Chia sẻ Một số câu chuyện tình yêu

Thảo luận trong 'Góc Chia Sẻ' bắt đầu bởi Yunmei, 26 Tháng bảy 2018.

  1. Yunmei

    Bài viết:
    31
    GIỚI THIỆU

    Xin chào các bạn thân mến!

    Tôi là Nhi, có thể gọi Yun nếu thích.

    Lý do tôi viết cái thông báo này là do chất xám tôi cạn.. Vâng, và các bạn nghĩ cạn chất xám éo liên quan gì đến thông báo đúng không? Các bạn sai rồi =)) Vấn đề là tôi cần một cảm giác thật sự để viết những câu chuyện.

    Bạn đang thất tình? Bạn đang đơn phương?

    Bạn đang đau khổ khi chứng kiến crush mình hạnh phúc bên người khác?

    Bạn thấy đơn độc khi không ai hiểu nỗi khổ của bạn?

    Nhi xinh đẹp sẽ giúp bạn =))

    Chỉ cần bạn inb cho Nhi, kể về câu chuyện đang làm bạn phải đổ nước mắt cho Nhi nghe.

    Cụ thể khi bạn kể cho Nhi nghe câu chuyện của bạn, bạn sẽ nhận được Combo:

    + Một lời an ủi, động viên từ Nhi

    + Câu chuyện của bạn sẽ trở thành một phần tác phẩm của Nhi (dĩ nhiên, tên bạn sẽ được giấu)

    + Sẽ có nhiều người đồng cảm với câu chuyện của bạn, bạn sẽ cảm thấy vui được phần nào (mong là vậy)

    Lèm bèm vậy đủ rồi, mong là các bạn sẽ đọc được lời giới thiệu này.

    Nhiều người đọc là niềm vui của Nhi.
     
    Lemanmankwondami.cb thích bài này.
    Last edited by a moderator: 28 Tháng mười hai 2019
  2. Đăng ký Binance
  3. Yunmei

    Bài viết:
    31
    Quan trọng có muốn tâm sự hong kìa
     
  4. Yunmei

    Bài viết:
    31
    Mới sử dụng web này, chưa biết cách :<
     
    kwondami.cb thích bài này.
  5. Tinh Tổng Bạch Cốt Tinh kinh nhất diễn đàn!!!

    Bài viết:
    453
    Quá nhiều người inbox tâm sự, chỉ muốn chửi. Kết quả mình rất nhẹ nhàng nói chuyện với chúng nó, mục đích để khuyên chúng nó chia tay. Giờ thấy chuyện tình yêu vừa nhàm vừa nhạt!
     
    kwondami.cb thích bài này.
  6. Yunmei

    Bài viết:
    31
    làm sao ??
     
  7. Yunmei

    Bài viết:
    31
    Việt Nam có thêm một người "già" độc thân
     
  8. Yunmei

    Bài viết:
    31
    Bạn cùng lớp
    Vâng ... cuối cùng cũng có người chịu tâm sự huhu :))
    ••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••
    Tôi và cô ấy học chung lớp với nhau hồi lớp 8. Trước giờ, ít khi có cô gái nào làm tôi lay động hay để ý, nhưng cô đã làm tôi cảm thấy rung đông. Cảm thấy giữ trong lòng có chút khó chịu, liền chia sẻ cho mấy thằng bạn thân. Mà chúng nó cũng không kém gì, nhất là thằng ngồi kế tôi. Nó đi kể cho bạn thân cô ấy nghe, đã gọi là bạn thân thì phải chia sẻ chứ phải không? Nhưng vẫn không hiểu vì sao cô ấy không phản ứng gì... Có lẽ cô ấy đã biết từ trước, hay do cô ấy cũng có chút rung động với tôi? Hay là... do cô ấy đã có người yêu nên cô ấy không quan tâm?

    Ngày nào cũng như ngày nào, tôi vẫn đi học, và cô ấy cũng thế, cùng lớp nhưng tôi cảm thấy có khoảng cách với cô ấy quá! Liều một mạng, tôi liền xin facebook của cô. May là không bị phát hiện, thế là bắt đầu trò chuyện với cô, kể trên trời xuống đất, xuyên lục địa...

    Tôi cảm thấy hạnh phúc, cả đêm không ngủ được, vậy là có thể tiếp cận cô rồi. Ngày 2... ngày 3... cứ thế mà nhắn tin với cô, trên lớp thì ngại nhưng về nhà nhắn tin như thân lâu rồi. Tôi thật sự rất hạnh phúc.

    Có lần, cô ấy bảo với tôi rằng, cô ấy đã biết tôi từ trước. Từ lúc học cấp 1, tôi cảm thấy mình thật vô tâm, người mình thích ở cạnh mình suốt mấy năm mà không hề hay biết... Thật vô tâm!

    Thế rồi một ngày... tôi thấy một chàng trai đứng trước lớp tôi lúc ra về. Cứ ngỡ là đợi bạn về chung, nhưng... cô ấy lại vui vẻ tiến về người đó. Chàng trai cũng đáp lại bằng nụ cười tỏa nắng. Rồi hai người cùng đi xuống sân, tôi nhưng bức tượng chết lặng ở đó.

