Tản Văn Ngẫm Lại Cuộc Sống Hiện Tại, Nghĩ Về Cuộc Sống Tương Lai - Nene Yashii

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Hanae, 30 Tháng năm 2020.

  1. Hanae

    Bài viết:
    56
    Ngẫm Lại Cuộc Sống Hiện Tại, Nghĩ Về Cuộc Sống Tương Lai

    Tác giả: Nene Yashii

    Thể loại: Tản văn.

    Link thảo luận, góp ý:
    [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Nene Yashii - Việt Nam Overnight

    * * *

    Cuộc sống của chúng ta tồn tại rất nhiều sắc màu rực rỡ, khác nhau. Nhưng trên đời, không phải cuộc sống của ai cũng đa dạng, đầy đủ sắc màu.

    Thời điểm tôi ngồi viết bài viết này là 11 giờ 30 phút tối, ngày 19 tháng 5 năm 2020. Chỉ còn 30 phút nữa, ngày hôm nay sẽ kết thúc và một ngày mới sẽ lại bắt đầu. Đôi mắt tôi cay cay, đã rất buồn ngủ nhưng khi nghĩ đến bài kiểm tra giữa kỳ ngày mai thì lại cố căng mắt ra, học cho xong đã.

    Những lúc cố gắng ấy, bản thân lại lơ đãng tự hỏi mình, vì sao phải nỗ lực như vậy? Vì để về sau kiếm được nhiều tiền, đưa gia đình đi du lịch khắp nơi; vì khi sau này không muốn lấy chồng, không cần lo ai sẽ nuôi mình, ốm đau thế nào.. có quan hệ, tiền bạc thì sẽ yên tâm hơn; vì ước mơ nhỏ nhoi hồi nhỏ là được làm điều mình thích, đi đến nơi mình muốn, có thể trải nghiệm cảm giác sang trọng trong khách sạn 5 sao, đi ăn nhà hàng đắt tiền, tản bộ một mình trên con đường đông đúc người qua người lại, những ánh mắt dường như có như không nhìn mình, nhưng lại không ai dám tiến lên bắt chuyện;..

    Nghĩ đến một tương lai như vậy, cô đơn nhưng yên bình.

    Bạn thân tôi có người yêu từ năm mười bốn tuổi, kết quả học tập của cậu ấy không hề cao, chỉ là nhờ vào những lần ăn may và trao đổi trong giờ mà cứ thế qua. IQ có vẻ thấp nhưng khi yêu thì EQ lại phát huy rất cao.

    Sau này cậu ấy, chắc sẽ kết hôn với người ấy, sinh những đứa trẻ bụ bẫm đáng yêu, sẽ thật hạnh phúc, nhỉ?

    Tình bạn của chúng tôi chỉ là những lúc rảnh rỗi, tán gẫu vài câu, không hề hẹn nhau đi chơi, hay những thứ tối thiểu bạn bè luôn làm bao giờ. Online facebook có việc mới chủ động nhắn tin, "Ê! Tớ hỏi tí?"

    Công việc bộn bề, deadline dí hết nhà này đến nhà kia, một ô tin nhắn nhỏ từ "BFF" nhảy ra, cũng đủ để tiếp thêm chút động lực cho tôi.

    Ai cũng có cuộc sống riêng của mình, cả tôi, gia đình tôi và cả mọi người nữa.

    Có những hôm tiết trời mùa hè nóng ba mươi mấy độ, khoác bộ đồng phục nóng chảy mỡ, vác chiếc cặp nặng chất đầy sách vở, tài liệu, đề cương ôn tập về đến nhà, chờ mình không phải sự thư giãn giải tỏa mà lại là những lời nói của bố mẹ.

    Chưa bao giờ tôi được nghe câu "Hôm nay có mệt không?", mà luôn luôn là "Mày có biết tao mệt thế nào không?"; "Suốt ngày ăn với ngủ, có thấy học hành gì đâu mà nhờ phát thì chăm thế?";..

    Áp lực ở trường, áp lực ở nhà, stress đến nỗi tôi nghĩ mình đã bị trầm cảm. Vâng, ở bên ngoài tôi rất ít giao tiếp. Không biết có phải do tự ti không, giọng nói của tôi rất nhỏ, ngay cả khi cố gắng hét to thì vẫn không bằng người ta cao giọng.

    Mấy ngày trước có một chú đến cửa hàng bán quần áo nữ bên cạnh nhà tôi hỏi mua dép, nhìn chú cũng chẳng giàu có gì, nhưng chủ hỏi mua đôi "tốt nhất". Chị nhân viên nói: "Chú ơi, đây là dép nữ ạ." Chú mới bảo: "Tôi mua cho con gái tôi, mai nó phải đi học."

    Chú ấy đeo một đôi tổ ong cũ, vốn là màu xanh nhưng đi lâu đã trở nên bạc màu, các góc cạnh xung quanh dép còn mòn đi. Ấy vậy mà những đôi giày, dép trong cửa hàng không phải ba trăm ngàn thì cũng là năm trăm ngàn đồng.

