Mưa Và Nắng Ta nghe nghe chuyện lâu đời Nghe rằng xưa có hai mùa tốt tươi Nghe ra mùa nắng chói chang Chói vào tâm rạng, soi đường ta đi Nghe ra mùa gió muốn mưa Mưa làm lắng đọng tình xưa đôi đường. Mưa làm ta mát tinh tường Cho người tình cũ khó lường mà quên Cho tình dù có lâu bền Chia tay lại gặp trúng ngày trời mưa Mưa rơi rơi xuống tấm lòng Giọt thì gieo giắt, giọt hòa lệ rơi! Cho lòng mình cứ chơi vơi Cho người cảm nhận sầu bi vô bờ! Mưa là buồn, nắng là vui Cây xanh lá tốt nhờ ngài mà ra Ấy mà nắng cứ la cà Tìm đi khắp chốn, chiều tà lại đi! Hỏi rằng sao nắng lại đi Thứ rằng nắng muốn có vui có buồn Như đời thì vẫn buồn vui Còn mưa và nắng thay phiên chuyển mùa Đầu năm cho tới nửa năm Là mùa mà nắng vi hành khắp nơi Nửa năm cho tới cuối năm Là mùa mưa tới phủ sầu biệt ly Nắng tới cho đời thêm sáng Mưa tới cho đời mát mẻ tốt tươi Khi mà hai đứa đều lười Thì đời hết đẹp, tình thì hết sâu! Bơ cần bắp Bắp cần bơ Còn gì để nói Nắng chờ có mưa! Tác giả: Cá Ướp Muối