Review Truyện Ma Đạo Tổ Sư - Mặc Hương Đồng Khứu

Thảo luận trong 'Sách - Truyện' bắt đầu bởi Donna Queen, 23 Tháng hai 2020.

  1. Donna Queen

    Bài viết:
    184
    _Ma Đạo Tổ Sư_

    Tác giả: Mặc Hương Đồng Khứu

    Thể loại: Đam mỹ, cổ trang, trọng sinh, tu chân, huyền huyễn, linh dị thần quái, Cao quý lãnh diễm (Băng sơn muộn tao) công x Tà mị cuồng quyến (Thánh mẫu lưu manh phong tao) thụ, 1x1, HE.

    * * *

    Văn án:

    Kiếp trước, Ngụy Vô Tiện bị muôn người chửi rủa, thân bại danh liệt.

    Bị sư đệ mình dốc một đời bảo vệ dẫn người đến phá tan sào huyệt.

    Một đời tung hoành, lại chết không toàn thây.

    Một đời ma đạo tổ sư từng khơi lên gió tanh mưa máu, trùng sinh thành một tên..

    Não tàn.

    Lại còn là một tên não tàn đoạn tụ bị người người hô đánh!

    Ta thấy các người lắm bệnh, các người ắt cũng thấy ta như thế.

    Nhưng tu quỷ đạo không tu tiên, dẫu ngươi nắm trong tay thiên binh vạn mã, là ác bá mười phương, kỳ hiệp Cửu Châu hay một đóa hoa cao lãnh, một khi đã hóa thành nắm đất vàng, đều đứng dưới cờ của ta, cho ta mượn sức, vì ta thúc ngựa!

    * * *

    Bộ truyện này hẳn có lẽ là cái tên quá quen thuộc với nhiều bạn rồi ha, mình có biết đến nó từ hồi nó mới ra thế nhưng khi ấy mình chưa quen đọc thể loại tu chân tu tiên nên đã lựa chọn bỏ qua. Mãi tới tận gần đây sau khi xem 2 tập hoạt hình của Ma Đạo Tổ Sư thì mình mới quyết tâm đi đọc truyện. Bản mình đọc theo như Chang nói là bản cũ, chưa qua chỉnh sửa của tác giả, thế cho nên mình sẽ rv những cảm nhận của mình với nội dung trong ấy nhé. Khuyến khích các bạn mua sách MĐTS sắp sửa được phát hành, có lẽ là nó sẽ đủ đầy hơn đó.

    Điều mình nể phục nhất ở tác giả chính là việc chị ấy đã xây dựng nên hệ thống nhân vật rất đồ sộ, rất lớn nhưng ở mỗi một cá thể lại không hề mờ nhạt, hòa lẫn với nhau, họ có tính cách, hình ảnh, cá tính và vai trò riêng trong câu chuyện này. Cả bộ truyện không có nhân vật nào mình cảm thấy ghét, kể cả những nhân vật phản diện, mình chỉ cảm thấy tiếc cho họ. Có thể nói tác giả đã vận dụng triệt để câu nói "Kẻ đáng thương ắt có điểm đáng trách! Người đáng trách hẳn có chỗ đáng thương!". Chỉ là ở điểm này mình cũng phải nêu chút về quan điểm cá nhân, đó là 'chỗ đáng thương' của những kẻ đáng trách trong MĐTS thì mình có thể đọc được, hiểu được nhưng lại chưa cảm thông được.

    Bởi vì câu chuyện không thiên nhiều về tu chân mà nó nghiêng về hướng điều tra vụ án nhỏ, móc nối với nhau để lật mở vụ án lớn cho nên mình nghĩ với những ai không thích thể loại tu chân tu tiên như mình vẫn có thể hiểu và đọc ngon lành. Cách tác giả dựng nên những tình tiết rất cuốn hút, hấp dẫn và gợi mở trí tò mò tới nỗi mình cứ muốn đọc mãi đọc mãi để xem bí mật ẩn đằng sau mà thôi.

