MƯA BUỒN HAY LÒNG NGƯỜI BUỒN _ Mạc Phong Giao Ngày buồn nhất không phải ngày đổ mưa Mà là ngày chúng ta không còn như xưa nữa Không còn bờ vai để mệt mỏi rồi nương tựa Không còn chọn lựa tha thứ hay hờn dỗi Không còn tranh chấp ai thắng ai thua ai có lỗi Không còn nắm tay nhau trên lối về quen thuộc Hai dòng đời hai ngã rẽ anh với em đều ngược Lướt qua nhau như hai người xa lạ Đã có khoảng thời gian xem nhau là tất cả Nhưng qua hết rồi giờ chỉ còn lại quá khứ thôi Cũng đã từng ước mơ thật xa xôi Giờ nghĩ lại mỉm cười tự nhiễu Yêu nhau đến mấy dần dần cũng hiểu Có những điều không thể không làm theo Hạnh phúc trong tình yêu giống như một dây leo Không có chỗ bám từ từ cũng buông thôi. #MPG
Ảnh minh họa đẹp quá ạ. Nam thanh, nữ tú.. ơ nhưng mà: Mỗi người mỗi ngả, chắc hẳn hai bọn họ đã dứt áo ra đi tìm đường cứu nước.