1. Mở bài "Thảo nguyên Châu Mộc nhớ không? Một thời lính trẻ, tang bồng chưa xa Mỏ Mù, Tây Bắc lau già Kỉ niệm xưa bỗng trắng nhòa sắc ban" Chẳng biết tự bao giờ, Tây Bắc đã trở thành niềm thương nhớ của biết bao người, đặc biệt là những người lính đã vào sinh ra tử ở xứ hoa ban. Tây Bắc dã trở thành "nàng thơ" của rất nhiều thi sĩ. Và tất yếu không thể không kể đến thi phẩm "Tây Tiến" của nhà thơ Quang Dũng. Với cảm hứng lãng mạn và ngòi bút tài hoa, Quang Dũng đã khắc họa thành công hình tượng người lính Tây Tiến trên nền cảnh thiên nhiên núi rừng miền Tây hùng vĩ và dữ dội. Đặc biệt, qua.. đoạn thơ với hình tượng.. đã để lại trong lòng người đọc những ấn tượng không thể nào phai: 2. Khái quát Quang Dũng là nhà thơ tiêu biểu của chùm thơ chiến sĩ. Ông mang trong mình một hồn thơ phóng khoáng, hồn hậu, lãng mạn và tài hoa. Ông còn được biết đến là một người nghệ sĩ đa tài: Vừa là nhà thơ, vừa là nhạc sĩ, họa sĩ nên trong thơ của ông vừa có chất nhạc, vừa có chất họa. Và bài thơ Tây Tiến được sáng tác năm 1948, in trong tập "Mây đầu ô", là bài thơ tiêu biểu cho đời thơ Quang Dũng, thể hiện sâu sắc phong cách nghệ thuật của nhà thơ. Bằng ngòi bút tài hoa của mình, Quang Dũng đã vẽ lên thi đàn văn chương Việt Nam một bức tượng đài người lính Tây Tiến vừa lãng mạn, hào hoa, vừa hào hùng, bi tráng. 3. Luận điểm a) 14 câu thơ đầu: Nỗi nhớ thiên nhiên và nỗi nhớ về chặng đường hành quân của binh đoàn Tây Tiến Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi! Nhớ về rừng núi, nhớ chơi vơi. Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi, Mường Lát hoa về trong đêm hơi. Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm, Heo hút cồn mây, súng ngửi trời. Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống, Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi. Anh bạn dãi dầu không bước nữa, Gục lên súng mũ bỏ quên đời! Chiều chiều oai linh thác gầm thét, Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói, Mai Châu mùa em thơm nếp xôi. b) 8 câu thơ tiếp: + 4 câu thơ đầu: Nhớ về kỉ niệm trong đêm liên hoan văn nghệ Doanh trại bừng lên hội đuốc hoa, Kìa em xiêm áo tự bao giờ. Khèn lên man điệu nàng e ấp, Nhạc về Viên Chăn xây hồn thơ. + 4 câu thơ sau: Nhớ về cảnh sông nước miền Tây thơ mộng Người đi Châu Mộc chiều sương ấy, Có thấy hồn lau nẻo bến bờ? Có nhớ dáng người trên độc mộc, Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa? * Liên hệ: "Nhớ bản sương giăng, nhớ đèo mây phủ Khi ta ở chỉ là nơi đất ở Khi ta đi đất đã hóa tâm hồn" c) 8 câu thơ tiếp: Nhớ về bức tượng đài người lính Tây Tiến vừa hào hùng, hào hoa, vừa lãng mạn, bi tráng + 4 câu thơ đầu: Diện mạo và cuộc sống của những người lính Tây Tiến + 2 câu tiếp: Vẻ đẹp tâm hồn người lính Tây Tiến + 2 câu còn lại: Sự hi sinh của những người lính Tây Tiến "Tây Tiến đoàn binh không mọc tóc, Quân xanh màu lá dữ oai hùm. Mắt trừng gửi mộng qua biên giới, Đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm. Rải rác biên cương mồ viễn xứ, Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh. Áo bào thay chiếu, anh về đất, Sông Mã gầm lên khúc độc hành" *Liên hệ: "Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh Sốt run người vầng trán ướt mồ hôi" "Gieo Thái Sơn nhẹ tựa hồng mao" d) 4 câu thơ cuối: Nhớ về lời thề gắn bó với Tây Tiến "Tây Tiến người đi không hẹn ước, Đường lên thăm thẳm một chia phôi. Ai lên Tây Tiến mùa xuân ấy, Hồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi." Nếu yêu thích hãy ủng hộ mình bằng cách like và share để mình có thêm động lực viết chi tiết hơn và tạo ra nhiều tác phẩm hay hơn nhé! Cảm ơn các bạn rất nhiều