    Ban đầu, điều khiến mình tò mò và thôi thúc mình chính là lí do tại sao mà nhân vật chính của câu chuyện Ngụy Vô Tiện (Ngụy Anh) lại tu ma, tại sao cậu lại chết, tại sao những người bạn đồng hành bên cậu giờ đây lại không tiếc công tiếc sức truy tìm tung tích của cậu? Lý do ẩn sau nó là gì? Chỉ điều ấy thôi đã đủ khiến mình phải đọc, phải đọc để tìm ra đáp án cho câu hỏi ấy. Và may mắn, tác giả không hề bỏ ngỏ bất cứ một chi tiết nào, nếu chị ấy mở ra vấn đề thì sẽ kết thúc nó, có thể mở vấn đề ra ở chương đầu tiên và mãi tới tận chương cuối cùng mới hé lộ tất cả. Phải rồi, lối viết đan xen thời gian của tác giả khéo léo như thế đấy, nó khiến mình cần đọc cẩn thận và nghiền ngẫm vì sợ lỡ đâu bỏ mất chi tiết nào thì sẽ mất đi điểm hay.

    Tiếp theo đó, điều khiến mình bắt đầu suy nghĩ và suy diễn hàng ngàn câu hỏi cũng như thôi thúc mình muốn đọc đến những chương kể lại chuyện quá khứ chính là: Tại sao nhân vật công Lam Vong Cơ (Lam Trạm) lại vây khốn người y yêu, ép người y yêu vào chỗ chết? Đến đây thì mình mới hiểu, đừng tin vào những lời dẫn dắt của miệng lưỡi thế gian, mắt thấy còn chưa chắc là sự thật, huống chi chỉ là tai nghe.

    Bởi câu chuyện dựng nên hệ thống nhân vật lớn nên thật khó để nói cụ thể về từng người một, thế nên mình sẽ chỉ tập trung bàn về hai nhân vật chính Ngụy Anh và Lam Trạm thôi nhé. Cũng phải nói một chút ở đây, đó là tuy câu chuyện tưởng khổng lồ nhưng nội dung của nó thật ra khá đơn giản, ta sẽ nhận ra cái sự phức tạp, đan xen, móc nối trên bộ sườn giản đơn đó. Câu chuyện có thắt nút, có mở nút, các nhân vật hấp dẫn nhưng đều là tuýp nhân vật phổ biến trong truyện kiếm hiệp, tiên hiệp mà chúng ta từng biết vậy nên có thể khi đọc truyện biết đâu đó bạn sẽ thấy bóng dáng nhân vật này vừa lạ lại vừa quen. Điều đáng nói nhất có lẽ chính là tình tiết và cách giải quyết của mỗi người cũng như sự nhất quán trong tâm tư tính cách của từng cá thể đã tạo nên nét riêng cho câu chuyện này.

    Mình khá là thích kiểu thụ có vẻ cà lơ phất phơ, ham chơi ngả ngớn nhưng lại có tấm lòng "thánh mẫu" như Ngụy Anh, chỉ là gọi vui để nói về độ tốt bụng của bạn ấy thôi nhé, không phải kiểu thánh mẫu theo nghĩa tiêu cực đâu. Ngụy Anh có tài, tất nhiên, bạn ấy còn có trí tưởng tượng sáng tạo đạt đến những điều mới mẻ, bạn ấy sẽ không chỉ suy nghĩ theo lối rập khuôn những gì được học mà sẽ tự do cho tâm hồn mình bay bổng, vậy nên chẳng ít lần Ngụy Anh khiến thầy dạy học tức hộc máu đâu. Và cả khi không thể tu tiên được nữa bạn ấy đã tự tay tu ma, lại còn trở thành tổ sư của cái giới ma đạo ấy. Ấy thế mà gia đình ma của Ngụy Anh lại chỉ lo vui sống quây quần, hạnh phúc, không hại ai và cũng chẳng thù ai. Mình nghĩ Ngụy Anh chỉ bộc lộ rõ tâm ma của mình khi trả thù Kỳ Sơn Ôn gia – kẻ thù chung của các gia tộc trong tu chân giới.

