Danh sách truyện ngôn tình hay nên đọc List không được sắp xếp theo thứ tự abc vì tớ đọc khá nhiều sách rồi, nên khi nào nhớ ra truyện nào thì viết vào chứ không thể công phu theo từng tựa sách. ^^ Nếu điều đó khó cho việc theo dõi của bạn, tớ thành thật xin lỗi. Dưới đây là danh sách các truyện tớ đã đọc, tớ đánh giá nó ra sao và tớ thích nó như thế nào, điểm đánh giá viết trước, điểm yêu thích viết sau, trên thang điểm 10. Dù sao thì vẫn là ý kiến chủ quan, nên nếu động chạm đến truyện bạn thích thì cũng đừng buồn nha, vì mỗi người có một sở thích khác nhau mà ^^ Warning: Tớ rate các truyện này trên cương vị là một người đọc ngôn tình chứ không phải người đọc tiểu thuyết các nước nói chung. Đánh giá từng truyện dựa trên độ hay của truyện ấy so với các tiểu thuyết ngôn tình khác, chứ không phải so với mặt bằng văn học chung. Bấm vào tiêu đề truyện để đọc nhé nếu bạn muốn! Yêu em từ cái nhìn đầu tiên Điểm: 8/10, 8.5/10 Hoàn hảo, cả nhân vật nam lẫn nhân vật nữ, hoàn hảo đế mức không có gì để chê, đến mức không thực. Nhưng cái không thực ấy được Cố Mạn chuyển tại thật dễ thương, dễ đi vào lòng người. Tiêu Nại và Vi Vi là những nhân vật không thể tìm thấy trong hiện thực, có lẽ vì vậy mà lại càng cuốn hút hơn chăng? Điểm trừ của truyện (với riêng tớ) chính là không dung nạp nổi cái ý tưởng yêu nhau qua game (dù chỉ ít ít thôi) của tác giả. Câu nói của Tiêu Nại ở cuối truyện thật ám ánh tâm hồn thiếu nữ mộng mơ"Nếu biết có ngày sẽ yêu em nhiều như thế này, anh sẽ yêu em từ cái nhìn đầu tiên" . Sam Sam - Đến đây ăn nè Điểm: 6/10, 7/10 Tớ thật không nhớ mấy về truyện này. Chỉ nhớ bạn Sam Sam rất ngốc nghếch còn anh Phong Đằng thì đẹp trai hòa hoa phong nhã không kém gì Tiêu Nại sư huynh trong mộng của tớ. Truyện đọc giải trí cũng vui lắm, nhiều chi tiết hài hước dễ thương vô cùng. Kế hoạch hủ nữ: Bẻ thẳng thành cong Điểm: 3/10, 3/10 Nhạt nhẽo, rỗng tuếch và vô cùng bệnh hoạn. Không hiểu vì sao bạn nhân vật nam chính lại yêu bạn nhân vật nữ chính? Đến giờ tớ vẫn không thể nào hiểu nổi. Kết truyện đột ngột và khiên cưỡng, càng về sau bạn nữ chính càng khiến người đọc muốn khóc thét. Thất tịch không mưa Điểm: 8/10, 9/10 Lời văn dịu dàng nhưng lại đặt trong tình cảnh đau đớn vô cùng. Thẩm Thiên Tình và Thẩm Hàn Vũ với một thứ tình yêu loạn luân nhưng sâu đậm và dày vò vô cùng, xuyên suốt cả hơn chục năm cuộc đời. Hai anh em họ Thẩm có một cái kết hoàn hảo bên nhau, và tớ thấy đây là một cái kết hạnh phúc cho cả hai. Nếu ai đó nói truyện là sad-ending chắc tớ sẽ phản đối mất. Cuối cùng, họ vẫn có nhau, phải không? Dù thế nào, Tình vẫn sẽ đợi Vũ mà, phải không? Họ đã có thể đối mặt với tình cảm của chính mình, sau bao đau đớn và xua đuổi. Giai kỳ như mộng Điểm: 8.25/10, 9.5/10 Tớ nghĩ sẽ không một quyển sách ngôn tình nào có thể đánh bại được vị trí của Giai kỳ như mộng trong lòng tớ. Cuốn sách như chính cái tên của nó, bị bao trùm bởi một cái thứ ngôn ngữ mơ mộng, vừa mộng vừa thực, từ hiện tại lại xoay chuyển về quá khứ, từ người yêu cũ rồi đến người yêu hiện tại? Nhưng giá như nó mãi mãi là mộng ảo, thì sẽ chẳng có đau thương, chẳng có mất mát, chẳng có đè nén.. Hiện thực vẫn tồn tại song song, và Chính Đông dường như là hiện thân tiêu biểu cho hiện thực ác nghiệt. Tớ đã khóc rất nhiều, cảm giác sợ hãi vô cùng, không hề muốn Chính Đông phải chết (tớ không spoil nhé, ngay từ đầu truyện đã được báo trước về cái chết của anh ý). Tớ đã nghĩ mình sẽ không đọc chương cuối, không đọc lúc anh ra đi, và đã ngồi mất nửa tiếng thẫn thờ để nghĩ xem có nên đọc hay không.. Một người tuyệt vời như anh ấy, đến cuối cùng vẫn không thể biết được Giai Kỳ yêu mình như thế nào, chết trong niềm an tâm rằng Giai Kỳ không bao giờ yêu mình, và cô ấy có thể tìm được hạnh phúc. Giai Kỳ, nhất định phải tìm được hạnh phúc, để Chính Đông có thể mỉm cười, nhé? Có lẽ vì anh chết, có lẽ vì cái chết vừa mang cái vẻ bình thản, mãn nguyện, vừa mang nỗi đau đớn day dứt, có lẽ vì niềm hạnh phúc không được trọn vẹn mà khiến câu chuyện trở nên hay hơn rất nhiều. Sẽ nhớ mãi câu nói của anh "Kiếp này anh không thể nữa. Cho nên, kiếp sau anh nhất định sẽ đợi em, anh sẽ đợi em sớm hơn tất cả, gặp em sớm hơn một chút" . Cô nàng xui xẻo Điểm: 4/10 Tóm lại là câu chuyện về cái gì thế? Thái Linh và sự hậu