Một góc phù sa Tác giả: Nguyễn Minh Khiêm Có một nơi mà chỉ cần hé đôi lời ở đầu môi, là tất cả những cảm xúc nhớ nhung, yêu mến lại ùa về trong tâm trí. Nơi ấy được gọi bằng hai tiếng "quê hương". Quê hương là nơi chôn nắm nhau đỏ máu lúc chào đời. Quê hương là nơi ta chập chững những bước đi đầu tiên trong hành trình cuộc sống. Quê hương là nơi ta bập bẹ tiếng bà tiếng mẹ chẳng tròn lời. Quê hương cũng là nơi khắc khi bao kỉ niệm tuổi thơ.. Đó cũng là nơi mà có lẽ "ai đi xa cũng nhớ nhiều" : Nhớ dòng sông, con đò, bến nước; nhớ hàng dừa soi bóng nghiêng nghiêng; nhớ lũy tre trưa hè kẽo kẹt; nhớ cánh đồng thẳng cánh cò bay; nhớ đến cả canh tím rau dền, mùa thơm cốm nếp.. Quê hương là nơi dù nghèo cũng chẳng nỡ rời xa, nơi dù xa cũng luôn gần trong tâm trí, nơi thiêng liêng sâu nặng nghĩa tình.. Và ai cũng có một "hình bóng quê nhà" trong sâu thẳm trái tim. "Một góc phù sa" của Nguyễn Minh Khiêm nằm trong số những bài thơ viết về quê hương để lại nhiều ấn tượng sâu sắc trong lòng độc giả. Những hình ảnh về quê hương bình dị, gần gũi lần lượt hiện về trong kí ức nhà thơ: phù sa sông Mã, con hến, con trai, hạt thóc, củ khoai, rơm rạ... khiến người đọc rưng rưng nhớ về một thuở quê hương còn nghèo khổ, lam lũ. Kí ức về tuổi thơ gắn bó với quê hương, xóm giềng và người mẹ yêu quý. Kí ức đẹp đẽ đó sẽ theo mãi cuộc sống con người. Bài thơ giúp mỗi người thêm trân trọng những người thân yêu xung quanh mình; gần gũi, gắn bó với quê hương bởi đó là nguồn cội quan trọng đối với bản thân mình. Nắm nhau tôi chôn góc phù sa sông Mã Trăm thác nghìn ghềnh cuộn xoáy vào tơ Làng cong xuống dáng tre già trước tuổi Tiếng gọi đò khuya sạt cả đôi bờ. Con hến, con trai một đời nằm lệch Lấm láp đất bùn đứng thẳng cũng nghiêng Mẹ gạt mồ hôi để ngoài câu hát Giấc mơ tôi ngọt hơi thở láng giềng. Hạt thóc củ khoai đặt đâu cũng thấp Cả những khi rổ rá đội lên đầu Chiếc liềm vẹt không còn nơi cắt chấu Gặt hái xong rồi rơm, rạ bó nhau. Đất điểm chỉ dấu chân khuyềnh đạp sóng Dô tả dô tà xô vẹo sườn đê Gỡ huyền thoại nghìn năm trong mắt lưới Tục ngữ, ca dao lột mưa nắng hiện về.a Tôi kết lại làm ván thuyền vượt biển Tóc rụng bàn tay chưa chạm bến quê nhà Câu thơ chín trong màu rơm màu rạ Thơm con sông gầy nuôi một góc phù sa!