    Có đôi khi những chuyện mà bản thân phải tận mắt nhìn thấy, mới không ngờ thế giới còn có thể khốc liệt như vậy. Xã hội sẽ không vì bạn là một người thiếu thốn mà bỏ qua đâu.

    Trong khi em gái tôi than vãn vì có một buổi trưa mẹ không cho bật điều hòa, thì có những người trưa nào cũng phải đi qua đi lại mấy vòng chợ và các con phố để nhặt bìa giấy mang bán đồng nát, có những người đạp xe đi bán kem, cả trưa cũng không có lấy một giấc ngủ..

    Người đáng thương ắt cũng có chỗ đáng giận. Cuộc đời của họ lênh bênh, khó khăn nhưng đó là do cuộc sống quá khốc liệt, hay do chính bản thân họ?

    Cuộc sống hàng ngày của tôi cực kì bình thường, sáng dậy đi học, học rồi về, về rồi đi học thêm, học thêm về soạn bài ngày mai, đi ngủ. Sáng hôm sau, hôm sau nữa, đều lặp lại theo tiết tấu như vậy. Những giai điệu y hệt như nhau khiến tôi phát ngán.

    Liệu có gì có thể thay đổi không? Hay cứ tiếp tục đi con đường học, học nữa, học mãi như vậy? Thời đại hiện nay, không phải cứ có tấm bằng thạc sĩ thì có thể dễ dàng tìm được một công việc tốt. Anh họ tôi, học 5 năm Đại học, thành tích rất tốt, trong trường cũng là nhân vật tương đối có 'máu mặt', thường xuyên xuất hiện trên vị trí mười người đứng đầu bảng điểm. Được nịnh bợ nhiều, tính tình đương nhiên cũng không hề tốt, sau khi ra trường, không có kinh nghiệm, thái độ hời hợt, nóng nảy nên bị người ta từ chối thẳng thừng, không công ty nào nhận vào làm. Vì chuyện này mà anh ấy rất suy sụp, ở lì trong nhà mấy ngày không muốn gặp ai. Bây giờ đang ở bên Trung học tiếng, tìm công việc lương cao chút. Anh cười nói với bố mẹ: "Vất vả cũng không sao, thất bại một lần rồi, một lần nữa thì con còn gì mặt mũi mà gặp người ta nữa."

    Có thể tính tình anh không tốt, nhưng một người đã quen đứng trên cao nhìn xuống, bây giờ lại nói với anh ta rằng từ bây giờ anh ta sẽ phải đứng bên dưới ngước lên, thử hỏi ai có thể chịu được?

    Nếu nhìn đời từ một mặt khác, bằng một con mắt khác, phải chăng góc nhìn ý nghĩa của tất cả mọi việc sẽ đổi thay?

    End.
     
    Chỉnh sửa cuối: 25 Tháng sáu 2020
  2. Thiên hi

    Bài viết:
    83
    Nếu như chúng ta chịu nhìn lại, chịu quan sát cuộc sống xung quanh thì sẽ thấy được xung quanh mình còn nhiều mảnh đời bất hạnh hơn mình nghĩ.

    Chúng ta cũng không nên vội vàng đánh giá nhân phẩm của một người chỉ qua vẻ bề ngoài của họ.

    Cũng không nên vì công việc của họ không được "cao sang" như mình mà khinh thường họ. Họ cũng làm kiếm tiền bằng chính sức lao động của mình.

    Nếu không muốn phán xét phiến diện một khía cạnh thì bạn nên nhìn bao quát hết mọi phía của cuộc đời, không bỏ sót một chi tiết nào cả.

    Cuộc đời nó không thể công bằng cho mình, thì mình nên tự tạo cho mình những điều mình cảm thấy tốt để cân bằng cuộc đời.

    Ý nghĩa câu truyện của bạn thật sự rất hay và sâu lắng. Không có một lỗi gì về chính tả hay cách dùng từ. Hành văn, miêu tả chân thật lại mượt mà, gợi lên cảm xúc cho người đọc.

    Suy nghĩ, thông điệp tinh tế và sâu sắc.

    Bên trên là tất cả suy nghĩ và tâm tư của mình khi đọc bài viết của bạn.

    Thật có lỗi nếu như mình đã làm cho bài viết của bạn bị gián đoạn. Nếu bạn thấy mình nói không đúng cái gì thì cứ nói mình nhé.

    Cuối cùng, chúc bạn thành công trong cuộc sống bạn nhé.
     
  3. Dongtamhon Bậc thầy cảm xúc - Nơi cảm xúc nên lời !!!

    Bài viết:
    1
    Ổn đấy Hanae, Loan thấy đúng như chữ 'Ngẫm' trong cái tiểu đề, đọc xong khiến độc giả suy ngẫm.
     
    Hanae thích bài này.
  4. Dương Quỳnh Anh

    Bài viết:
    21
    Đọc bài viết của bạn đã khiến mình phải "ngẫm" rất nhiều. Cảm ơn bạn nhé.
     
    Hanae thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...