My Crush Janhy Tớ không phải là một người kể chuyện giỏi, hầu như trong các câu chuyện tớ kể đều nói toạc đến đuôi câu chuyện nên người nghe sẽ chẳng thể hiểu (ngoại trừ một số người thân thiết). Dưới đây là câu chuyện của cuộc đời tớ. Một chuyện tình gà bông năm 17 tuổi. Tớ sẽ cố gắng nói từ mở bài để mai sau vào đọc lại còn hiểu bản thân mình nói gì. Nếu nói về định nghĩa về Crush thì chắc không cần phải giải thích, mà nếu bạn nào còn chưa hiểu thì chắc cậu không ở Trái Đất với tớ rồi. Những định nghĩa về người yêu lí tướng sẽ gạt bỏ ra một bên nếu cậu gặp một người mình thích. Cái Form lí tưởng của tớ là người hơn tuổi, nhưng cuối cùng thì sao? Vớ ngay thằng cùng tuổi. Lớn hơn tuổi để mong chiều chuộng coi mình là nhất, nhưng bây giờ? Còn đòi lên làm mẹ nó luôn. Câu chuyện bắt đầu như sau: Một buổi tối không nắng không mây không mưa rất bình thường như bao buổi tối khác. Tớ đi học thêm trong tâm trạng vui vẻ, này là tách lớp và tớ được học với lớp toàn bạn mới. Tớ và đứa bạn ngồi cùng được một lúc nó hỏi một cậu con trai ngồi bên tớ "Thế làm bài chưa cho tao mượn vở?". Vì cách xa nên tớ đã đưa giúp vở. Um lần đầu tiên cầm vở crush. Câu chuyện sẽ chẳng có gì nếu chỉ dừng ở đấy. Nhưng rồi, tớ lên bảng và dẫm phải chân bạn Thế, có xin lỗi và lại dẫm một lần nữa. Tại run quá nên tớ không nhẩm được 5 x 9 bằng bao nhiêu và bạn Thế có ở dưới nhắc bài cho tớ nói nho nhỏ "bằng 45" Thế là buổi tối đấy kết thúc trong sự ngu nguội của tớ, tại thầy chán thầy éo muốn dậy nữa luôn. Sau đó, hôm khai giảng 5/9/2020, tớ có mặc áo dài để đưa đón đại biểu (cầm hoa, phong pì) xong lên lớp thay đồ cho thoải mái xong xuống sân trường ngồi. Tại lúc đấy cả trường xuống hết nên tớ phải ngồi cuối, mà éo hiểu kiểu gì lại ngồi ngang với bạn Thế (từ chỗ quay sang là có thể ngắm được luôn). Xong con bạn tớ thấy bạn Thế quay sang chỗ tớ nhìn một lúc lâu mới trêu "Thế, mày đang nhìn ai thế? Chắc đang nhìn tao".. Tớ ba chấm đến nỗi muốn đi xuống tủ lạnh để quỳ nó luôn. Xong tớ cũng quay ra nhìn, thế là mắt hai đứa chạm nhau. Đấy, câu chuyện bắt đầu từ đấy, một ánh nhìn xong về nghĩ, về tương tư, thế là thích. Về xong túm cổ các con bạn thân quan hệ rộng hỏi thông tin mới biết: Tên: Đại Thế (tên thú vị vl lần đầu tiên tớ nghe thấy tên một người có tên thế) Lớp: 12c4 (từ đầu chuyên sử 12c8 nhưng chuyển khối sang c4 chuyên sinh thi Y ngay cạnh c5 lớp tớ chuyên văn) Note: Cầu mong là bạn Thế đừng có đọc được mấy cái như này không thì tớ sẽ chui xuống đất để sống luôn chứ đùa. Từ nay hứa sẽ không nói tục nơi công cộng nên cầu xin bạn Thế đừng có thấy. Huhu. Tiếp tuc, sau hôm khai giảng, tớ có lôi một đứa bạn ra hỏi xem đấy có phải thích không? Xong ẻm gật lia lỉa bảo chắc chắn và nó hứa giữ bí mật dùm. Xong cũng éo hiểu sao sáng hôm sau sau nữa, nửa