đậu của em ý được các anh chàng chú ý? Thái Linh và việc em ý giả trai vào một trường khác? Thái Linh và những chàng trai của em ý? Bên nhau trọn đời Điểm: 8.5/10, 9.75/10 Phải nói sao nhỉ? Nếu ai muốn bắt đầu bước vào thế giới ngôn tình, thì nên đọc Bên nhau trọn đời đầu tiên. Thật sự là một câu chuyện dễ thương, dễ đọc, dễ mềm lòng trước sự đáng yêu của cặp đôi nhân vật chính. Không hề có những bi kịch, không hề có quá nhiều đau thương, câu chuyện đọng lại một dư vị ngọt ngào và bình yên đến lạ.. Ai là ai của ai Điểm: 4.5/10 Đã drop truyện này, nên không có tư cách đánh giá đầy đủ. Tuy nhiên, tớ drop vì câu chuyện truyền đạt thật quá rắc rối, quá đè nén, đến nỗi tớ đọc cảm thấy khó chịu vô cùng. Nhân vật nữ chính có phải vì bóng ma tâm lý đè nặng mà thành như thế, hay tác giả cố tình muốn tăng tính bi kịch cho câu chuyện? Những nhân vật phụ cũng thật sự gây ức chế. Người mẹ của nữ chính ngay từ đầu đã khiến người đọc phát bực, chưa kể đến dây dưa sau này. T___T Cùng anh ngắm hoa sơn tra Điểm: 8/10, 6/10 Nếu chưa từng đọc truyện TQ về xã hội TQ những năm 70 của thế kỉ 20 thì rất khó dung nạp được tư tưởng của truyện, và tớ chính là nạn nhân của điều đó. Những suy nghĩ, cách hành xử của nhân vật Thu không hợp với những điều vẫn hiện hữu trong đầu tớ, rồi cách xưng hô hay cách phản ứng của các nhân vật trước các tình huống, đúng là chân thực, nhưng lại rất khó cảm thông. Dù đây là một câu chuyện hay, nhưng tớ lại chẳng thể thích được. Hóa ra anh vẫn ở đây Điểm: 6.75/10, 4/10 Cực đoan, hoàn toàn cực đoan. Nhân vật Vận Cẩm gây ức chế cho người đọc từ đầu đến cuối vì lối cư xử điên loạn (mà theo như mọi người và nhân vật tự nhận xét thì đó là lãnh đạm, thờ ơ) và suy nghĩ phân biệt giai cấp nặng nề của mình. Trình Tranh trẻ con và hoàn toàn chung tình, nhưng lại nũng nịu và dai dẳng phát sợ. Và suy cho cùng, tớ vẫn thấy, Vận Cẩm vốn không hề yêu Trình Tranh, dù thế nào đi nữa, dù bản thân cô ta có khẳng định. Chỉ là tớ nghĩ thôi. Lần đầu đọc truyện Tân Di Ổ, phải nói là bản thân tớ có chút thất vọng. Dư vị trà chiều Điểm: 4/10 Truyện rất ngắn, nhưng lại không sao đọc hết. Tớ đọc được một nửa và đã drop. Suốt cả một nửa truyện, tớ vẫn không hiểu tác giả muốn nói cái gì? Sự khôn ngoan khi làm báo? Sự giả tạo của giới nghệ sĩ? Trời xanh xanh, biển xanh xanh Điểm: 5.5/10, 7/10 Giải trí rất rất tốt. Tớ đọc thì khá thích vì cốt truyện nhẹ nhàng, tuyến nhân vật dễ thương, và là một truyện có nội dung hoàn toàn ảo tưởng xD Cái vụ gọi máy bay đi cứu của bạn nam chính đúng là khiến người khác không khỏi ngưỡng mộ mà.. Kẻ thù của xử nữ Điểm: 4.25/10, 4/10 Thật ra cũng chưa đọc hết, còn một chương nữa, nhưng bản thân tớ nghĩ thế là cũng đủ đánh giá truyện rồi. Truyện nhạt nhẽo vô cùng, hai bạn nhân vật chính cũng thật chẳng ra làm sao. Nội dung vớ vẩn, ghen tuông mù quáng, lại còn mấy cái khoái cảm của bạn nam chính khiến người đọc ngán ngẩm muốn chết. Yêu anh hết thuốc chữa Điểm: 4.5/10, 3/10 Insane! Totally insane! Tớ thật không hiểu nhân vật nam chính và nhân vật nữ chính bị làm sao? Cốt truyện nhàm chán và cực kì gây ức chế. Suy cho cùng, bạn nữ chính quá ngu không hiểu được thâm ý của anh nam chính hay tại anh ấy cũng chẳng có tí mong muốn nào để em ý hiểu được? Hoặc đúng hơn là tại sao tác giả phải bôi ra cái câu chuyện này làm gì khi bản thân nó có thể giải quyết xong ngay từ chương 5? Cái kết đúng là hết thuốc chữa T____T Tam sinh tam thế thập lý đào hoa Điểm: 8.5/10.8. 75/10 Lần đầu tiên trong đời tớ biết thế nào là truyện thần tiên. Tất nhiên khi đọc ngôn ngữ cổ đại thì còn nhiều bỡ ngỡ, và có đôi khi không nắm bắt được toàn bộ thần thái truyện, nhưng nhìn chung là vẫn khá thích truyện này. Nhân vật nữ chính Thiển Nhi rất đáng yêu, nhưng lại mạnh mẽ vô cùng, đúng thật là một thượng thần. Dạ Hoa tất nhiên là làm tan chảy trái tim thiếu nữ mộng mơ với những cử chỉ quan tâm ân cần, chu đáo, với tình yêu mãnh liệt, và đặc biệt ở đoạn cuối, khi chàng gọi nàng "Thiển Nhi, lại đây". Ôi, cuối cùng chàng không hề chết.. chàng vẫn trở về bên nàng dù thế nào đi nữa.. Ôi, một cái kết viên mãn, tròn đầy ^^ Mờ ám Điểm: 6.5/10, 6/10 Có kết cấu khá giống Hóa ra anh vẫn ở đây, vì lẽ đó mà tớ không hoàn toàn thích thú khi đọc truyện này. Cặp đôi nhân vật chính không để lại