PHÍA TRƯỚC LÀ CON ĐƯỜNG Phía trước mặt là con đường xa thẳm Vừa quanh co, lại lên dốc xuống thung Kẻ lữ hành vẫn không nề gian khổ Vươn cao tay đón nắng gió núi rừng * * * Dòng tự do rần rần trong huyết quản Dưới trời xanh, gió lồng lộng, nắng vàng Đôi chân ấy sẽ vượt qua tất cả Dù đôi khi chỉ đơn độc trên đường * * * Không có con đường nào là dễ cả Không có thử thách nào chỉ để cho vui Không cần hò hét để lên giây cót Chỉ cần chân cứ bước tiếp mà thôi
BUỔI SỚM Ở ĐẠ SA Một sớm thu nào đó Rất gần hay rất xa? Bảng lảng trong vùng nhớ Nhiều lúc, nhớ không ra
NHỚ CÀ NÁ Qua cung đường Cà Ná Phong cảnh thật hữu tình Bên cheo leo núi đá Bên cát trắng, biển xanh Cung đường uốn lượn quanh Né lô nhô đá.. lạc Một bên hàng dừa xanh Bên nhấp nhô sóng bạc Một nhánh núi rẽ ngang Đâm sát ra bờ biển Lô nhô đá dàn hàng Như vẫn lăm le tiến? Đá núi.. yêu Sóng chăng? Nhưng Sóng yêu Bờ cát Ngàn năm vẫn thuỷ chung Vỗ Bờ, rì rào hát Đá núi đã hiểu ra, Nên đã dừng bước lại? Im lặng đứng bên đường Dõi mắt trông Sóng mãi. Qua cung đường Cà Ná Nhớ gió quái tạt ngang Cùng với bao nhiêu đá Đứng ngắm biển mênh mang.
DỌC TRƯỜNG SƠN Trường Sơn núi biếc trùng điệp điệp Đường dưới chân mây, lượn quanh quanh Ngọc Linh đỉnh phủ mây lớp lớp Đèo Lò Xo, mưa đổ mành mành