lớp giữ bí mật hộ tớ cmnl. Từ hôm xác định được tình cảm, yêu đời lắm, tớ thuộc một list nhạc yêu đời: "Anh đi lạc trong sóng gió cuộc đời, nào biết đâu sớm mai liệu bình minh có tới? Âu lo chạy theo những ánh sao đêm, ngày cứ trôi chớp mắt thành phố đã sáng đèn. Ta cứ lặng lẽ chạy thật mau, yêu thương chẳng kịp nói thành câu, biết đâu liệu mai còn thấy nhau?" - Tạm gác âu lo – "Ohh, sự chú ý của ta lỡ va phải vào ánh mắt của nàng rồi bùng lên trong tim ta như một đốm lửa vàng.." – Mượn rượu tỏ tình –.. Bây giờ tớ mới thấy cảm xúc của nhân vật nữ chính trong ngôn tình không phải giả đâu thưa quý zị mà là thật. Tớ có thể nhìn thấy bạn Thế từ đằng xa, học sinh mà, áo trắng giống nhau là chuyện bình thường huống chi là khác lớp, không quen biết nhưng vẫn nhận ra, vẫn nhìn thấy. Luôn nhìn bạn Thế mọi lúc mọi nơi, không phải lén nhìn đâu, mà tớ nhìn chằm chằm luôn ấy. Thấy vui khi gặp bạn Thế. Hồi hộp, tay run, tim đập khi nhắn tin. Lúc người ta rep lại thì không dám đọc cũng chẳng dám xem. Làm ăn như thế thì hỏng bét. Mấy cái lời khuyên "Mày không việc gì phải ngại", "Thích thì cứ nói thôi", "Theo đuổi nó đi", "ra nói chuyện với nó".. Vô nghĩa, đều vô nghĩa hết. Lúc đối diện như bị điểm huyệt, tất cả mọi thứ đều nằm ở bị động hết. Mặc dù, tớ cũng là người trêu trai khá nhiều nhưng gặp bạn Thế thì mọi kinh nghiệm đều thổi thành bóng bay, bay đi hết rồi không còn một chiêu nào để tiếp nữa. Gục rồi. Tuần đầu là tuần tớ biểu hiện rõ nét nhất. Nhất là lúc đi cantin, cái tuần tốn nhiều tiền nhất gấp 2 3 lần bình thường. Mua đồ chỉ để gặp bạn Thế. Người hưởng lợi nhất là mấy đũy bạn, tại mua nhiều ăn không hết thì chúng nó sẽ là chỗ để tớ vứt đồ ăn thừa. Nó lại hợp ní. Tiết GDQP là tiết tớ thích nhất, cả khối nhét trong một cái phòng to đùng và cũng là nơi để ánh mắt tớ tiếp tục bật chế độ google map mà điểm đích là bạn Thế. Tớ biểu hiện rõ quá mà mấy đứa bạn chúng nó nhìn là chúng nó phát hiện ra ngay. Và tớ có cảm giác rằng bạn Thế cũng biết tớ thích bạn đấy rồi. Tại mấy lần bạn cũng nhìn lại tớ nên chắc cũng biết thôi. Có lần ngồi cantin nhìn thấy bạn Thế tớ còn bị sặc kem, rồi nhìn bạn đấy hoảng vãi. Bạn Thế cũng hoảng xong chạy đi tính tiền luôn. Ôi tình iu gà bông của tớ đang chạy. Thực ra vốn dĩ tớ quen bạn Thế từ năm ngoái 2019, nhưng lúc đấy mờ nhạt quá cũng chẳng phát hiện ra và cũng éo hiểu sao bây giờ mới thích mới phát hiện. Đời như trò đùa. Tớ cũng nghĩ cái lúc cậu ta bước chân vào cuộc đời tớ là lúc cậu ta nhắc bài cho tớ. Thôi muộn rồi ngủ đây pp 11: 34 Jannhy Huhu cầu xin là đừng đọc được mà.