ấn tượng gì trong tớ ngoài hai danh từ mà tác giả dùng để nói về họ "sói xám" và "mèo hoang". Bìa sách trích không hay, và có vẻ như rất rất muốn câu khách. Tuy nhiên có một số chỗ, tác giả dùng từ rất gợi hình, gợi tả, đọc mà thích thú vô cùng, kiểu như ví Vu Tiệp như một con mèo hoang ngồi liếm láp vết thương của mình. Bình minh và hoàng hôn Điểm: 7.75/10, 7.25 + 0.25/10 Đầu tiên định cho truyện 8 điểm hay và 8 điểm yêu thích. Nhưng sau khi đọc xong, lại không thấy đọng lại gì, nên rút xuống còn từng này. Câu chuyện vừa mang màu sắc bình yên, nhưng vẫn không thoát khỏi được cái thực tế đau đớn mà các nhân vật phải đối mặt. Chẳng ai ở đây có được hạnh phúc trọn vẹn, tròn đây, một cái kết viên mãn. Chỉ An có ở bên Kỉ Đình hay không? Tớ không biết. Chỉ là, nếu cô ấy tin, thì cô ấy sẽ về bên anh, còn nếu tiếp tục bướng bỉnh, không dám tin, thì hai người sẽ lại lướt qua nhau, và anh sẽ lại chờ đợi, lại tìm cô trong vô vọng. (0.25) Anh phải tìm cô! Chỉ cần cô ở đây, sẽ có một ngày anh tìm thấy cô! Một tháng không xong thì một năm, một năm không được thì cả đời, nếu số mệnh an bài không cho anh tìm được cô, vậy thì cùng ở dưới một bầu trời với cô, hít thở một bầu không khí với cô, đã đủ mãn nguyện rồi. Trong giấc mơ, anh đã nhiều lần tình cờ gặp gỡ cô ở khắp nơi, anh chỉ có một câu muốn hỏi cô cho rõ, rằng rốt cuộc cô đã dùng thứ bùa phép gì khiến anh yêu cô điên cuồng đến vậy? Láng giềng hắc ám Điểm: 4.75/10, 5/10 Truyện rất dài, và đi đôi với nó là những thứ nhảm nhí không có giới hạn. Cặp đôi nhân vật chính rất điên loạn và bệnh hoạn, nhưng khá là vui và không gây cảm giác khó chịu cho người đọc. Các cặp đôi dây dưa cũng rất đặc sắc =) Truyện đọc giải trí được, nhưng vì tớ là người thích những thứ nghiêm túc, nên đọc xong không có thích thú cho lắm. Có một vài chi tiết giải trí rất biến thái, chẳng hạn như em Thảo Nhĩ bị bắn đạn vào mông, hoặc mấy tình huống dở khóc dở cười khi hai bạn ở cạnh nhau. Ốc sên chạy Điểm: 7/10, 7.25/10 Truyện bình thường, nhưng khá dễ thương và không gây khó chịu cho người đọc. Nhân vật nam chính Lục Song rất rất biến thái và cực kì đề cao bản thân, nào là vì thân hình quá đẹp, rồi lại quá đẹp trai, quá giỏi.. Thật là khiến bản thân tớ đứng hình. Tình yêu Lục Song dành cho Vệ Nam bình yên, lặng lẽ và dịu êm, tạo cho Vệ Nam cảm giác ấm áp. Những mối quan hệ như tình bạn, tình cảm gia đình cũng được khai thác khá sâu. Kết truyện là một cái kết viên mãn. Nhưng nhiều khi nghĩ về Hứa Chí Hằng có hơi chạnh lòng, vì anh quá cô độc chăng? Phụ nữ thực tế, đàn ông phát cuồng Điểm: 8.5/10, 8.75/10 Đây thật sự là một truyện hay, vừa thực tế, lại vẫn có chút lãng mạn. Sự dịu dàng và tình yêu tuyệt vời của Mạnh Thời đã khiến Phùng Hy (và tớ) rung động. Phùng Hy với một mối tình đầu đau đớn, với một cuộc hôn nhân không hạnh phúc, những tưởng là sẽ khép lòng lại, nhưng cuối cùng sự chân thành của Mạnh Thời đã sưởi ấm trái tim cô. Nhưng câu chuyện không bao trùm bởi một màu hồng, Mạnh Thời cũng không phải thánh để định liệu tất cả. Những vấn đề về làm ăn gây áp lực nặng nề lên Phùng Hy, khiến cô có nguy cơ ngồi tù, rồi gia đình ngăn cản, rồi vướng mắc với tình cũ, tất cả như chống lại Phùng Hy. Tuy nhiên, chỉ có vậy, cô mới có thể cảm nhận được sự bình yên khi ở bên Mạnh Thời, cảm nhận được tình yêu mãnh liệt của anh, một thứ tình cảm luôn theo cô, luôn nâng đỡ cho tâm hồn cô. Đúng, phụ nữ không thể không hạnh phúc, và chắc chắn có thể tìm được cho mình một nửa hoàn hảo. Gặp anh là điều mỹ lệ đầy bất ngờ Điểm: 4/10 Lại thêm một truyện nữa tớ drop. Thật sự cảm thấy tội lỗi khi cứ đọc rồi lại drop như thế này. Nhưng quả thật là truyện quá nhảm nhí, đến nỗi mà tớ không thể nào dung nạp được, cuối cùng là bỏ ngang sau khi đọc xong chap 23. Nói qua về những gì tớ còn nhớ được, truyện cũng có liên quan đến game online, bạn nữ chính ghét bạn nam chính chết đi được. Bạn nam chính lại tỏ ra rất chi láu cá, cứ như nắm bắt được hết suy nghĩ của bạn nữ chính. Hai bạn cứ dùng dằng đưa qua đưa lại mãi thôi. Chưa đọc đến đoạn 2 bạn yêu nhau, nên chẳng biết thế nào. Trúc mã không thanh mai Điểm: 5.5/10, 6/10 Đọc 1 giờ đồng hồ là xong hết, cũng là một truyện dễ đọc, dễ quên, nói chung là khá được, không gây khó chịu. Ti Vũ với Tiểu Bạch, người này đợi người