Khúc: Phù Sinh Tán Tận (OST Hoa Tư Dẫn) Diễn xướng: Bất Tài Lời Việt: Lạc Diệp Nhìn nắng hiện nơi viễn phương Phá nát thê lương ở đây Giấu kín một thoáng hoang đường Ở bên uyên ương vấn vương Khi máu tươi đem nhuộm vạt y Ai vùi chôn, mãi hận Ngày ấy Thương Lộc ải qua Mưa gió phong sa ngại chi Lưu lạc đâu cũng bởi ngươi Mặc tuyết cứ rớt kết mối tơ duyên Tơ duyên đan trăng thanh tỏ soi Yên sương phủ kiếp phù sinh Bỏ chiến giáp, kiếm đao, tô điểm nét mi này Hồng nhan trong kính, thời gian vẫn giống như ngày xưa Cười nhưng chẳng hỏi, chẳng hiểu những yêu hận kia ngại chi Hỏi chốn nao là chốn ta gửi thân Ở núi cao bao la tuyết phủ hỏi nơi nào? Ở đâu dựa sát, đôi ta bên nhau thề không xa cách Chiến tuyến vung Tử Huy thương, hỏi là nơi chốn nào? Giấc mộng diễm kiều ở đâu? Trời cao rạng lên ánh dương Nắng ấm soi rọi trần gian Tiếng "mẹ ơi" khẽ cất lên Vẫn bé bỏng con trai của ta Hồ lạnh băng sương thấu tận xương Sao con vẫn đang ngủ say? Mặc chiếc áo cưới, điểm trang, là ở nơi nào? Ở đâu tương kiến, đem tâm trao hết cho tình lang Ở đâu lửa cháy, đốt cả tay áo thành tro Ở chốn nào đã tan một kiếp phủ sương Hồn phách héo hắt ở nơi nào chẳng quay về Đọc thi thư ấy, thanh âm của ai còn vang khắp chốn Ngắm mãi trăng hè, đông sang, ba người thêm nỗi sầu Chốn nào mãi chìm giấc say