạnh mẽ. Thế nhưng chưa một lần bạn nhìn thấy rốt cuộc bản thân yếu đuối đến nhường nào.

    * * *

    Cậu bé đồng nghiệp khen tôi có nụ cười ngọt ngào như ly trà sữa full đường full đá mà tôi yêu thích.

    Cô em gái bảo ghen tị vì tôi có thể luôn cười thật hạnh phúc dù trước mắt có bao nhiêu khó khăn.

    Chị gái cùng phòng ban tấm tắc áp lực của sếp và đồng nghiệp kẹp hai bên mà tôi mỗi ngày tới công ty đều rạng rỡ như vậy.

    Anh trai hàng xóm hay bảo sao chuyện gì trong nhà cũng giải quyết được không cho anh cơ hội giúp đỡ.

    Chú bác sĩ gật gù may sống vết thương đau như thế mà tôi có thể im lặng chịu đựng.

    Chợt nhận ra từ bao giờ bản thân đã có thể bình thản trước mọi chuyện xung quanh, đã quen với việc tự mình giải quyết rắc rối. Không nhớ tới lần cuối than phiền là lúc nào. Gật đầu cười mỉm, mình thật là mạnh mẽ.

    Tôi không thể uống cà phê hay bất cứ thức uống nào có vị đắng, vị chua.

    Tôi không biết làm gì ngoài giả vờ như không nhìn thấy những khó khăn đang chồng chất trước mắt.

    Tôi không thể lên tiếng khi sếp và đồng nghiệp liên tục chỉ trích.

    Tôi sợ rằng mở miệng nhờ vã sẽ nhận lại những lời từ chối.

    Thật ra vì tôi không thể vượt qua nổi sợ kim tiêm nên đành chọn may sống vết thương.

    Hóa ra tôi chưa từng mạnh mẽ, tôi chỉ dùng bộ mặt mạnh mẽ để che đậy nhưng sợ hãi khác trong lòng mình. Tôi dùng khoảnh khắc vui vẻ nhất, tích cực nhất để đối diện với mọi người, nhưng lại dùng khuôn mặt ủy khuất nhất để đối diện với bản thân. Không phải chưa từng khóc, chỉ là chưa dám khóc trước mặt ai. Không phải chưa từng co rúm, chỉ là đến co rúm trước mặt người khác cũng là việc không dễ dàng. Không phải chưa từng muốn nói bản thân mệt mỏi lắm, chỉ là câu đã tới miệng nhưng không thể thốt thành lời.

    Tôi từng khóc thật to chỉ vì nghe một câu chuyện cảm động.

    Tôi từng trốn biệt trong chăn vì tiếng sét bên ngoài.

    Tôi từng không thể đứng lên vì đôi chân quá mỏi sau khi leo 3 tầng lầu.

    Tôi từng cứu một con chuột vì nghe thấy lời kêu cứu trong những tiếng chít chít,

    Tôi từng trốn trong vòng tay của mẹ vì bên cạnh có một con gián.

    Tôi từng không thể ngừng rơi nước mắt vì bên ngoài trời vẫn mưa.

    Tôi từng chạy trốn đến nơi không một ai quen biết vì không muốn phải đối diện với cảnh gia đình đang dần tan vỡ.

    Tôi vốn dĩ vẫn yếu đuối như vậy.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...