kia 16 năm, quả là một chuyện tình gian nan trắc trở. Mấy cái thần tiên, ma quỷ rồi những chi tiết vô lý đùng đùng vẫn chấp nhận được, vì đây là truyện thời xưa chăng? Nói chung là tớ dù không thích truyện này, nhưng đọc nó lại cảm thấy dễ chịu vô cùng, âu cũng là một niềm vui thích mơ hồ. Hehe. Mua dây buộc mình Điểm: 7.5/10, 5/10 Đây là một truyện đi sâu vào nội tâm nhân vật, nói chung là đọc cũng khá. Tuy nhiên, bản thân tớ thấy truyện thật đúng như tên "mua dây buộc mình", lằng nhằng rắc rối, gây khó chịu và ức chế vô cùng cho người đọc. Tình tiết thì chậm, đọc được một nửa vẫn thấy như đang ở chương đầu tiên. Lúc đầu thì còn cảm thấy nhẹ nhàng, còn dễ chấp nhận, chứ càng về sau càng bất lực vì hai bạn nhân vật chính, cứ vờn nhau mãi không thôi. Nhiều người thấy khó chịu vì Trịnh Hài mãi không nhận ra tình cảm của mình, tớ thì khó chịu vì Hòa Hòa biết tình cảm mình rồi mà cứ trốn tránh, lại còn gây tổn thương cho bản thân và người khác. Tuy nhiên, những chương cuối của truyện khá dễ thương ^^ Đấu tranh đến cùng cho tình yêu Điểm: 6/10, 5/10 Truyện 71 chương, cũng tính là khá dài, đọc miệt mài hai hôm mới xong. Sau khi đọc xong, quả thật không nhớ được bao nhiêu chi tiết, chỉ thấy là tình yêu của Vũ Hiên thật ích kỉ đến mức người ta không thể không yêu. Truyện như một bộ phim Hàn nhiều nước mắt, nhiều bi thương, với trả thù, lừa dối, với tự tử rồi con thất lạc.. Nữ nhân vật chính Tiếu Trác tớ lại không thích chút nào (dạo này hiếm có nhân vật nữ trong ngôn tình khiến tớ yêu thích thì phải) vì em ý lí trí quá, mà lại vô cùng bảo thủ, vô cùng khó gần. Truyện có cặp đôi nhân vật phụ là Như vs Mark rất rất dễ thương, đáng yêu hơn cặp đôi chính nhiều ^^ Tóc tựa tuyết Điểm: 5/10, 5/10 Đây là một truyện ở dạng trung bình, lại ngắn, đọc cho vui, đọc để biết, chứ không có giá trị gì đặc biệt để lưu lại dấu ấn trong lòng người đọc. Mạc Thất Nương thật quá si tình, yêu Kỷ Hình Phong một cách cuồng si, một tình yêu vô điều kiện. Còn Sở Khanh Vũ lại luôn biết cách đánh vào chỗ yếu ớt nhất của tâm hồn, của trái tim Thất Nương, cuối cùng cũng đã có thể trở thành một vị trí quan trọng đối với nàng. Câu kết truyện để lại dư vị ngọt ngào cho người đọc "Sở Khanh Vũ, không phải thiếp nói chàng đừng trở về sao?" Tình muộn Điểm: 7.5/10, 5.5/10 Truyện khá, đọc nhẹ nhàng, không cao trào, không kịch tính, tất cả đọng lại một niềm bình yên đến lạ. Nhưng (từ này xuất hiện ngày một nhiều), truyện quá triết lí (: <). Ý tớ là truyện đơn giản là không cho người đọc cơ hội để cảm nhận được ý nghĩa về tình yêu, về cuộc sống, mà phơi bày hết cả lên trang giấy, bao nhiêu những lời cao siêu về cuộc đời đều được tác giả viết lên hết. Tớ cảm thấy rất chi là.. Hơn nữa, truyện không có trọng tâm, không có điểm nhấn, cứ trôi qua hờ hững (chắc đây là dụng ý của tác giả). Với cả, truyện có quá nhiều nhân vật, khiến cho nhân vật chính dường như không nổi bật, các câu chuyện của tuyến nhân vật phụ xen kẽ khiến cho truyện rối rắm. Cắt cảnh, thay đổi cảnh cũng đột ngột, khiến người đọc hẫng hụt vô cùng. Bùn loãng cũng trát được tường Điểm: 6.5/10, 6.75/10 Truyện khá buồn cười, cặp đôi nhân vật nam nữ chính thật quái lạ. Bạn nữ chính được nuôi dưỡng để người khác tránh xa mình, lại còn giả trai và vô cùng hám tiền. Bạn nam chính rất chi láu cá, có mấy đoạn trị bệnh bằng nước bọt và cơ thể khiến tớ đứng hình mấy đợt. Truyện đọc giải trí tốt, không gây ức chế, lại hài hước vui nhộn. Khiêu vũ cùng anh nhé, Lolita Điểm: 6/10, 5/10 Tớ không thích cách hành văn của tác giả (hoặc người dịch) vì nghe nó non nớt quá, nó nông quá, không để lại ấn tượng gì. Cốt truyện cũng bình thường, với một chàng trai lạnh lùng, một chàng trai ấm áp, cô gái đứng ở giữa đến cuối cùng mới nhận ra ai là người mình yêu sâu sắc nhất. Nếu tớ đọc truyện này khi mới biết đến ngôn tình, có lẽ tớ sẽ thích vì sự nhẹ nhàng, nhưng giờ đây đọc, thì cảm thấy nó chẳng khác gì thứ cảm xúc trẻ con không quyết đoán của những con người chỉ có trong tưởng tượng, không mang một chút thực tiễn nào, cũng không tác động gì đến tâm hồn và suy nghĩ của tớ. Định mệnh anh yêu em Điểm: 7.5/10, 8/10 Vì đã xem phim, nên khi đọc truyện cảm thấy nhẹ nhàng hơn, dịu dàng hơn, cảm nhận rõ ràng đó là Tồn Hy và Hân Di chứ không phải một Nguyễn Kính Thiên, một