Mong manh lời gió. Tác giả: Hồng Mến Những ngày này thật bận rộn khiến con người ta cứ tất bật lo toan công việc mà chẳng thể có thời gian cho những nhớ thương. Giờ đây khi ngày dài kết thúc, khi bóng tối vây quanh, gác những công việc lại, em mới thấy mình thèm được ở bên anh. Đã qua ngày kỉ niệm môi em không còn héo, má em thêm hồng. Cái ngày em lạc vào thế giới của anh sao nắng cứ vàng mê mải trên má em hồng, gió cứ mãi bông đùa cho tóc chẳng bình yên. Lúc này em đưa tim mình đi tuần trong vùng kỉ niệm. Lại thấy, tháng tư về trong cánh bướm mỏng manh, em nhớ! Ai đó vẫn thầm mong tháng tư nhẹ nhàng lan tỏa hương xưa. Em vội vàng cất giữ chút hương bưởi còn lưu lại trên cuốn sổ hồng. Chạnh lòng mình sao cứ phải bắt đầu tháng tư bằng một ngày nói dối, khi lòng em đang cố líu kéo những cuối ngày của rất đỗi thật thà tháng ba nhung nhớ. Em dại khờ muốn có một ngày nói thật để nói hết những nhung nhớ tim mình để thêm đong đầy dấu yêu muốn trao tặng cho người. Thấy không anh con đường em đi, nắng vương dịu dàng, chỉ có những cánh bướm nhẹ nhàng nhẹ nhàng mong manh trải mênh mang, em du mình trong thênh thang gió cuốn. Bên ấy, anh đang miền bóng cây xanh lá, niềm tin hay sự vô tình theo câu thất hứa. Những hẹn thề, nhớ mong, trao gửi cũng theo chuyến đi em tìm về hư không. Ô kìa! Nắng soi bóng em đi, soi bóng cũng vô ích, vô ích vẫn soi bóng. Tim này đang nhớ anh, nhớ anh cũng vô ích, vô ích vẫn nhớ anh. Cả bầu trời tháng tư cứ mênh mang gió cuốn, cuốn em đi về phía không anh. Qua ngõ nhà anh trong chiều nắng đổ, tiếng ve khóc òa như thể mình chia ly. Trên lối em về, trên cả những con đường em qua bất chợt gặp màu áo thân quen như thể người trong tim mình. Tất cả lại dộn dàng cả vùng trời yêu nhớ. Có thấy không anh, trong mái tóc kia có phải là một bộ não gồng mình che giấu những dấu yêu, trong lồng ngực bé nhỏ kia có phải là một trái tim đang phập phồng khát khao! Trong em hôm nay thấy anh của ngày mai. Hồng Mến