Khúc: Phù Dung (OST Như Ý Phương Phi) Diễn xướng: Cúc Tịnh Y Lời Việt: Lạc Diệp Lyric: Lời ai nói chợt tan biến Kịch chưa tan mà sao sắp phải chia xa Người thương chỉ tựa trăng nước Tình tơ như lọt qua kẽ tay, nhẹ nhắm mắt Làn hương tán, thổi theo gió Thành bùn đất, cạnh bên mãi, tâm hiểu thông Mờ sương khói, nhẹ mưa ướt Triền miên kết cùng vui vẻ, đem làm kỉ niệm Để những thương nhớ ngưng kết nên một ánh mắt Ngày tương phùng xa biết mấy Biệt ly ngâm hết khúc, giải sao đây kết thúc? Mệnh không theo cớ sao phải nghe mệnh trời Chuyển xoay thế sự, tháng năm chằng đổi Người cũng cam theo nơi phồn hoa héo úa Mặc cho đêm buốt giá, mặc tình thù cũng chết Cười nhưng tâm quặn đau lúc tương ngộ người Nếu như vũ lạc, vốc nắm tâm nguyện diễn thêm một vở kịch Vào năm ấy, ngày hôm đó Chờ vĩnh viễn, chờ cái kết, chờ tương ngộ Chờ xuân núi, diệp thu rớt Đổi ngôi sao thành bông tuyết, quay lại điểm đầu Nhìn con sóng, hồng nhan túy Cành hoa vẫn nở nhưng cớ sao người thay Nửa đêm thức, mộng vương vấn Ngượng ngùng hỏi vài câu vẫn văng vằng bên tai Trần thế tuy lớn nhưng sánh sao được ánh mắt Sợ ta trầm luân suốt kiếp Biệt ly ngâm hết khúc, giải sao đây kết thúc? Mệnh không theo cớ sao phải nghe mệnh trời Chuyển xoay thế sự, tháng năm chằng đổi Người cũng cam theo nơi phồn hoa héo úa Mặc cho đêm buốt giá, mặc tình thù cũng chết Cười nhưng tâm quặn đau lúc tương ngộ người Nếu như vũ lạc, vốc nắm tâm nguyện diễn thêm một vở kịch Giả như trâm đã gãy, nhặt hoa rơi chốn ấy Cầm tay nhau khắc dấu ấn trong từng ngày Cớ sao vẫn còn chút tâm sự ấy Nguyện khắc dung nhan của người sâu đến cốt Lại trao ai ánh mắt, mộng về người lần nữa Bờ vai mang nặng bao nỗi đau biệt ly Nếu như vũ lạc, kiếp nay sẽ chẳng dứt đi một mối tình Vẽ nên mấy nhành phù dung ở bên nét mày