Ngôn Tình Ngày Xa Anh - Tô Mộc Y

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Tô Mộc Y, 29 Tháng tám 2021.

  1. Tô Mộc Y

    Bài viết:
    4
    Tác phẩm: Ngày Xa Anh

    Tác giả: Tô Mộc Y

    Thể loại: Truyện ngắn

    [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm của Tô Mộc Y

    Năm Kỷ An An 6 tuổi, mẹ cô tái hôn với ba dượng họ Phó, gia đình họ cũng khá giả. Kỷ An An không phản đối mẹ mình đi bước nữa. Cô mong muốn mẹ mình sẽ không vất vả kiếm tiền nuôi mình nữa mà thay vào đó là có một gia đình hạnh phúc.

    Chú Phó rất tốt với mẹ cô, cô rất vui. Nhưng chú Phó có một người con trai 10 tuổi, anh ấy có vẻ không thích mẹ và cô lắm.

    Anh ấy tên là Phó Lăng Hoài. Anh ấy rất đẹp trai. Cô rất thích người anh trai này. Cô từ nhỏ đã ao ước có một người anh như bao bạn bè, anh ấy sẽ bảo vệ cô khỏi bạn bè ức hiếp, chế nhạo. Anh ấy sẽ phụ mẹ làm việc nặng. Anh ấy sẽ chơi cùng cô.. Rất nhiều điều ao ước.

    Năm nay anh ấy học cấp một rồi, nghe chú Phó hay khen anh ấy rất nhiều, mặc dù ít nói nhưng anh ấy rất giỏi, năm nào cũng là niềm tự hào của trường về thành tích anh đạt được.

    * * *

    An An lên lớp một, chú Phó giao cô cho anh trai chăm sóc khi đến trường. Mặc dù anh rất lạnh nhạt, nhưng luôn đi phía sau cô, luôn nhắc nhở cô mọi chuyện. Và hình như cô cảm thấy anh cũng thích mình rồi. Bởi khi ai hỏi đến, anh đều nói.

    "Đây là em gái tôi."

    Thời gian cứ thế trôi, hai anh em cũng lớn dần. Mặc dù vẫn như cũ. Phó Lăng Hoài vẫn ít nói chuyện với cô nhưng anh vẫn luôn quan tâm đến cô, sẽ luôn chủ động đợi cô tan trường, sẽ luôn hỏi cô muốn ăn gì.. Cô rất vui. Bây giờ anh đã thật sự xem cô như em gái mà đối đãi.

    Bởi ba mẹ ngày càng bận rộn, cuộc sống An An vẫn luôn xoay quanh anh trai, biết là anh ấy cũng xem mình là em gái nên cô dần dần phụ thuộc vào anh. Ỉ lại vào anh. Cô ngày một lớn dần bởi sự chở che của anh.

    Năm Phó Lăng Hoài lên cấp ba, cô thì vẫn ở cấp hai. Hai trường tuy khác biệt nhưng anh vẫn luôn đón cô tan học. Nhưng một hôm anh đón cô với một chị gái. Chị ấy rất đẹp, nhìn rất xứng đôi với anh. Nhìn anh không nói với chị ấy lời nào. Nhưng cô biết anh cũng quan tâm chị ấy. Từ nhỏ cô vẫn luôn đi theo anh mà, cô đương nhiên biết anh nghĩ gì. Cô nhiều lúc thật hận, cô đã để ý đến anh nhiều quá. Cô không biết sao, cảm thấy thật nghẹn ngào.

    Anh của cô, không thể là của người khác. Cô muốn anh chỉ đối tốt với một mình cô thôi. Cô biết mình thật lạ nhưng cô từ nhỏ đã có anh bên cạnh, cô sợ hãi sẽ mất đi anh, anh là tất cả của cô.

    Một thời gian trôi qua, anh thấy cô bắt đầu khác lạ. Cô bắt đầu bị điểm kém, trốn học đi chơi. Thậm chí còn học bạn bè xấu uống rượu. Anh nghĩ cô chỉ đang tuổi dậy thì thôi nên anh cũng khuyên bảo, chỉ dạy cô nhưng anh không biết, cô làm vậy để anh có thể chú ý cô nhiều hơn.

    Thời gian cô lên cấp ba thì anh xa nhà đi học đại học. Cô bây giờ đã quay lại là học sinh ngoan, hai người đã quay lại là anh em tốt nhưng anh vẫn cảm thấy cô không còn thân thiết với mình như xưa. Anh chỉ nghĩ là do cô lớn rồi sẽ khác.

    Nhưng thật ra không phải vậy, cô mấy năm nay từ bạn bè xung quanh đã nhận ra được là cô yêu anh, không phải là giữa anh em mà là tình yêu nam nữ. Cô cảm thấy mình thật điên rồi, cô đã làm váy bẩn tình cảm trong sáng của anh giành cho cô. Nhiều lúc cô ghét mình lắm, nhưng tình cảm này ngày một lớn khi cứ nhìn thấy anh bên cạnh.

