Tản Văn Năm Mới Đón Tuổi Mới - Trúc Xanh

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Trúc Xanh, 9 Tháng ba 2021.

  1. Trúc Xanh

    Bài viết:
    128
    Năm Mới Đón Tuổi Mới

    Tác giả: Trúc Xanh

    Thể loại: Tản văn

    [​IMG]

    Tôi là cô gái sinh ra vào những ngày cuối đông. Không biết có phải vì thế mà tôi luôn thích cái lạnh giá mỗi khi đông về. Mẹ vẫn thường kể cho tôi về sự kiện ngày tôi chào đời. Hôm đó là vào rạng sáng ngày 30 Tết. Mẹ vẫn luôn ấn tượng với ngày hôm đó, bởi vì đêm ấy là giao thừa và cả xóm nổ pháo tưng bừng – đấy là cái Tết đầu tiên của tôi. Dường như giữa tôi và Tết có một sợi dây liên kết vô hình nào đó, bởi cứ Tết đến thì cũng sẽ đến ngày kỉ niệm sinh nhật tôi. Năm mới đón tuổi mới.

    Tết năm nay tôi chính thức bước sang tuổi ba mươi, một con số cũng không còn nhỏ nữa. Và mỗi khi Tết đến xuân về lòng tôi lại rạo rực, xốn xang với nhiều hi vọng và mong chờ điều tốt đẹp sẽ đến. Nhiều người nói Tết chỉ có trẻ con mới thích còn người lớn thấy mệt. Nhưng không hiểu sao ba mươi tuổi tôi vẫn háo hức mỗi khi Tết về. Cứ nghĩ đến cảnh chuẩn bị đồ đạc và xách ba-lô về nhà là tôi bất giác nhoẻn miệng cười. Sắp được trở về sum vầy cùng gia đình là tôi thấy vui và hạnh phúc lắm. Hay như người ta vẫn nói có rất nhiều nơi để đi nhưng luôn có một nơi để trở về đó là nhà, là gia đình.

    Bao năm đã trôi qua nhưng những kí ức về Tết trong ấu thơ của tôi thì vẫn mãi không phai nhòa. Từ thời gia đình còn nghèo khó, đất nước còn chưa phát triển đến khi nhà có của ăn của đề và quê hương, đất nước thì đang đổi mới từng ngày. Tôi nhớ những đêm 30 Tết khi còn học tiểu học, ông bà, bố mẹ và hai chị em tôi quây quần bên bếp lửa nấu bánh chưng sưởi ấm và chuyện trò. Chị em tôi sẽ được ông bà kể chuyện ngày còn bé của bố, bác và cô chú với những trò nghịch ngợm, đáng yêu. Rồi chuyện những năm bom đạn chiến tranh, gia đình nghèo khó, ông bà đã cùng nhau vượt qua như thế nào. Và nhiều những câu chuyện bắt đầu bằng cụm từ "ngày xưa" khi mà chúng tôi chưa chào đời. Cứ thế chúng tôi ngồi say mê lắng nghe những câu chuyện quá khứ trong một ngày sắp chuyển giao giữa năm cũ và năm mới.

    Bên bếp lửa hồng, cái lạnh buốt của mùa đông và sự ấm áp của tình thân gia đình. Tôi cực kì thích cái cảm giác đúng giao thừa được ngắm từng chùm pháo hoa đủ sắc màu nở bung trên bầu trời đen thẫm. Năm mới đến rồi!

    Khi còn nhỏ, chúng tôi thích nhất là sớm mùng Một Tết được diện bộ quần áo mới đi chúc Tết anh em, họ hàng. Sau những lời chúc mừng thì chúng tôi sẽ rất háo hức được lì xì và ăn các loại bánh kẹo thơm ngon. Trẻ con có ai không thích bánh kẹo hoa trái đâu chứ, nhất là thủa còn khó khăn khi cả năm có vài ngày Tết mới được ăn uống thoải mái một chút. Còn ý nghĩa của lì xì chính là trao may mắn cho cả người nhận và người cho trong ngày đầu năm mới. Nó hoàn toàn không mang nặng giá trị vật chất như nhiều người nghĩ. Tới bây giờ tôi vẫn không thể nào quên được những ngày được cùng mẹ và các cô bác đi tản bộ trên con đường làng đến chúc Tết anh em, bạn bè. Con đường làng nhỏ hẹp, không gian trong lành, thoáng đãng. Những cây đào nở hoa đỏ rực trong vườn mỗi nhà. Những chồi non xanh mơn mởn đang nhú lên cùng tiếng chim ríu líu chuyền cành. Quê hương tôi mới thanh bình và đẹp biết bao nhiêu.

    Tôi vẫn luôn tâm niệm rằng bước sang năm mới như bước sang trang mới trong cuộc đời. Đón thêm tuổi mới và cầu mong may mắn, an lành cùng những điều tốt đẹp sẽ đến với tất cả mọi người. Hãy để Tết trở về đúng nghĩa của nó là Tết sum vầy, Tết yêu thương và Tết để trở về.

    - Hết -

    [Thảo luận - Góp ý] - Các sáng tác của Trúc Xanh
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...