Mình cũng thế thôi, bong tróc trái tim khờ - Phạm Thúy Mình cứ thế thôi anh Không cần gục vai nhau sẻ san những đớn đau, hờn trách Không cần xóa đi không gian xa cách Khi đang bên người hạnh phúc yên an. Mình cứ thế chẳng cần phải xốn xang Chạy về hướng nhau để rồi ném lại Những mảnh vỡ trong vòng tròn trọn vẹn Có thể đớn đau sẽ mãi chạy theo mình. Thôi thì mình cứ mãi chung tình Với sâu thẳm bóng mình trong đáy tim người khác Đã lâu rồi không còn những lâu đài trên cát Sóng dỗi hờn chưa mất vết trên mi. Thôi thì bầu bạn với canh khuya Chỉ cần hướng nhau tới bình yên là đủ Người ngủ ngon đi, sau chia li tất nhiên chỉ còn mảnh vỡ Ta giữ được gì khi xót đắng môi phai. Mình cứ thế nhé, bên ai Chỉ cần bờ vai bình yên đến thế Chỉ cần câu thơ không còn hai vế Chấm câu để mãi kết vần. Mình cứ thế, đâu cần phải nhớ cuồng si Đâu cần phải chia quả ngọt lành mình giữ Đâu cần phải vùi đi đống lửa Cho lạnh mái nhà, để mắt người rưng. Mình cứ thế, dẫu phải giống người dưng Dẫu phải giống người chưa từng chạm nhau dù là ánh mắt Chỉ còn sắt se chìm trong mênh mang không biết là vui hay khóc Mình cứ thế thôi, bong tróc trái tim khờ. End