MY CRUSH 2 Dưới đây là những mẩu chuyện liên quan tớ với bạn Thế mà trong kí ức tớ còn rõ mồn một. Hầu hết 80% tớ gặp không phải tình cờ mà một tình tớ cố tình hết 1. Căn tin là nơi tớ và bạn Thế có thể gặp mặt ngoài lúc đi học thêm. Buổi sáng hôm đấy tớ chạy xuống căn tin, căn chuẩn giờ để gặp cậu, số trời chẳng phụ lòng tớ, gặp cậu đang đứng chọn chai nước. Thấy cậu đứng lâu quá nên tớ đã tranh thủ cơ hội đứng bên cạnh cậu để ngẫm xem mình nên uống cái gì? (chứ nói thật bà đây cũng chẳng khát đâu vì cậu mà hôm đấy bà đây uống no nước luôn rồi còn ăn sáng cái gì nữa) Ui cái lúc đứng cạnh nhau tớ nhìn qua tủ kính thấy đẹp đôi zl, có phải nên đi chọn áo cưới luôn không? Cuối cùng tớ đã chọn cho mình một chai nước khoáng tinh khiết. Tớ ra tính tiền trước, và thấy cậu cũng mua chai nước y hệt. (Dám mua đôi với bà, thích tôi rồi phải không) Sau đấy, tớ có nghĩ ra một kế khá mưu mô "Giả vờ k mang tiền, vay tiền bạn Thế sau đó lấy cớ để về nói chuyện tiếp" cũng khá hợp ní còn gì. Um, kế hoạch bắt đầu. Để cho giống, tớ phải diễn đạt một chút, lúc ra tính tiền giả vờ hoang mang-ing, cho tay vào túi quần lục lọi, cho tay vào túi áo, sau đó kêu lên thảm thiết "Quái? Tiền đâu?" "Ơ chết rồi, quên mang tiền xuống" Tiếp tục giả vờ bối rối-ing. Sau đó tớ quay ra "Thế, cậu có tiền lẻ không cho tớ vay tớ quên mang tiền" Nhưng rồi sao? Đời tớ kiểu éo gì, đã kịp nói gì đâu thì con bạn tớ thấy tớ "bối rối" thì ra cho tớ vay tiền (tôi điên mất thôi, ai mướn? Hả? Ai mướn mày trả tiền hộ tao? Cái tao cần là tiền của bạn Thế. Khóc ra nước mắt) 2. Lớp học thêm là nơi thứ 2 tớ thấy cậu ở khoảng cách gần nhất. Hồi đấy chỗ ngồi cậu ta là bên cạnh tớ (hihi nghĩ thôi đã thịch thịch rồi). Hôm đấy thầy có phát phiếu bài tập, trước sự chen chúc xô bồ của việc tranh nhau tờ bài tập, tớ đã lấy riêng 2 tờ trong sự ngạc nhiên của everybody: 1 tờ cho bản thân tớ và 1 tờ là dành riêng cho cậu. Sao? Thấy tớ ga lăng không? Nghĩ mà xem, cái viễn cảnh mà cậu ta dùng tờ bài tập có nhớ đến tớ không, một cách để tạo ấn tượng đấy chứ. Nhưng không, cuối cùng cậu ta éo đến vì đi ăn chơi đàn đúm uống trà đá với hội bạn của cậu ta. Lúc về tớ thấy bạn Thế đăng story vui lắm, cười tít không thấy mắt đâu (vui cái cm cậu, có biết bà đây vì tranh cho cậu mà một đứa éo có tờ bài tập mà bà đây cũng bỏ ngoài tai không? Cuối cùng thầy giáo tớ phải lấy tờ đấy để đưa cho bạn đang thiếu). Ổn quá mà. Đồ tồi này, bỏ sự nghiệp học hành để đi chơi. 3. Crush của tớ đá cầu siêu giỏi, tớ học ở tầng hai nên lúc ra ngoài thấy cậu đang tung cầu chuyền cho bạn khác, uầy đời nó cứ bị xịn. Thế là tớ lại nhìn cậu suốt cả giờ ra chơi đấy luôn (Định quyến rũ bà đây đúng không? Nếu đúng thì chúc mừng, cậu thành công rồi đấy) 4. Tớ làm cho Crush của tớ cười vì tớ trêu thầy cô giáo 5. Crush của tớ hay ngồi lan can như thằng bất cần đời hoặc có thể vì chưa quen với lớp mới nên cậu ta chọn cách làm bạn với thiên nhiên, hồn nhiên như cây cỏ. Mà ngồi cẩn thận một chút, không lúc rơi xuống tớ có tàng hình