Mình Nợ Một Thanh Xuân - Trần Linh Lan

Thảo luận trong 'Văn Thơ' bắt đầu bởi Trần Linh Lan, 27 Tháng mười hai 2018.

  1. Trần Linh Lan

    Bài viết:
    27
    Một năm sắp qua rồi mà mình vẫn cô đơn

    Vẫn chưa có bàn tay sưởi ấm mình một chút

    Gió bấc về đây gió rít vào lồng ngực

    Mình thấy mình lẻ loi, mình ấm ức quá trời.


    Một năm sắp qua rồi mà yêu thương vẫn xa xôi

    Mình thèm một bờ môi để mình hôn, mình cắn

    Muốn một người để yêu, gửi vài dòng tin nhắn

    Cho mình thấy ấm êm, mình căn dặn đôi lời.


    Một năm sắp qua rồi mà mình vẫn đau thôi

    Ký ức mùa yêu vẫn hiện về ngang ngõ

    Mình tự làm mình vui rồi lại buồn nhăn nhó

    Mình thấy vẫn còn đau, còn đau đó.. người xưa.


    Mình vẫn một mình chẳng có ai đón đưa

    Giữa phố xá thênh thang nhìn dòng người qua lại

    Có đôi tình nhân tay nắm tay chuyện trò lải nhải

    Mình cũng muốn có bờ vai rồi thoải mái dựa vào


    Mình vẫn một mình, con tim gầy hanh hao

    Nửa muốn một con tim, nửa muốn mình đơn độc

    Giữa lưng chừng tháng năm nó đã từng bật khóc

    Nó thì thầm với mình.. nó mệt nhọc, mình ơi!


    Một năm sắp qua rồi và cũng sẽ qua thôi

    Mình ao ước đơn côi năm mới đừng theo nữa

    Mình cần một người để thương, mình không cần ai hứa

    Chỉ cần một bàn tay, năm sau nữa.. vẫn còn.


    Mình ao ước quá rồi..

    Mình nợ một thanh xuân..
     
    Last edited by a moderator: 24 Tháng năm 2022
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...