Tên bài thơ: Ngắm Trăng Tác giả: Tháp Nhân Mở cửa nhìn trăng sáng mênh mông Trăng vàng hơi lạnh vạn hình không Múc trăng đổ chén sầu không đáy Trăng đọng thành khuôn tựa nỗi lòng. Trăng tàn nổi bóng canh thâu Anh thương em lắm để đâu cho vừa Thôi đành đường vắng dạ khuya Anh về theo ánh trăng kia một mình.