Review truyện Mộng Hoa Xuân - Hắc Nhan. Thể loại: Ngôn tình, cổ đại. Trạng thái: Full Số chương: 16 Truyện về một cô gái là tử sĩ của Ám Xưởng tên là Mi Lâm. Cô có nhiệm vụ tiếp cận vương gia Mộ Dung Cảnh Hòa lấy tin mật thám để đổi lấy thuốc giải mỗi tháng. Khác với những tử sĩ khác, Mi Lâm vô cùng muốn sống dù phải đánh đổi bằng bất cứ giá nào. Thế mà trong những năm tháng toàn màu đen tối của Mi Lâm lại nhen nhóm một thứ tình cảm đẹp đẽ dành cho Mộ Dung Cảnh Hòa. Dù chàng bao lần lợi dụng nàng, không tiếc hi sinh tính mạng của nàng để không làm phật lòng người chàng cho rằng mình luôn hướng về là Mục Dã Lạc Mai. Sau khi cùng trải qua bao gian nguy, tâm tình của Mộ Dung Cảnh Hòa cũng có nhiều biến động. Khi chàng bị liệt cả hai chân, chính Mi Lâm là người luôn ở bên chàng, cõng chàng đi qua bao nguy hiểm. Nếu có thể, nàng tình nguyện cứ như vậy mà chăm sóc chàng suốt đời. Thế nhưng những hiểu lầm cứ tiếp tục đến và thân phận chủ nhân Ám Xưởng của Mộ Dung Cảnh Hòa như dội cho Mi Lâm một gáo nước lạnh buộc phải tỉnh táo lại. Nàng bắt buộc thu mình lại, đi từng bước cẩn thận, cuối cùng chính tình cảm không rõ ràng của Mộ Dung Cảnh Hòa ép nàng phải bỏ đi. Mộ Dung Cảnh Hòa làm rất nhiều chuyện quá đáng với Mi Lâm như ép nàng phải thành thân với cận vệ là thái giám của mình, nàng vẫn phục tùng không oán trách. Đến lần bỏ đi sau đó, hắn lại tìm nàng về, không rõ là không buông được nàng hay chỉ là tìm về để cứu mạng người hắn không buông được là Mục Dã Lạc Mai. Sau bao lần vùng vẫy để níu giữ sinh mạng, đến cuối cùng, Mi Lâm vẫn nghĩ cho Mộ Dung Cảnh Hòa. Nàng tự dọn cho mình con đường chết, tránh để hắn khỏi phải thương tâm. Có lẽ mọi người đọc truyện này sẽ rất ghét nhân vật chính là Mộ Dung Cảnh Hòa. Chàng không xác nhận được tình cảm của mình, luôn phủ nhận tình cảm của mình dành cho Mi Lâm. Bản thân mình cũng nhiều lần tức đến sục sôi vì những lần ngược Mi Lâm. Thế nhưng đến lúc cuối cùng mình đã khóc khi Mộ Dung Cảnh Hòa nhận ra được tình cảm của mình khi Mi Lâm đã chết. Chàng phát điên cõng thi thể một cô gái suốt hơn mười ngày đi khắp các nơi có cảnh đẹp, có hoa xuân vì người con gái ấy nói với chàng nàng thích nhất là hoa xuân. Đến khi chàng nhận ra thi thể đó không phải người con gái mà chàng hằng yêu, lúc đó chàng đã cười phá lên rồi lại khóc lóc thảm thiết như một đứa trẻ. Mình thật lòng cảm ơn tác giả đã cho câu chuyện được HE. Nếu không chắc ám ảnh mất thôi.