Tâm sự Mình Cũng Không Biết, Mình Đang Sống Vì Điều Gì?

Thảo luận trong 'Góc Chia Sẻ' bắt đầu bởi ristar.dc, 17 Tháng chín 2021.

  1. ristar.dc

    Bài viết:
    9
    Mình từng nghĩ:

    Mình đang sống vì điều gì? Tại sao mình phải sống?

    Tại sao khuôn mặt của mình không đẹp bằng người khác? Tại sao gia đình mình không giàu bằng người khác? Tại sao cô giáo lại phân biệt đối xử như thế? Mình có làm gì sai đâu, rõ ràng là cô sai mà, vậy tại sao cô lại là người được quyền chấm điểm vào học bạ của mình? Tại sao crush không thích mình? Tại sao mình học không bằng người yêu của crush? Cũng không được yêu mến như nhỏ kia? Tại sao con trai lại bảo vệ nhỏ kia? Tại sao bạn bè chỉ bài cho nó mà không chỉ bài mình? Tại sao cha mẹ lại không hiểu mình? Sao mẹ cứ suốt ngày mắng nhiếc mình? Sao mình học nhiều như vậy mà điểm vẫn thấp? Sao mình lại học không bằng mấy đứa trong xóm?

    Luật nhân quả ư? Vì luật nhân quả nên kiếp này mình mới không thể sống trong một gia đình giàu có, hay không thể có một khuôn mặt xinh đẹp. Vậy thì nếu muốn trừng phạt mình thì cứ cho mình nhớ rõ ràng kiếp trước đi? Tại sao mình phải gánh lấy phần nợ của cái cuộc đời gán là "tại vì mày ở kiếp trước làm ác nên kiếp này mới như thế"! Ủa buồn cười vậy? Nếu muốn người ta không làm ác, vậy thì đừng ép người ta chứ? Đừng gieo vào đầu người ta những môi trường giáo dục độc hại, nếu ông Trời cho dịu dàng với tôi, thì tôi đâu có như vậy? Nếu như không đọc Chí Phèo, thì ai sẽ khoan dung và thấu hiểu cho hắn? Cuộc đời này bất công như vậy, sống cũng chẳng ý nghĩa gì, chết quách đi cho rồi!

    Chết đi rồi, chắc chắn ba mẹ sẽ thấy hối hận, vì đã mắng mình nhiều như vậy. Chết đi rồi, mình không còn phải học hành vất vả nữa. Chết đi rồi, họ sẽ thương tiếc mình, nhận ra thiếu mình họ sẽ hối hận, nhận ra chính họ sai chứ không phải mình sai, nhận ra chính họ đã ép mình, hành hạ mình đến mức nào! Và..

    * * *

    (May mà mình đã bước xuống ghế)

    * * *

    Bạn thân mến, mình biết bạn đã rất mệt mỏi, rất khó chịu, rất đau đớn, rất khổ sở. Mình biết bạn đã rất cố gắng, đã rất nỗ lực. Mình biết bạn chỉ mong muốn được yêu thương, được tôn trọng, được hòa nhập, bạn mong muốn được làm điều mình thích, cũng mong muốn sẽ trao đi cho cuộc sống này những điều tốt đẹp.

    Bạn có thể tiếp tục nằm trong bóng tối như vậy, nếu bạn muốn. Bạn có thể hận thù những ai đã tổn thương bạn, nếu bạn muốn. Bạn thậm chí có thể, kết thúc cuộc đời này, nếu bạn muốn..

    Nhưng nếu như được chọn khi đầu thai, bạn muốn sống một cuộc đời như thế nào?

    Hãy viết nó ra. Và mình sẽ là người đọc, lắng nghe, trả lời từng bình luận của bạn bên dưới.
     
    Trà LamHaikaba thích bài này.
  2. Đăng ký Binance
  3. Haikaba never stop dreaming

    Bài viết:
    4
    Nếu được đầu thai mình sẽ vẫn chọn một cuộc đời như thế này nhưng có lẽ thái độ sống sẽ khác đi chút ít. Có lẽ mình sẽ mạnh dạn hơn, bớt quan trọng hóa việc học từ sớm hơn, đọc nhiều sách từ sớm hơn, vẽ vời nhiều hơn. Có lẽ mình sẽ nói rõ từ đầu là mình không muốn học thêm mấy môn đó. Có nhiều thứ mình có thể bắt đầu sớm hơn, những thứ khác thì không. Nhưng mình cũng không hối tiếc gì nhiều mấy chuyện đó. Cuộc đời mình chỉ mới bắt đầu, sao phải đầu thai để sống một cái khác.
     
    ristar.dc thích bài này.
  4. Trà Lam

    Bài viết:
    46
    Một phần nào đó mình cũng giống bạn, gia đình mình nghèo, mình không xonh lại còn đen nữa, từ nhỏ đến lớn hay ốm yếu, thật sự mình luôn cảm thấy mình là một gánh nặng của ba mẹ. Những năm tháng cấp một mình phải chịu đựng bạo lực học đường nhưng không biết nói với ai, khi lên cấp hai thì mình cũng học bình thường thậm chí là mình không thích đi học không thích học bài hay làm bài tập và hiển nhiên thành tích không mấy tốt. Có lẽ bước ngoặc đến với mình khi vào năm lớp 8, mình đắm chìm trong tiểu thuyết văn học mạng Trung Quốc và đọc được cuốn Thời niên thiếu không thể quay lại ấy. Lúc đó thì mình vẫn chưa hiểu mấy về cố gắng nỗ lực, nhưng có lẽ ai rồi cũng sẽ gặp một người có tầm ảnh hưởng cho suy nghĩ của bản thân và chính người đó cô giáo dạy tiếng anh năm lớp 10 đã đưa mình đến với cánh cửa học tập kéo mình vào một nhóm bạn mà ở đó không ai biết quá khứ của mình. Từ một học sinh cấp hai bình thường, lên cấp ba mình thay đổi hoàn toàn mình chăm chỉ học tập, học cách yêu thương bản thân, mình bắt đầu chủ động tham gia clb. Trong quá trình nỗ lực chắc chắn sẽ có lúc mệt mỏi, đã có lúc muốn từ bỏ vì mình bị lạc lối trong việc liệu cố gắng như vậy thì có kết quả không. Nhưng mình tin một điều là có cày cấy thì có thu hoạch, mình hi vọng bạn sẽ vượt qua tất cả, trở thành một phiên bản mà mình mong muốn, có một người bạn thân để cùng nhau chia sẻ và xác định được những gì mình muốn nhé. Có thời gian thì mình nghĩ bạn nên đọc sách, hãy đọc những cuốn tạo động lực. Chúc bạn sớm tìm được niềm vui và gặp nhiều điều tốt đẹp.
     
    ristar.dc thích bài này.
  5. ristar.dc

    Bài viết:
    9
    Mình viết bài này mong muốn phần nào nói lên tiếng lòng đồng cảm, giúp đỡ mọi người, vậy mà mọi người làm mình ấm lòng vậy nè dễ thương thế ^^ mình thấy ngưỡng mộ vì bạn Haikaba đã dũng cảm hơn cũng như bạn Trà Lam tìm ra được động lực cuộc sống. Mọi người rất là ngầu luôn, mình còn phải học hỏi các bạn nhiều nhiều lắmmmm <3
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...