Trần Kiều Ân nào cả. Truyện ngắn thôi, lại dễ hiểu, dễ đọc, dễ thích thú, vì đó là một công chúa, một hoàng tử của thời hiện đại, của sự thực tế. Tớ khá thích truyện này, vì tất cả đọng lại trong tớ một thứ cảm xúc ngọt ngào, dịu êm bởi nụ cười hạnh phúc của cả hai nhân vật chính. Cô đơn vào đời Điểm: 6.5/10, 7.75/10 Đây là một câu chuyện rất cực đoan, và hơn hết được viết bằng ngôi kể thứ nhất nên càng đau đớn và bức bối hơn. Cái nhìn của nhân vật nữ chính khiến người đọc cảm thấy rùng rợn, cảm thấy chán ghét và có cả khinh thường, nhưng cuối cùng lại thương xót cho một tâm hồn vì những chuyện không đâu mà chai sạn, mà đau đớn. Tình yêu của Thủy Tha Tha và Hứa Lật Dương quả thật là một thứ tình cảm khiến người đọc vừa sợ, lại vừa khao khát, sau bao nhiêu chuyện, vẫn không thể từ bỏ nhau. Những câu chuyện nhỏ về cách hành xử của bạn Thủy Tha Tha cũng vô cùng cực đoan. Thật không thể hiểu nổi tác giả muốn thể hiện điều gì nữa? Con người là một cá thể độc lập tồn tại trong thế giới nội tâm à? Từng chút từng chút một yêu nàng Điểm: 5/10, 6/10 Đọc xong cũng không biết phải tóm tắt sơ lược cảm nhận như thế nào, vì truyện khá nhạt, lại không có điểm gì khiến người đọc ấn tượng. Song Song – nữ chính là một nữ tử khá đáng yêu, vui vẻ, hòa đồng, xinh đẹp và rất biết cách nhẫn nhịn, hết lòng nghĩ cho người mình yêu. Còn Sở Dịch thì tưởng chừng luôn lạnh lùng, mà khi ở bên nàng thì sủng nàng cực kì a. Câu chuyện diễn ra nhẹ nhàng, dịu êm, như một quá trình cứ từng chút, từng chút một yêu và được yêu. Truyện đọc giải trí cũng khá ổn. Công tử Liên Thành Điểm: 8/10, 8.5/10 Võng du a! Tớ phải nói là tớ thích truyện này, lúc đọc mà tim đập thình thịch, chân tay run rẩy, miệng xuýt xoa không ngớt về độ đáng yêu của cặp nhân vật chính. Trước hết là phải nói qua sự tích Anh sẽ yêu em từ cái nhìn đầu tiên, rằng thì là mà tớ rất không thích đoạn nói về game online trong tác phẩm ấy (dù Nhất Tiếu Nại Hà thật là), tớ không thích game online. Vậy nên quyết định đọc Công tử Liên Thành là một quyết định rất dũng cảm, tớ phải có nhiều dũng khí mới bắt đầu đọc truyện này (hơn nữa, truyện còn rất rất rất dài a =. = "). Bắt đầu đọc tớ đã bị cuốn hút rồi, truyện nói rất nhiều về game, cả câu chuyện chỉ xoay quanh game" Truyền thuyết anh hùng ", nào là đánh boss, rồi đánh quái, rồi buôn bán, chế tác, kết hôn, thực hiện nhiệm vụ.. Truyện dù nói về thế giới ảo, nhưng càng chứng minh một điều, dù game là ảo, nhưng tình cảm con người dành cho nhau trong game là thật, dù đó có là tình yêu, tình bằng hữu hay cả sự phản bội, thì nó vẫn mang màu sắc rất chân thực. Tớ luôn nói bản thân tớ thích tình yêu kiểu bảo vệ, rất thích, vì vậy khi đọc, khi cảm nhận được tình yêu của Cố Duệ (Công tử Liên Thành) dành cho Nhược Thần (Nhất Tiếu Hồng Trần) thì cảm thấy rất mãn nguyện, rất thích thú. Chính cách Cố Duệ yêu Nhược Thần khiến cho tớ yêu Cố Duệ hơn. Anh khác với Tiêu Nại, anh không hoàn hảo như Tiêu Nại, anh mang một vẻ chân thực, thân thiện, dễ gần, và anh tạo cho người khác cảm giác bình yên. Tóm lại, Công tử Liên Thành là một truyện hay, bạn nào thích game hay ghét game (như tớ) thì vẫn thích thôi a. Tình yêu pha lê Điểm: 7.75/10, 7.5/10 Truyện rất nhẹ nhàng, dịu êm, nhưng không kém phần đau thương, mất mát. Cảm giác tựa hồ như pha lê, chỉ cần tác động nhẹ, có thể tan vỡ ngay lập tức. Tình đầu đẹp nhưng mong manh, cũng như thứ ánh sáng long lanh, đẹp đẽ của pha lê. Mọi thứ trôi qua bình lặng, cứ tưởng sẽ viên mãn, tròn đầy, để rồi cuối cùng đọng lại chỉ là những mảnh vỡ, đau đớn, cứa vào da thịt. Kết truyện khiến người đọc nuối tiếc, buồn thương, nhưng với riêng bản thân tớ, còn có cả phẫn nộ. Tại sao, tại sao lại xuất hiện thêm một Minh Nhật Lãng thứ hai? Tại sao phải khiến cho Lâm Nguyệt Loan khổ sở như vậy? Một cách kết thúc giống như Kì án ánh trăng. Cái quá khứ đeo bám mãi, không chừa cho người ta con đường hướng tới tương lai, âu cũng là một chuyện quá đáng. Tác giả làm như thế, khiến cho tớ, không thể thích truyện một cách trọn vẹn. Có nhiều cách gây ấn tượng, nhưng dùng cái cách đau đớn nhất ấy để hành hạ nhân vật và người đọc ư? Tớ biết tớ hơi cực đoan, nhưng cách kết truyện này là cách tớ ghét nhất, và không muốn đọc nhất. Ăn hết tiểu bạch thỏ Điểm: 5/10, 6.5/10 Nhân vật nữ chính