Tác giả: Kỳ hiên mặc hi Tác phẩm: Ngẫu hứng trong đêm Thể thơ: Tự do Giới thiệu: Một số câu thơ mà Hi ngồi ngẫu hứng ngâm trong vài khắc yên tĩnh hiếm hoi á. Đôi khi cũng là vài lời tâm tình mà Hi viết lúc buồn, vui hoặc thất tình chẳng hạn? Lịch: Khi nào Hi ngẫm ra liền viết. Không có hạn định cũng như số lượng nhất định á
Nhìn một người đã từng là người thương trở nên xa lạ.. Bấm để xem Thực hư hay không nay chẳng còn quan trọng. Những lời ngọt ngào lúc ấy nay cũng chỉ như gió thoảng. Tình yêu của hai ta như cơn gió đêm lạnh. Bão tuyết mưa tàn rồi cũng sang ngang. Sự ngọt ngào lúc đó chẳng ai cưỡng được liền si mê. Tiếc thay tất cả chỉ là vẻ bề ngoài của một con dao nhọn tuyệt mĩ. Em vội đến rồi chạy lướt qua anh. Hạnh phúc lúc ấy hiện tại cũng chỉ là heo may. Hạnh phúc lúc ấy hiện giờ là nỗi đau âu sầu. Hạnh phúc lúc ấy chỉ là cánh hoa sắp sửa úa tàn. Nó đã phai màu theo thời gian. Thế gian này có hai chữ "chẳng ngờ". Anh chẳng ngờ em lại rời xa
Anh đã sớm quen với bi thương. Nhưng tại sao.. Bấm để xem Đã trải qua bao cuộc gặp gỡ và chia ly. Sớm quen dần với đau thương và nước mắt. Trái tim anh bao lần vỡ nát làm đôi. Giọt lệ anh tuôn rơi trong lặng lẽ của màn đêm. Anh run nhẹ từng cơn, lạnh lẽo. Giữa biển người rộng lớn đã gặp em. Lỡ rót tình yêu say nồng vào ly rượu. Khi chính tay em làm vỡ thật rất đau. Đau hơn ngàn vạn lần đau khi trước. Đau hơn tất cả nỗi đau trên thế gian này gộp lại. Trái tim anh lần đầu mong manh yếu đuối. Cảm xúc lạ kỳ đau đớn này chạm tới trái tim anh. Đôi mắt im dìm chìm vào giấc ngủ mơ màng. Tình cảm em trao sao quá ít ỏi mà tan nhanh. Để khiến trái tim ai đó vỡ vụn trong vô thức..
Lời bình cho tác phẩm "Kẻ đến từ không gian".. Bấm để xem Tay ung dung phất lên âu sầu từ chiết phiến đỏ lệ. Huyết y đẫm máu chứa đầy sầu khổ bi ải tình thù. Thân ảnh đó tàn sát vô số người. Nhìn vào quá khứ hắn chỉ thấy đau thương mất mát. Ai biết tương lai hắn sẽ có bao nhiêu từng trải? Chỉ biết sinh mệnh hắn là vô tận.. Vẫn biết đường đời trải đầy gian khổ. Riêng mình hắn nỗi đau chồng chất không ngừng. Đau đớn hắn phải trải ví như thời gian trôi mãi.. Nếu ai có hỏi ta ai là kẻ bi thương nhất ta từng gặp. Đừng ngạc nhiên nếu câu trả lời duy nhất của ta dành cho hắn. Cả cuộc đời hắn là một tiếng kêu ai oán thảm thương. Hắn là nỗi đau day dứt của cả đời ta. Ta nguyện lấy thế gian này ra làm vật đổi. Chỉ ước nụ cười hằn một lần nở rộ hạnh phúc trên đôi môi.. Thay cho nụ cười buồn xuyên suốt cả thời không. Hắn đem kẻ thù của mình ra tin tưởng mà dựa dẫm. Cuối cùng thân lụa tàn vào chốn hắn sinh ra..
Giữa trưa hè nắng gắt tôi nghe thấy tiếng hát em. Bấm để xem Bốn cánh em bay mùa hạ đến. Nắng hè oi bức tiếng em ngân. Râm ran nhức nhối bài ca vàng. Mùa hạ, tiếng ve kêu rộn ràng. Em chui ra từ trong chiếc vỏ. Vẻ bề ngoài em mang bấy lâu. Sau thời gian dài sống dưới chân. Em đến thế giới với màu xanh. Da cánh em bắt đầu rám nắng. Em uống vào từng giọt sương đêm. Em mang trong mình dòng nhựa sống. Mang đến đời người bài ca vui. Hòa ca ngày hè nắng năm nay. Tiếng hát em ngân rất nhiều ngày. Em đã đến cho đời khúc hát. Để rồi tan biến trong vô hình. Dư âm trong anh còn đọng lại. Đến giờ phút này nhớ đến em. Hỡi em, cô gái của mùa hạ!
Có kho báu dưới lòng sông. Bấm để xem Gió thổi, triền miên trên ngọn cỏ. Lướt nhẹ qua biển xanh, gợn sóng. Trông trời trên cao, có đám mây. Hơi thở mùa hạ thổi ngàn nơi. Mây kia đã có tia nắng vàng. Ngày ngày nhảy múa tận trên cao. Ánh vàng nhạt sáng bình minh đến. Vội vã trời đêm hoàng hôn tàn. Mùa hạ có bầu trời sao sáng. Dải ngân hà kia là dòng sông. Khi làn sương lướt trên mặt nước. Ngàn tia nắng lóe lên dịu dàng. Dưới dòng sông kim cương lấp lánh. Như là sao sáng giữa ban ngày.
Đêm tân hôn nàng tự sát trong vòng tay ta. Bấm để xem Tình duyên đến đây đành buông bỏ. Khuôn mặt băng đá hai dòng lệ chảy dài. Tay giữ chặt thân xác không sự sống. Có cả thiên hạ nhưng đánh mất nàng. Từng dòng ký ức trào dâng mạnh mẽ. Để rồi vuột mất nàng khỏi hai tay. Nắm chặt lấy hương vị xưa cũ đã úa tàn. Lòng ôm nỗi hận không thể quay lại thời gian. Nụ cười ấy trên môi nàng đã tắt. Ta sụp đổ mò mẫm trong đêm đen kiếm tìm. Dục vọng trào dâng ta đã không cách nào buông. Cưỡng đoạt lấy thân thể nàng nhưng trái tim nàng không bên cạnh. Nàng cứ như cánh chim trên bầu trời. Chim mất đi đôi cánh không còn hi vọng. Nàng mất đi tự do không còn muốn sống. Sai lầm này ta đã phạm phải lần hai. Vệt máu dài lăn mãi theo thời gian. Tâm trí hằn sâu nỗi oán hận. Chấp niệm không thành đành vuột mất. Chậm một li, hối hận một đời người.