    Cô bắt đầu né tránh anh, thời gian anh xa nhà. Cô cứ nghĩ mình sẽ quên đi đoạn tình cảm non trẻ này. Nhưng tình cảm này không thể quên được mà ngày càng ăn sâu vào trai tim cô.

    Mỗi năm anh về nhà vào hai ba dịp lễ, tết. Mặc dù cô vui lắm, cô đợi anh ròng rã, cô nhớ anh vô cùng, nhưng cũng phải kìm nén thôi. Cô biết mình không nên như vậy cứ lén lút nhìn anh. Cô sợ anh phát hiện. Đến lúc đó, cô sợ anh, sợ anh sẽ đối với cô ngày càng xa cách.

    Năm nay cũng như mọi khi, chờ anh về là cái cảm giác vừa đau khổ, vừa mong ngóng. Lần này, anh về với một chị gái. Là chị ngày xưa từng đến đón cô. Cô biết lòng mình đau, cái cảm giác hụt hẫng này cứ ăn mòn trong tâm trí cô. Cô cũng vui lắm, như vậy cũng tốt. Cô sẽ chẳng còn vọng tưởng gì nữa. Cô sẽ luôn là người em gái tốt trong mắt anh.

    Dần dần thời gian cũng qua đi, làm một người em gái tốt cũng không dễ dàng nhưng cô vẫn làm được. Tự chôn sâu trong lòng mọi chuyện rồi nở một nụ cười trên môi. Sau khi tốt nghiệp cấp ba. Cô đăng kí đi du học nước ngoài. Chắc đi xa, cô mới có thể quên đi những đoạn hồi ức mệt mỏi này.

    * * *Sau hai năm đi du học, cô bây giờ mới quay lại về nước. Là dự tiệc cưới của anh trai, cô bây giờ đã thản nhiên chấp nhận chuyện này. Cô rất vui. Anh của cô bây giờ đã có bên cạnh một người yêu anh. Anh lần này vẫn như mọi khi, anh đối với ai hỏi thăm đến cô, cũng luôn nói một câu.

    "Đây là em gái tôi."

    Đúng, cô là em gái anh ấy. Nhưng lần này, cô không còn là cái đuôi nhỏ của anh nữa rồi.

    Cô biết mình thật khó để chấp nhận một ai nữa nhưng thời gian sẽ trôi qua, kỉ niệm sẽ vơi bớt. Lòng cô sẽ tự bớt đau.

    Thanh xuân cô có anh, là điều cô hạnh phúc nhất. Mặc dù điều đó cũng là nỗi đau cô muốn chôn vùi nhất. Nhưng cô không hối hận. Anh ấy luôn là niềm tự hào của cô. Là em gái cũng được. Cô cũng luôn hãnh diện vì có một người anh trai ưu tú như vậy.

    Có lẽ cô sẽ tiếp tục đi xa, đi thật xa anh. Để có thể quên anh.

    End.
     
    Mạnh ThăngSnowflakes thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 31 Tháng tám 2021
  2. Đăng ký Binance
  3. Snowflakes Cái gì cũng biết nhưng cái gì cũng không giỏi.

    Bài viết:
    167
    Xin chào Tô Mộc Y, mình là Snowflakes đến từ bang Land of Oblivion. Mình có đọc qua tác phẩm Ngôn Tình - Ngày Xa Anh - Tô Mộc Y này của bạn và xin có đôi lời muốn nói:

    + Về hình thức: Bạn trình bày truyện rất rõ ràng, cẩn thận. Ngắt dòng ngắt đoạn đúng chỗ khiến người đọc không thấy khó chịu. Bạn cũng không mắc phải lỗi chính tả nào cả. Điều này rất đáng khen nà. Tuy nhiên bạn nhớ chú ý bổ sung bìa truyện và tạo link góp ý - thảo luận nha, không là bị BQT nhắc nhở đó.

    + Về nội dung: Quả thật đây là một câu chuyện tình yêu không có kết quả. Đó là anh trai của mình, dù chẳng có máu mủ đi chăng nữa đó vẫn là anh trai của mình. Hai tiếng "anh trai" có lẽ đã từng thân thương đến thế nhưng không ngờ rằng lại trở thành gánh nặng cho tình yêu của ta. Có lẽ kết thúc của câu chuyện này là phù hợp cho cả hai, người anh không biết gì cả vẫn coi cô là em gái, còn em gái coi như đã đập tan hy vọng, ôm mối tình này giữ cho riêng mình. Có lẽ sẽ tốt cho cả hai.

    Câu chuyện này của bạn thật sự rất hay, rất đau lòng. Tình yêu tuy không có kết quả nhưng đó vẫn từng là một tình yêu đẹp.

    Chúc tác phẩm của bạn thành công tốt đẹp nhà <3

    #Snowflakes
     
    Mạnh ThăngTô Mộc Y thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...