Mưa mùa hạ - Tri túc

Thảo luận trong 'Tản Văn' bắt đầu bởi Tri Túc, 16 Tháng bảy 2020.

  1. Tri Túc

    Bài viết:
    1
    Tác phẩm: Mưa mùa hạ

    Tác giả: Tri Túc

    Có phải cơn mưa nào cũng giống nhau không? Nhiều lần tôi cứ tự ngẩn ngơ hỏi mình như thế. Tất nhiên mưa rào khác với mưa phùn, mưa ngâu chẳng giống mưa giông nhưng tôi biết nơi hạt mưa rơi xuống cũng sẽ tạo ra những tư vị khác nhau. Ngay lúc này, đang lướt qua tôi là một cơn mưa mùa hạ ở quê nhà. Mưa xuống nhanh và bất chợt, mùi nồng nồng, ngai ngái của hơi đất lập tức bốc lên. Tôi hít thật sâu. Có người nói: "Những người yêu thích mùi đất khi trời mưa đều là người có trái tim nhạy cảm". Thật vậy sao? Tôi luôn nhận thấy mưa ở nhà rất thân thuộc và trong trẻo. Từng hạt, từng hạt trong suốt như pha lê nhảy múa trong ánh nắng vàng xinh tươi. Gió từ hướng Đông thổi tới mang theo mưa hắt vào mấy bộ quần áo tôi vừa treo trước hiên nhà. Mưa ở nhà đẹp lắm, lại cuốn hút lạ kì. Chị tôi cứ hỏi mãi tại sao không ở dưới thành phố với chị. Tôi phải thực lòng mà thú thật:

    "Em chẳng thích thành phố chút nào, xô bồ và ồn ã. Kì nghỉ hè có bao nhiêu đâu, em muốn về quê".

    Chị tôi là một cô gái đẹp. Chị ấy có một đôi mắt sâu, đen láy với hàng mi cong vút tự nhiên. Quả thật bất cứ ai có một đôi mắt đẹp đều rất cuốn hút. Chị sống ở thành phố cùng với anh rể tôi, lúc nào cũng nhất nhất mong tôi được nghỉ để qua đó chơi. Nhưng quả thật thời gian một tuần dưới đó chỉ khiến tôi thêm nhung nhớ căn nhà quen thuộc. Tôi thầm để ý cơn mưa nơi này. Mọi người quen ồn ào và vội vã, quen với tất bật đến nỗi cơn mưa nhỏ tràn qua các ngõ một các buồn bã.'Kéo cửa cuốn xuống cho mưa khỏi hắt vào nhà nào!'Sau đó là ánh đèn điện chói mắt thay thế cho ánh sáng tự nhiên, chẳng ngửi thấy mùi đất, cũng chẳng nhìn thấy hạt mưa lấp lánh. Tôi chỉ có thể dựa vào tiếng mưa rơi trên mái nhà và tiếng gió mà âm thầm đoán mưa to hay nhỏ. Thế đấy, mất đi bao nhiêu sức sống của một cơn mưa mà..

    Rột.. rột.. Tiếng bút trên giấy dần rõ ràng hơn, thì ra cơn mưa đã tạnh từ khi nào. Tôi đứng lên, bước xuống dưới nhà. Trên tấm lợp mái nhà có một lỗ thủng lớn, tôi nhớ không nhầm thì thường ngày có một đốm nắng nhảy múa ở đó, chui qua cái ống nhòm của mặt trời, nắm tay mấy hạt bụi li ti hát vang. Nhưng hôm nay mưa, mưa ướt cả mặt sân. Tôi không vội vã cũng chẳng tức giận, chỉ thấy mặt sân lênh láng nước cũng hay. Nắng lại lên, rõ hơn, không có mưa, nắng mang màu đậm như mật, vàng giòn hơn, ngọt hơn.. Tôi nhìn ra cửa phía trước, giàn mướp nhà ai trổ bông tươi xinh trên tán lá xanh mát. Lại trông ra khu vườn nhà mình, từng trái bòng xanh căng mịn đẫm hạt mưa long lanh. Thì ra ở nhà luôn bình yên đến thế, xung quanh mình vạn vật đều trìu mến và yêu thương!

    End​
     
    Last edited by a moderator: 16 Tháng bảy 2020
  2. Phan Kim Tiên Hiệp sĩ mộng mơ

    Bài viết:
    2,077
    Chào bạn. Bạn tả cơn mưa cực kỳ sinh động (học văn chắc giỏi dữ à). Mình bị cuốn hút bởi cơn mưa của bạn, nó làm mình nhớ thời thơ ấu. Hiển nhiên là nhớ những cơn mưa mùa hạ. Tuổi thơ tôi ùa về theo cơn mưa của bạn rồi. Chúc bạn có nhiều tác phẩm hay. Thân ái!
     
    Tri TúcAlissa thích bài này.
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...