cũng không bế nổi cậu đâu. 6." "Áo nàng vàng tôi về yêu hoa cúc/ Áo nàng xanh tôi mến lá sân trường" Người con trai đa tình mới nhớ rõ màu áo của người mình thương "Đó là câu tớ đọc được trong một quyển sách gần đây, và nó khá đúng trong cuộc tình của tớ. Tớ để ý từng chiếc áo, cái kính, đôi giày mà cậu mang mỗi ngày. Crush tớ ở kí túc xá nên lúc đi học thể dục tớ có thể biết chính xác phòng của cậu nhờ chiếc áo cậu phơi bên ngoài. Tớ luôn cố tình đi thật chậm để đi qua nhìn quần áo của cậu và.. cả chiếc quần" xí ". Ôi tin tớ đi, tớ không phải biến thái hay gì đâu mà nó cứ đập vào mắt tớ. Nhưng Thế à, bởi vì nhân cách của tớ quá cao cả nên lúc đi qua tớ chỉ nhìn mỗi áo của cậu thôi. Tớ xin lấy ngón giữa để thề. Cậu hay mặc màu áo pha màu xanh da trời và màu đen pha." Khi mình nhớ tần tật những gì liên quan đến người đó có nghĩa là mình luôn nhớ đến người đó "trong tớ, cậu đặc biệt như vậy đấy. Nhưng tớ chẳng có đủ can đảm để chủ động chào hỏi cậu như một người bình thường (chứ với đứa bạn khác giới, cái đánh thật đau là tượng trưng cho chào hỏi nhưng ai làm thế với crush của mình chứ? Tớ có bị úng não đâu) Trong những ngày đầu thích cậu, cậu luôn là chủ đề để tớ bàn tán nhiều nhất, là người tớ kể nhiều nhất. Mà cậu cũng tồi, sao lúc nào cũng đi với gái vậy? Lúc nào cũng thế? Định làm badboy hay fuckboy vậy? Con tim của bổn cung lúc nào cũng đau vì cậu mà cậu có biết đâu, cái đồ vô lương tâm. 7. Những mẩu tin nhắn, do dự xem có nhắn hay không? Hồi hộp khi cậu rep tin nhắn, tay run khi gửi lại tin nhắn. Lần đầu mình nói chuyện với nhau là khi tớ rep story của cậu: " Ê m có link menu quán k? Cho t xin "– giờ nghĩ lại muốn tự vả ghê, có ai nhắn cục súc như thế không chứ. Phải xưng là" cậu ", không hiểu sao lúc đấy tớ nghĩ gì mà đi xưng"... " " Tớ không có á "– Đấy, người ta rep dễ thương thế cơ mà " Ừ thế thôi vậy. Xenkiu " " *icon cười* hok có gì đâu á"@@ sao người ta lại rep đáng yêu như vậy? Đấy câu chuyện đến thế là hết rồi, không có chuyện nói với nhau đến đêm rồi cười khúc khích như con dở hơi đâu. Huhu mặc dù tớ cũng muốn như thế lắm chứ. Đấy là những gì tớ nhớ được, còn nhiều lắm nhưng tớ không nhớ hết nữa. Nói chung cuộc tình này hình như đã định trước là GAMEOVER rồi. Tớ cũng chẳng chủ động mấy, những cái trên là tình huống tớ tạo ra để cho hai đứa gặp nhau. À, có lần trung thu, tớ còn mua kẹo để đem đi tặng, nhưng cả ngày không thấy người ta đâu, huhu lại đau lòng sắp chết. Lúc đấy tớ còn định gửi bác căn tin để lúc cậu ta xuống ăn cơm sẽ nhờ bác đưa hộ. Nhưng cuối cùng cũng chẳng đủ can đảm. Không chủ động mà muốn người ta làm người yêu mình thì mọi người đi ăn cám luôn đi. Chắc chắn là bị từ chối rồi. Hihi tớ sẽ dừng ở đây. Huhu mong là crush của tớ sẽ không thấy. Ôi sợ quá đi ngủ thôi pp 10: 10 - Jannhy