thật đúng là tiểu bạch thỏ, ngơ ngốc, ngu ngơ, không biết chút gì luôn. Yêu cũng không biết, thích cũng chẳng hay. Em ấy một lòng sùng bái cậu chủ là nam chính, quan tâm, chăm sóc, ghen tuông mà vẫn chẳng để tâm xem tình cảm ấy là tình cảm gì. Bạn nam chính cũng rất hay. Tómlại, đọc giải trí khá ổn, không gây khó chịu. Vui vẻ, dễ thương ^^ Anh có thích nước Mỹ không? Điểm: 8/10, 6.75/10 Đọc rất lâu mới xong quyển này, không hiểu vì sao (). Truyện khắc họa tốt tính cách của nhân vật, tạo dựng những tình huống và cách ứng xử phù hợp với tính cách ấy. Một Lâm Tĩnh trầm tĩnh, ấm áp như ánh đèn bàn màu cam. Một Trịnh Vi khảng khái, vui vẻ, hòa đồng, nhưng đa cảm. Một Trần Hiếu Chính cứng nhắc, có phần lạnh lùng. Ba con người ấy có lúc đi lướt qua nhau, nhưng trong tim thì không ngừng thổn thức về quãng thời gian của quá khứ. Người này về, người kia lại đi, dường như số phận muốn trêu đùa với Trịnh Vi, với tình yêu và sự chịu đựng của cô? Câu chuyện khép lại với hình ảnh Vi Vi ngồi bên mộ Nguyễn Nguyễn, cô cuối cùng cũng đã lựa chọn người mang đến cho cô cảm giác an toàn, được bảo vệ. Thế mới biết, chưa chắc vì yêu mà đến với nhau, con người vốn quá ích kỉ, chỉ muốn thói quen của mình được đảm bảo, sự quan tâm của ai đó mãi vững bền. Thế mới hiểu vì sao sau khi kết thúc truyện, nhân vật duy nhất còn đọng lại trong tớ là Nguyễn Nguyễn, cô gái" hồng nhan bạc mệnh "luôn suy nghĩ cho người khác. Chồng tôi thật anh tuấn Điểm: 4.5/10, 4/10 Nằm trong một hệ liệt gì đó của Kim Huyên. Tác giả Kim Huyên chuyên viết truyện 10 chương ca ngợi chồng tôi thế này thế nọ, nam chính sủng nữ chính tận mây xanh. Mấy hôm trước có đọc thử một truyện và suýt ngất vì sao mà nó lại phi thực tế đến mức ấy? Anh mất trí nhớ và quay về" lại "tiếp tục yêu em. Em có con với anh và chờ đợi anh suốt một năm trời? Em ngơ ngốc lúc nào cũng bị anh bắt thóp? Thật sự chẳng có một cái nội dung gì cả. Sự chờ đợi của Lương Thần Điểm: 6.5/10, 5/10 Bìa sách rất đẹp, màu hồng rất dịu dàng, êm ái. Nhưng câu chuyện bên trong thì thật khiến người phát tức phát điên. Hình như đó là phong cách của Tình Không Lam Hề? Không thể hiểu nối nhân vật chính Lương Thần yêu Diệc Phong ra sao, nhưng cách cô ấy làm tổn thương chàng trai đã ở bên cô khi cô đau đớn thật khiến bản thân tớ khó chịu. Cô cần bình yên, cô cần che chở? Một người con gái mong muốn như thế không hề sai. Nhưng tình cảm từng ấy năm của anh chàng kia, cô không hề mặn mà, cũng chẳng tiếc thương, chỉ ích kỉ nghĩ riêng cho mình. Điều đáng ghét nhất ở câu chuyện không phải vì Diệc Phong trở về bên cạnh Lương Thần mà vì chính bản thân cô gái này không có chủ kiến và không hề tin tưởng bất cứ ai một cách toàn vẹn. Chết! Sập bẫy rồi! Điểm: 7.75/10, 8/10 Truyện rất đáng yêu ^^ Đó là cảm nhận đầu tiên của tớ khi đọc xong. Nhân vật chính Tần Khanh rất ngơ ngốc, lúc nào cũng tự chui đầu vào bẫy của Tống Tử Ngôn, và cũng tự mắc kẹt trong đấy không bao giờ thoát ra được. Tình yêu có khi được hình thành từ những thói quen, và có khi cũng vì quen thuộc mà đánh mất nhau, giống như Tần Khanh và mối tình đầu của nàng. Tình cảm của Tống Tử Ngôn dành cho Tần Khanh vừa đủ kiên nhẫn, vừa đủ dịu dàng mà cũng mạnh mẽ, cuồng nhiệt đến độ mặt mũi tớ nhiều khi cũng đỏ bừng theo chàng. Cuốn sách nhẹ nhàng, hài hước, êm ái vừa đủ và chemisty giữa hai nhân vật chính cứ ầm ầm ra ý, rất dễ thương. Nhân vật phụ tuy không quá ấn tượng nhưng cũng không gây khó chịu, thích bạn zai Tóc Vàng Ba bước hủy diệt một đại ca xã hội đen Điểm: 5/10, 5/10 Well, truyện cực ngắn, có 5 chương thôi. Đọc giải trí cũng được, khoảng 15 – 20 phút là có thể đọc xong rồi. Đọc xong truyện này, chỉ hi vọng các em gái bị ngược đãi có thể tìm đến một bến đỗ hạnh phúc như vậy. Tình yêu thứ ba Điểm: 8/10, 6/10 Có vẻ như tớ không hợp với thị hiếu chung. Cái gì càng được người ta yêu thích thì tớ càng lãnh đạm, lạnh nhạt. Đọc Tình yêu thứ ba trước khi thi một ngày, cảm giác chẳng bi thương, cũng chẳng xót xa. Đơn giản vì họ đã lựa chọn như thế, họ chấp nhận tình yêu như vậy, âu cũng là đi đến một cái đích cho riêng bản thân mình. Một mối tình khắc cốt ghi tâm, đâu phải ai cũng tìm được? Mà yêu đến mức như Trâu Vũ và Lâm Khải Chính đâu dễ dàng gì, yêu một người không bao giờ ở bên. Thế mới nói, có những người