Tên: Muộn yêu Tác giả: Nguyên Thảo Thể loại: Thơ “Bao nhiêu lâu rồi vẫn tự hỏi Yêu khi bao tuổi mới là yêu? Yêu khi xế chiều là yêu muộn Yêu khi sớm tuổi là vội yêu!” Bao nhiêu lâu rồi vẫn tự hỏi Yêu khi bao tuổi mới là yêu? Yêu khi xế chiều là yêu muộn Yêu khi sớm tuổi là vội yêu! Tôi gặp được anh, một buổi chiều Mây vầng nhè nhẹ, gió hiu hiu. Liêu liêu xiêu xiêu, vài chiếc lá Khều nhẹ vào tim – tim yểu xìu. Ba mươi tuổi đầu mới chớm yêu Ngu ngơ ngu ngơ đủ mọi điều Chuyện đời không gì là không hiểu Cớ sao không thông mỗi chuyện yêu? Anh thường bảo rằng mỗi buổi chiều Gặp em trên đường em rất “kiêu” Nắng chiều đổ bóng, em cứ bước Nhìn thấy em cười anh biết yêu! Anh từng nghĩ rằng em rất hiểu Chuyện lớn chuyện nhỏ trong tình yêu Nhưng mỗi lần gặp đều nũng nịu Bởi nhiều tuổi rồi mới biết yêu! Bên anh em được thành đứa trẻ Được anh nâng niu, được nuông chiều Không cần vội yêu khi sớm tuổi Xế chiều như thế vẫn là yêu! Gửi lại cho anh mối tình đầu Chẳng cần suy nghĩ, không âu sầu Gửi thêm cho anh buổi chiều nâu Gửi rồi anh để nó ở đâu? Nguồn: Thơ - Girly