    Cảm xúc của tôi lúc đó lẫn lộn, đau khổ, buồn bã, cô đơn, nó làm cho tôi cảm thấy khó chịu... Tôi vẫn còn nhớ lúc ấy... khuôn mặt tôi như một "đường đua", nước mắt thi nhau rơi xuống, cổ họng tôi ứ nghẹn. Chân tôi sau đó cũng tê cứng, vì đứng lâu. Tôi lấy xe và về...

    Chiều, Sài Gòn đang giờ cao điểm, tôi cảm thấy càng yếu đuối hơn, tôi cứ đạp xe mãi, tôi không muốn về nhà lúc này. Nhưng tôi đã quyết định, tôi quyết định sẽ thổ lộ với cô ấy mặc dù biết sẽ không nhận được tình cảm từ cô.

    Tôi nhắn: "Trước giờ chưa cô gái nào cho tôi cảm giác như bà". Nhận biết được đó là lời tỏ tình, cô ấy liền nhắn: "JF". Và tôi seen tin nhắn. Tôi cảm thấy người mình nhẹ nhõm hẳn. Hôm sau, tôi trở lại bình thường, định bụng sẽ hỏi cô "JF" là gì? Nhưng... mấy ngày nay cô ấy nghỉ liên tục, nhắn tin không trả lời, tôi có chút lo. Liền tìm người bạn trai của cô để hỏi.

    Hóa ra... người con trai đó chỉ là anh họ của cô, cô chưa có người yêu. Còn việc cô nghỉ học là do cô đã rút hồ sơ, đi du học. Hôm đó, cùng buổi đó, chuyến bay của cô đã cất cánh...

    Tái bút: JF?
     
  9. Yunmei

    Bài viết:
    31
    Đơn Phương
    Thêm một người tâm sự nữa :>>
    •••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••
    Tôi, chỉ là một học sinh lớp 7. Tôi không cho là mình đẹp, nhưng tôi nghĩ tôi cũng có một chút dễ thương. Học cũng tàm tạm, không phải là giỏi hay xuất sắc. Một đứa chỉ biết cuồng TFBOYS. Hay cãi bướng với người lớn.

    Hắn, một tên học sinh cấp 3. Đối với tôi, hắn rất tuyệt vời. Học giỏi không chỗ nào chê, nhất là môn Hóa. Là người thường xuyên nghe nhạc Trung Quốc. Rất lễ phép với người lớn hơn mình.

    Tôi và hắn, hai con người khác nhau hoàn toàn. Một người học giỏi, một người học khá giỏi. Một người lễ phép, còn một người thì cãi bướng. Một người tài năng, một người vô dụng. Đối với tôi, hắn là cả thế giới mà tôi hằng ao ước được ôm lấy. Còn hắn thì..... haiz

    Nơi tôi ở cách xa nơi hắn ở hơn 1000km. Hằng ngày đều ngắm hắn qua cái màn hình lạnh tanh. Muốn nhắn với hắn nhưng không có can đảm. Tôi biết rất nhiều điều về hắn. Nhưng sao hắn không biết bất cứ điều gì về tôi.

    Chỉ mong được một ngày, dòng người đưa đẩy tôi đến gặp hắn. Để nói với hắn rằng "Anh à, em yêu anh". Nhưng ông trời thật trớ trêu. Cái gọi là "Định mệnh" ngày càng làm cho khoảng cách giữa tôi và hắn xa hơn thôi. Chừng nào giữa tôi và hắn mới không có cái gọi là khoảng cách đây....

    Chắc hẳn bàn tay hắn rất mềm và ấm áp. Nụ cười của hắn hẳn rất quyến rũ và tỏa nắng. Bờ vai của hắn sẽ rộng để người nào đó tựa vào. Vòng tay của hắn sẽ rất rộng để ôm người nào đó vào lòng. Ôi! Càng diễn tả càng muốn được hắn đối xử như thế.

    Mỗi lần thấy hắn buồn, tim lại đau. Mỗi lần thấy hắn vui, tim lại sung sướng reo vui. Hắn mà có làm sao, thì tôi chắc cũng theo hắn luôn quá. Nhưng mà.... tôi không được nghĩ bậy, phải nghĩ tốt cho hắn thôi.

    Trong tôi, hoàn toàn trống rỗng. Chỉ có một thế giới chiếm toàn bộ trái tim tôi, chính là hắn. Thanh xuân của tôi là do hắn giữ. Trái tim tôi cũng là hắn giữ. Lỡ như người khác chiếm lấy thế giới của tôi thì.... thanh xuân của tôi, trái tim của tôi sẽ ở đâu đây......

    Tôi không sợ khổ, không sợ cực. Thậm chí cũng chẳng sợ ma hay quỷ gì cả. Cái tôi sợ đó chính là..... cái thế giới của mình bị ai khác ôm lấy.

    Một ngày nào đấy, tôi sẽ gặp được hắn. Nếu như may mắn, thì tôi và hắn sẽ làm bạn hoặc trên tình bạn. Còn nếu may rủi thì... tôi và hắn sẽ là người lạ.

    Chỉ muốn nói với hắn một điều đó là " Đừng bao giờ trả thanh xuân lại cho em anh nhé!"

    Tái bút: Tôi Yêu Anh...
     
    Quân thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...