    Khi ấy cậu có đủ lý do để trả thù bằng những thủ đoạn cay nghiệt nhất, mình có thể hiểu nỗi đau cậu ấy phải chịu để rồi lựa chọn con đường tà đạo này, thế nhưng cậu càng cực đoan bao nhiêu thì mình càng xót xa bấy nhiêu, bởi lẽ, hành động của cậu cũng tỉ lệ thuận với ngọn lửa ác độc rục rịch cháy trong cậu mà thôi. Mình từng nghĩ nếu năm ấy Ngụy Anh theo Lam Trạm về Cô Tô Lam Thị biết đâu kết cục của cậu và Lam Trạm sẽ khác đi, à tất nhiên khi ta lựa chọn một lối đi khác thì dĩ nhiên 'quả' mà ta tạo ra sẽ khác rồi, thế nhưng trên đời làm gì có nếu như?

    Điều may mắn nhất trong đời Ngụy Anh có lẽ là vì cậu gặp được Lam Trạm, cái tên lúc nào cũng khoác áo trắng như 'mặc đồ tang' với gương mặt ngàn năm không biểu cảm ấy đã nhận ra cậu ngay khi cậu sống lại. Mình thích Lam Trạm vô cùng dù đất diễn của y khá nhạt nhòa so với thụ, thế nhưng chỉ những chi tiết bé nhỏ hé lộ dần dần thôi cũng đủ khiến người đọc hiểu được y là người như thế nào và sự hy sinh mà y đã trả ra sao. 13 năm đợi chờ, những vết roi hằn sâu vĩnh viễn chẳng thể xóa bỏ, vò rượu thơm ngọt giấu kĩ trong phòng, những chú thỏ trắng tinh được chăm bẵm béo múp chỉ vì câu hứa hờ hững mà có lẽ ai đó cũng quên mất..

    Viết về Lam Trạm là những sự kiện chắp vá, vụn vặt khiến cho người đọc phải chờ đợi, phải chắt lọc ra mới có thể hiểu hết được con người y. Ấy vậy mà nó lại đủ, đủ để khiến cho mình rơi lệ vì Lam Trạm cũng như xót xa cho kẻ ngốc nghếch đó.

    Thật tiếc khi tình tiết, nội dung tác giả đặt ra quá tốt, quá hấp dẫn nhưng với mình, cách viết và câu chữ của tác giả còn thiếu chút gì đó. Mình mong chờ vào việc đào sâu tâm lý nhân vật hơn nữa, 'lột trần' nỗi thống khổ mà không phải ai cũng thấu được hơn nữa. Mình từng tự nhủ, nếu như chị ấy viết 8 vạn chữ 'kể lể' về đau đớn mà Lam Trạm phải chịu, sự khốn khổ khi bị vứt bỏ ở Loạn Táng Cương mà Ngụy Anh từng trải hay nỗi giằng xé mà Hiểu Tinh Trần phải nhận cũng như cơn cuồng loạn của 'người phản diện' Tiết Dương. Hoặc giả như không dài dòng thì cũng là những câu từ đắt giá xuyên-thấu-tâm-can, cướp đi nước mắt thì có lẽ đây sẽ là một tuyệt tác hoàn mỹ trong lòng mình. Đáng tiếc, nó vẫn còn đọng lại sự tiếc nuối trong lòng, đẹp nhưng cứ khắc khoải..

    Truyện có rất nhiều chi tiết mà mình đánh giá cao, chỉ đọng lại chút tiếc nuối khi chưa được thỏa mãn ấy thôi, thế nhưng nếu ai đó hỏi thì nhất định mình sẽ cất lời khen chân thành cho câu chuyện này và đề cử người đó nhảy hố. Một cái hố nhìn qua hẳn bạn sẽ sợ sệt vì những lời khen ngợi quá nhiều mà người ta đặt cho nó, nhưng chỉ khi bạn bỏ đi hết tất cả yếu tố bên ngoài, tự dùng cái tâm đọc truyện đơn thuần trước giờ để cảm nhận thì nhất định, bạn sẽ yêu mến các nhân vật trong Ma Đạo Tổ Sư lắm đấy ^^

    Viết nhiều quá mà thật ra chưa đi sâu được vào nội dung truyện cũng như các nhân vật phụ, mình nghĩ sẽ có rất nhiều bạn từng đọc và có quan điểm riêng, thế thì ngại gì mà không chia sẻ, thảo luận với mình nhỉ? Bay vào đây đi các gái, mình còn chưa được nói về Ôn Ninh, Lam Tư Truy, Kim Lăng.. nữa đâu đó~

    [​IMG]
     
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...