[Bài Thơ] Phật - Phan Phúc Định

Thảo luận trong 'Thơ Ca' bắt đầu bởi Namanh, 19 Tháng mười 2018.

  1. Namanh

    Bài viết:
    18
    Con ngước nhìn khuôn mặt Phật

    Thượng sầu hạ hỉ bao dung

    Có phải nhân sinh nhiều đau khổ!

    Mà người từ bỏ ngôi vua?

    Người ngồi dưới gốc Bồ Đề giác ngộ

    Tìm đường phổ độ chúng sinh

    Chân lý nhân tâm người tìm thấy

    Thế gian hãy tỉnh táo cứu mình!

    Dẫu con còn nông cạn u mê

    Con vẫn nhận ra Phật chẳng ở đâu xa ngái

    Phật trong tâm con, trên ruộng đồng bờ bãi..

    Trong tình yêu chân chính của con người!

    Khi bỏ buông được mất ở đời

    Khi tha thứ cho người từng lầm lỗi

    Khi biết cho đi mà không cần đòi hỏi..

    Là lúc ánh sáng Phật dẫn đường!

    Phật là tình yêu máu thịt quê hương

    Biết dâng hiến thanh xuân cho Tổ quốc

    Biết đớn đau trước cộng đồng thân thuộc

    Chia áo nhường cơm san sẻ nhọc nhằn!

    Khi có Phật ta rạo rực mùa xuân

    Chữ Hiếu chữ Trung vẹn tròn sau trước

    Chữ Nghĩa chữ Tình trào dâng con nước

    Hạnh phúc đong đầy trước mỗi bình minh!
     
    Last edited by a moderator: 20 Tháng năm 2019
Trả lời qua Facebook
Đang tải...