Đôi lúc! Cơn mưa bất chợt rơi, ngày một nặng hạt, như thể nó sẽ lấy đi hết tất cả của chúng ta vậy! Tình yêu là thứ mơ mộng hão huyền, chẳng thể ngừng nhớ Lần đầu gặp nhau phút chốc bối rối khiến ta phải hững hờ Tại sao ta lại, quan tâm em một cách vô cớ Để rồi mỗi đêm ta không thể ngủ vì cứ mãi mong chờ Em khiến linh hồn ta tan biến ra khỏi thể xác Và em rời xa ta đó là chuyện không thể khác Con tim ta đau khi nghĩ về chuyện của đôi ta Còn em giờ này đang ở đâu đó ở tận một nơi xa Em có biết rằng khi nghĩ về em ta như kẻ lạc bước Khi đứng trước mặt đối diện em ta như một kẻ bạc nhược Làm sao có thể nói ra hết được tận cùng của nỗi đau Dù trong vô thức chợt nhận ra rằng ta chỉ làm khổ nhau Em như lưỡi dao cứa vào ta và để lại những vết xước Chẳng phải mơ màng vội vàng gặp nhau, ván cờ hết nước Xem như ta chẳng còn gì cho nhau thôi chúc em hạnh phúc Chuyện mình sẽ chấm dứt từ đây, cuộc tình này kết thúc. Mưa Cũng đã xóa hết bao nhiêu kỉ niệm Dần dần trôi đi những ân tình Ta trải qua biết bao nhiêu lâu Người đã tới rồi đi Và bỏ lại hết những thứ đã từng Và giờ khoảng cách đã quá xa rồi Đành quên đi thôi Phố vắng mưa tuôn, cố gắng không buồn nhưng đôi tay cũng đã buông Em đi xa rồi, cô đơn lên ngôi, chỉ còn lại ta cùng đêm tối Nơi con phố vắng, ta chọn bầu bạn với ánh trăng Kỷ niệm đã qua là những con số với những ký ức bị đóng băng Căn phòng ngột ngạt cùng giai điệu buồn như muốn chiếm lấy thể xác ta Ma lực điều khiển không thể kiểm soát không có cách nào để thoát ra Liệu em có thấy ta như là kẻ thất bại trong cuộc sống này hay không? Nhưng ta vẫn mãi là kẻ ngu si, vẫn đợi chờ ngày nhớ đêm mong. Mưa Cũng đã xóa hết bao nhiêu kỉ niệm Dần dần trôi đi những ân tình Ta trải qua biết bao nhiêu lâu Người đã tới rồi đi Và bỏ lại hết những thứ đã từng Và giờ khoảng cách đã quá xa rồi Đành quên đi thôi Em chẳng muốn níu giữ những gì mà ta đã qua sau bao tháng năm Để lại đây cảm xúc đau buồn chỉ mình ta thấu chẳng thể biến mất Ta chỉ muốn quên đi tất cả để rồi tránh xa thứ đã xảy ra Chạy thật nhanh trên những con đường Để quên đi em Ta đã nói nói nói nhiều lần Mà tại sao sao sao em vô tâm Để ta ta ta bơ vơ Cùng với đêm thâu