Tự Truyện Nghị Lực - Vỹ Nam Phong

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Vỹ Nam Phong, 18 Tháng bảy 2020.

  1. Vỹ Nam Phong

    Bài viết:
    13
    Tác giả: Vỹ Nam Phong

    Tác phẩm: Giải thoát linh hồn - Nghị lực

    Thể loại: Tự truyện, nghe và kể lại


    Link thảo luận - góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Vỹ Nam Phong

    Năm ngoái, khi còn là sinh viên đại học năm nhất, tôi đã vừa đi học vừa đi làm. Tôi xin vào phụ giúp tại căn tin của một bệnh viện ở Thượng Hải. Ngày ngày nhìn dòng người hết vào rồi lại ra; ngày ngày nghe thấy những tiếng gào thét đầy đau đớn của bệnh nhân, tiếng khóc thê lương của những người đi thăm bệnh; ngày ngày cảm nhận được một bầu không khí não nề ở bệnh viện, nhất là khi về đêm lại càng tĩnh mịch u buồn.. Nhiều lúc tôi tự cười: "Ông trời thích đặt ra số mệnh thật!"

    Một ngày như bao ngày khác, tôi cũng đến làm việc để kiếm thêm thu nhập, cũng như là tập làm quen dần với môi trường làm việc trong tương lai. Bất giác từ lúc nào chẳng hay biết, tôi đặt ánh nhìn lên một người phụ nữ bị liệt đôi chân do tai nạn xe. Người phụ nữ ấy khá trẻ, tầm 25 tuổi. Cô ấy ngày nào cũng như thế, ngày nào cũng ra công viên bệnh viện đi dạo mặc dù đôi chân chẳng thể đứng lên nổi. Hôm nay tôi vẫn thấy cô ấy một mình lăn bánh xe ra đi dạo, khi ra đến hàng ghế đá, cô ấy gắng gượng đứng dậy, mặc dù đều không thành công. Cứ thế, cô ấy ngã không biết bao nhiêu lần vẫn không thể đứng lên nổi. Lại một lần.. Một lần nữa.. Rồi cô ấy lại té xuống, lần này đầu cô ấy bị đập vào chiếc ghế đá bên cạnh, tôi vội chạy đến đỡ. Khi đã đỡ cô ấy lên xe lăn, phủi đi vết bẩn trên quần áo cô ấy, tôi mới hỏi:

    - Rõ ràng chẳng thể đứng lên, sao cô còn cố chấp làm gì?

    Cô ấy nhìn vu vơ, một lúc lâu sau mới trả lời tôi.

    - Bác sĩ nói, tôi vẫn có thể đứng lên được, chỉ cần chăm chỉ cố gắng.

    Rồi bỗng cô ấy phá lên cười, tiếng cười đầy khó hiểu. Cô ấy đang nói chuyện với tôi, nhưng tôi lại cảm thấy như cô ấy đang tự an ủi chính mình, tự tạo cho mình một động lực để tiếp tục và không ngừng cố gắng.

    - Số mệnh là do trời sắp đặt, nhưng cuộc sống này là của tôi! Không phải của ông trời.. Dù chỉ còn một tia hy vọng mong manh yếu ớt thì tôi cũng phải tận dụng triệt để. Là con người, là loài động vật có tư duy cao nhất thì ít nhất phải có một lần trong đời dũng cảm đứng lên đấu tranh với nghịch cảnh chứ, đúng không? Đâu thể nhu nhược, bỏ cuộc khi còn chưa bắt đầu.

    Câu nói tưởng chừng như đơn giản, nhưng mang đầy ý vị, mang đầy ý nghĩa khiến tôi nhớ mãi.

    - Vậy người nhà của cô đâu? Họ không quan tâm cô sao?

    - Họ rất quan tâm tôi, khi biết tôi vẫn còn cơ hội để đứng và tự tin bước đi trên đôi chân này, họ đã ngỏ ý muốn giúp tôi. Nhưng tôi đã từ chối, cậu biết vì sao không?

    Tôi lắc đầu.

    - Vì tôi đã trưởng thành rồi. Khi tôi còn nhỏ, lúc ấy tôi chưa hiểu chuyện, họ có thể giúp tôi từng bước đi chập chững. Nhưng bây giờ, tôi đã lớn như thế này rồi, tôi muốn thực sự độc lập, tự bước đi thêm một lần nữa mà không cần sự giúp đỡ của bất kì ai. Hơn nữa, họ có thể giúp tôi được bao lâu?

    Đúng vậy, cuộc sống là của mỗi người, nếu tự bản thân bạn không cố gắng thì ai sẽ cố gắng giùm bạn đây!

    Hơn 4 tháng sau đó, lúc tôi đang làm việc, một người phụ nữ sang trọng bước đến trước mặt tôi.

    - Này cậu trai trẻ, lấy cho chị một chai nước lọc.

    Giọng nói quen thuộc khiến tôi bất giác ngẩng đầu nhìn lên người phụ nữ ấy. Là cô ấy – người ngày ngày đều cố gắng chinh phục cuộc sống của bản thân, cố gắng làm chủ cuộc sống của bản thân. Ngay bây giờ, cô ấy đã thành công rồi!

    Chỉ cần bạn cố gắng, đến số phận cũng sẽ quỳ dưới chân bạn. Cuộc sống là của bạn, quyết định thế nào là ở bạn, có quyết tâm hay không cũng là ở bạn. Đừng đầu hàng số phận khi chưa một lần thử chống lại nó.

    END.
     
    Huyên Lê Nhân ÁiThần thoại thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 25 Tháng bảy 2020
  2. Thần thoại Cố gắng lên!

    Bài viết:
    146
    Tác phẩm của bạn viết hay lắm a. Rất ý nghĩa và nhân văn. Đem đến bài học cho người đọc để họ lấy đó làm tấm gương cho nghị lực của chính mình.

    Văn phong là tạm ổn rồi.

    Nhưng mà về thẩm mỹ thì phần đầu chưa bắt mắt lắm. Bạn nên để tên truyện, tên tác giả, thể loại truyện định dạng kiểu chữ in đậm, để thu hút người đọc ngay từ những dòng mở đầu. Tên truyện bạn cho size chữ ở mức lớn hơn một chút, để phân biệt tên truyện với những cái còn lại. Và nếu có thể đổi màu khác thì sẽ hấp dẫn hơn. Bạn nên cho một tấm ảnh minh họa nếu có thể nữa nhé.

    Đấy là những góp ý của mình cho tác phẩm bên trên. Hy vọng không làm bạn thấy phiền hay khó chịu nhé.

    Chúc bạn có một buổi tối vui vẻ.
     
    Vỹ Nam Phong thích bài này.
  3. Vỹ Nam Phong

    Bài viết:
    13
    Cảm ơn vì những góp ý của cậu, tôi sẽ lấy đó làm nền tảng cho những bài sau.
     
    Thần thoại thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...