chỉ thuộc về nhau khi họ không là của nhau. Một câu chuyện thực tế, vừa dịu dàng, lại có chút tiếc nuối. Họ không đến được với nhau, suy cho cùng, cũng chỉ vì quá ích kỉ, vẫn mãi là một cá thể độc lập tồn tại trong thế giới nội tâm. Cây kem của anh chàng nóng tính Điểm: ? , 5/10 Tìm một truyện sủng dễ đọc dễ quên nhưng cuối cùng lại drop mất tiêu. Nhạt nhẽo đến mức chẳng có gì để chê nữa. Chẳng nhớ là có những tình tiết gì ngoài việc anh chàng nam chính chẳng nóng tính chút gì và bạn nữ chính ôn nhu ngơ ngốc. Tháng sáu trời xanh lam Điểm: 6.5/10, 4.5/10 Lâu lắm rồi mới có một truyện khiến tớ ghét đến nỗi cho điểm yêu thích dưới 5. Nhảm nhí, ngớ ngẩn và khiên cưỡng. Nhân vật nữ chính xây dựng không thuyết phục, yêu đương không nhất quán, tính cách dở hơi, điên rồ. Tóm lại là INSANE. Motip cũ mèm, mất trí nhớ rồi tai nạn rồi chết giả, phát ngán lên được. Lừa lọc, dối trá và hoàn toàn không có căn cứ để xây dựng một tình yêu giữa cặp nhân vật chính. Tớ có thể list cuốn này vào những cuốn nên đọc nếu bạn muốn đập đồ vật. Mảnh ghép hôn nhân Điểm: 6.75/10, 6/10 Truyện rất thực tế. Vừa tình yêu vừa toan tính vừa công việc, gộp chung lại rất đau đầu. Các vấn đề xoay xung quanh cuộc sống của hai nhân vật chính hiện thực đến trần trụi, đến mức cảm thấy rất chơi vơi khi đọc. Không thích truyện này vì có lẽ bản thân tớ vẫn là một đứa con gái mơ mộng, chưa dám đối mặt với thực tế, hoặc có chăng tớ cảm thấy câu chuyện được truyền tải nặng nề quá, không thể cảm nhận được trọn vẹn. Nữ hoàng tin đồn Điểm: 5/10 Với tớ thì câu chuyện này hoàn toàn không có cảm xúc. Tớ đọc được một nửa thì quyết định drop vì mình chẳng cảm nhận được gì từ nhân vật nữ chính cả. Cô gái này quả thật xuất chúng quá, tuyệt vời quá, nên tâm hồn cũng không phải để người bình thường như mình cảm nhận được. Cái cảm giác quá hoàn hảo luôn khiến tớ cảm thấy không chân thật và cực kì giả tạo. Vứt bỏ anh là điều dũng cảm nhất Điểm: 7.25/10, 7.5/10 Ừm ừm, thật ra có viết hẳn review cho cuốn này rồi nên không biết phải nói gì nữa. Câu chuyện nhẹ nhàng, ấm áp, dễ đi vào lòng người. Tuyến nhân vật rõ nét và được khắc họa tốt làm cho câu chuyện trôi chảy và có phần ấn tượng hơn ^^ Nếu chỉ là thoáng qua Điểm: 7.5/10, 8.25/10 Lúc đọc cuốn này thấy rất thích, liền tù tì không dứt. Cơ mà đến giờ thật sự không nhớ gì nhiều, gần như quên tất cả. Vẫn cho điểm cao như vậy vì tôi thấy nó là một truyện hấp dẫn, giàu cảm xúc, khi đọc cái" tôi "bên trong được thôi thúc, cảm nhận khá rõ rệt tất cả những nét cảm xúc trong truyện. Nét ngọt ngào cũng cặp đôi chính bên cạnh chút đắng cay gian lao quả thật rất đáng yêu và đáng cảm nhận. XD Bí mật bị thời gian vùi lấp Điểm: 8.25/10, 9/10 Đã từng lười, từng ngại không muốn đọc, để rồi khi đọc thì như bị cuốn vào thế giới ấy. Mặc kệ mọi người yêu thích Lục Lệ Thành ra sao, mình cũng chỉ một lòng hướng về Tống Dực. Vì rất thích Tống Dực, rất ấn tượng với tình cảm của Tô Mạn nên thấy cái kết mới viên mãn, mới tuyệt vời làm sao ^^ Truyện hay, cảm giác như hiểu được tâm trạng của Tô Mạn, hiểu được nỗi đau và tình yêu không thể thay đổi ấy. Quả không hổ danh Đồng Hoa trong truyền thuyết Trà trộn vào phòng con gái Điểm: 7.5/10, 8.25/10 Nhiều bạn không thích cuốn này, nhưng cá nhân mình thấy rất rất ổn ^^ Dưới góc nhìn con trai nên có nhiều điểm khác biệt khá đáng yêu, hơn nữa tính cách nhân vật được xây dựng khá tốt Đọc mà vừa tức vì nó nhảm nhí, vừa vui vì nó nhảm nhí một cách nhất quán và không che đậy Bạn nào tưng tửng như mình thì thử đọc xem? Chờ một ngày nắng Điểm: 7.5/10, 8.75/10 Mình căn bản không thích Ốc sên chạy lắm nhưng Chờ một ngày nắng thật sự rất rất dễ thương ý: * Nam chính và nữ chính có một tình yêu ấm áp, bình yên cực kì:" 3 Đọc cảm thấy rất nhẹ nhàng, tự nhiên, không hề có người thứ 3, không có gia đình ngăn cấm, cũng không có mặc cảm bản thân. Vốn dĩ chỉ đơn giản là điệu tâm hồn đi tìm những tâm hồn đồng điệu ♥ Họ tìm thấy nhau đơn giản thế thôi Đọc mà muốn ôm hai người ấy vô tròn đem về làm cảnh quá đi mất >: D< Không thể quên em Điểm: 7.5/10, 6/10 Mọi người khen truyện rất nhiều nhá, nhưng khi đọc thì thấy không hấp dẫn, cứ nhàn nhạt, dễ đọc cũng dễ quên nữa Nữ chính ấn tượng hơn nam chính, đặc biệt là ở đoạn ra sức theo đuổi anh ^^ Cảm giác rất ngưỡng mộ, vì