Mùa thu năm 2021 - Chính Hồng

Thảo luận trong 'Tản Văn' bắt đầu bởi Chính Hồng, 29 Tháng mười 2021.

  1. Chính Hồng

    Bài viết:
    12
    Mùa thu năm nay không giống mùa thu tẹo nào, phải không? Những con đường, khu phố của mùa thu trước đây tập nập đông vui. Gió heo may nhè nhẹ thổi. Tiếng cười nói nô đùa của người dân bán buôn, người đi chợ, người đi dạo phố.. Tiếng xe cộ nổ máy gừ.. gừ.. Tiếng rao lảnh lót của những gánh hàng rong. Về đêm ánh đèn màu rực rỡ bao phủ màn đêm càng khiến cho đường phố vui nhộn hơn.

    Mùa thu năm nay "đất nước" vẫn đang thổn thức bởi cơn đại dịch oái ăm hoành hành với cái tiết trời nóng như đổ lửa của những buổi trưa nắng gắt hay cái lạnh buốt xương của những hôm mưa, nước mưa rơi xuống, tạch tạch ngoài hàng hiên, gió thổi mạnh đập dồn dập vào cánh cửa.. Đường xá vắng tanh, lặng lẽ, trơ trọi và trầm ngâm. Những cọng dây giăng mắc khắp nơi trên làn đường – khu vực bị phong tỏa. Từng khu vực đều có chốt canh gác nghiêm ngặt bởi những chú công an, những chú bộ đội dân phòng.. Nhà nhà đóng cửa hoặc chỉ dám mở cửa he hé để gió thông cho thoáng gian nhà. Phải sinh hoạt làm việc trong nhà, làm việc trong nhà lại kém hiệu quả nếu không vững vàng và có kế hoạch thời gian hợp lý, phải không? Tiếng xe cứu thương "ò.. ý.. e.. ò.. ý.. e.." của những y bác sĩ liên tục chạy ngoài đường để đem những bệnh nhân nhiễm bệnh đến trung tâm y tế địa phương, phòng khám đa khoa gần nhà.. để điều trị bệnh, cách ly khỏi cộng đồng. Những người lính áo trắng, áo xanh chiến đấu nghiêm túc như một cuộc chiến. Tất cả từ trong ngoài tâm dịch đều căng thẳng, lo lắng đến nghẹt thở. Thay vì chống giặc là chống dịch, thay vì súng đạn là rau củ và thực phẩm.. Khắp các mặt báo, mạng xã hội, màn hình tivi, điện thoại.. liên tục cập nhật tình hình về cơn đại dịch.

    Nhưng mùa thu không vì thế mà bớt đi sự dịu dàng vốn có, phải không? Lá rơi khắp những con đường không bớt vàng hơn tẹo nào. Tôi hồn nhiên tựa cánh tay vào cánh cửa sổ nhà, đưa cặp mắt ra khu vườn trước mái hiên. Tiếng chim vẫn hót ríu rít trong khu vườn. Những con bươm bướm nhỏ vẫn vỗ cánh thấp tha thấp thỏm. Mặt trời, mặt trăng vẫn luân phiên tỏa sáng. Mùa thu vẫn là mùa của cốm xanh, sấu chín, cúc vàng, ổi thơm và hương hoa sữa nồng nàn.. Chính hương vị của mùa thu đã làm dịu đi nỗi căng thẳng hiện giờ. Trước thời khắc mùa thu lịch sử chúng ta vẫn cảm giác yên tâm, hi vọng mong cho "đất nước" mình chóng khỏe dẫu biết đường phía trước còn dài hun hút.

    Một trái tim đã vỡ tan chưa chắc đã là điều tệ hại mà có khi lại đánh dấu cho một sự trở lại, hồi sinh tươi đẹp nào đó. Ánh nắng đẹp nhất là ánh nắng sau cơn bão. Mùa thu năm nay mở ra một cơ hội mới để suy ngẫm, để nhìn lại mình, nhìn lại những gì mình đã đi qua và đặt ra những mục tiêu cho những dự định mới. Những viên thuốc Molnupiravir đã được nhập về đợt đầu tiên.

    Tôi thu tầm nhìn của mình lại, đưa nhẹ cặp mắt nhìn về phía mình. Nhìn lại quá khứ của mình. Tôi chỉ đơn giản là tôi. Không dịu dàng, tính tình không tốt, hay buồn dễ giận nhưng chỉ dấu trong lòng và thích làm việc tùy hứng. Khi giận ai sẽ không muốn nhìn mặt, khi vui sẽ cười thật to.. Và tôi biết ơn quá khứ vô cùng, nhờ có quá khứ tôi mới trở thành tôi của hiện giờ - dù đến giờ vẫn chưa có gì.

    Bỗng nhiên miệng ngêu ngao vài câu nói nho nhỏ tự nhủ bản thân của tương lai: "Qua cơn đại dịch này sẽ yêu quí ai đó nhiều hơn, nhìn đời bằng cặp mắt bao dung hơn, nồng nàn hơn và cân bằng hơn. Dù có đang bi quan thế nào, thì mọi chuyện rồi sẽ trở nên tốt hơn. Rồi mọi chuyện sẽ trở nên bình thường mới..". Với cái ý nghĩ này của tôi sẽ có người gật gù, nhưng cũng có vài người lắc đầu nghĩ bụng "Chảnh gớm!", phải không?

    Trăm ngàn mùa thu nữa thì mùa thu vẫn cứ dịu dàng và lá vẫn cứ mãi vàng thế thôi! Mùa thu - mùa của kỷ niệm, mùa của tình người và tình yêu bất tận.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...