nếu là mình, chắc chắn không đủ can đảm và dũng khí. Truyện đọc ổn, chỉ là không hợp gu Mãi mãi là bao xa Điểm: 8.25/10, 8.25/10 Truyện hấp dẫn! Lúc đọc thức đến tận 3 giờ, cảm giác mãn nguyện vì câu chuyện được dẫn dắt và kể lại bằng một giọng văn nửa bình thản nửa mạnh mẽ mãnh liệt. Tình yêu giữa hai nhân vật chín bắt đầu chỉ như một tàn lửa, vậy mà qua thời gian bùng cháy mãnh liệt Đọc truyện khóc cùng nhân vật, đau đớn cho tình yêu ấy, để rồi mỉm cười hạnh phúc cùng họ. Dám yêu, dám bền bỉ kiên cường với tình yêu đó, mấy người làm được như thế? Thích Điểm: 7.5/10, 8.5/10 Một truyện nữ truy nam điển hình nha Thích truyện này vì sự kiên cường của nữ chính, dám theo đuổi, dám chịu đựng bao nhiêu thứ để cuối cùng có thể tiến đến với nam chính. Cảm giác mà Diệp Thích phải trải qua trong suốt những thời điểm Lý Kiều yêu Lãnh Hoan (mẹ cô), rồi thờ ơ với cô, tìm cách xua đuổi cô, thật sự rất đau đớn mà Vậy nhưng nhất quyết không bỏ buộc, nhất quyết tin rằng Lý Kiều là người đàn ông của cô. Truyện khiến nước mắt độc giả cứ lặng lẽ rơi, chẳng biết tự lúc nào. Nắm tay sai gả đúng người Điểm: 6.5/10, 7/10 Lúc đọc thấy dễ thương ghê á >w< Kiểu nam chính không quá phúc hắc như các truyện khác, nhưng biết chớp thời cơ ôm chị về làm của riêng luôn~~~Đọc giải trí khá là ổn đấy ^^ Đọc xong cảm thấy ấm áp nơi trái tim nè. Ông xã là phúc hắc đại nhân Điểm: 7.25/10, 7.5/10 Đọc mà cứ cười khúc khích vì độ mặt dày của nam chính ý: O Bạn Miểu Miểu thì ngốc nghếch khỏi nói rồi, nhưng lại dễ thương lắm luôn, khiến người khác không thể ghét được Khang Duật rất hay, vừa phúc hắc nhưng vẫn rất bảo thủ trong suy nghĩ, vừa thích đấm lại vừa thích xoa, vừa lừa người ta vào tròng vừa háo hức kêu mình vô tội ^^ Lâu lâu đọc ngôn tình mới thấy có truyện từ đầu đến cuối chẳng hề có chút sóng gió nào, thực là ấm áp văn mà~~~ First Love Điểm: 8/10, 9/10 Truyện mang màu sắc đúng như một mối tình đầu, đẹp tươi trong sáng mà cũng thật dễ vỡ. Đọc truyện cứ có cảm giác chông chênh, chới với, phảng phất nét tiếc nuối tuổi trẻ của những nhân vật ấy. Chẳng ai muốn phải chấm dứt, nhưng có những thứ vốn không thể níu kéo. Vẫn biết sẽ thành kỉ niệm, vậy nên chỉ còn cách lưu giữ chúng thật cẩn thận. Rất thích truyện này vì sự dịu dàng, êm ái cũng như chút buồn man mác mà nó mang lại ^^ Recommend cho những ai muốn quay về thờ vụng dại thầm thương trộm nhớ mối tình đầu. Một giờ, một ngày, một năm, cả đời Điểm: 6.5/10, 6/10 Lúc đọc thì thấy buồn lắm, thương nữ chính lắm. Nhưng đọc xong là quên luôn đó, nam chính với nữ chính "rủ nhau cùng chết", vậy nên vẫn thật viên mãn. Chỉ tiếc rằng nữ chính quá si tình nên không hợp với mình cho lắm: S Bộ Bộ Kinh Tâm Điểm: 8.5/10, 9/10 Lâu lắm mới đọc một truyện khiến mình cảm thấy vừa day dứt vừa thỏa mãn như thế này ^^ Lời văn hay, uyển chuyển và nhẹ nhàng dần thấm vào tim gan người đọc, đưa họ cảm nhận từ từ những đau thương, những yêu chiều, những dịu dàng, những ấm áp mà câu chuyện mang lại. Tác giả như cuốn người đọc vào câu chuyện của mình, khiến ta cảm thấy muốn sống muốn chết vì nhân vật, đau đớn thay cho số phận nghiệt ngã thích trêu ngươi con người ta. Một trong những truyện đáng đọc nhất từ trước tới giờ! Thời niên thiếu không thể quay trở lại Điểm: 8.75/10, 9.5/10 Truyện của Đồng Hoa chưa bao giờ thất bại trong việc để lại những rung động sâu kín nhất trong tôi. Câu chuyện như một sự nối dài giữa quá khứ, hiện tại và tương lai, khiến người đọc như tìm được bản thân của nhiều năm về trước, hòa mình cùng cảm xúc của nhân vật, đón nhận tình cảm ngọt ngào, trong sáng mà cũng ngây ngốc vô cùng giữa những con người trẻ tuổi. Cũng có đau thương, cũng có mất mát, cũng có những hạnh phúc bé xinh, những nụ cười mãn nguyện. Tất cả hòa quyện đem lại một câu chuyện đẹp hiếm có về thời niên thiếu. Rất xứng đáng bỏ thời gian ra nghiền ngẫm và tự cảm nhận. Không thể thiếu em Điểm: 7.5/10, 7/10 Lúc đọc thì thích lắm, mà đọc xong là bay vèo vèo quên mất tiêu T__T Chắc cũng tại nó nhẹ nhàng dễ thương nam chính hoàn hảo nữ chính ngây ngốc như nhiều truyện khác nên không đọng lại gì trong tâm trí. Tuy nhiên, đây là một truyện mà có thể làm người đọc mỉm cười vui vẻ khi đọc, tạo cảm giác yêu thương cho những tâm hồn cô đơn nha~ Tam Sinh Vong Xuyên Bất Tử Điểm: 7.5/10, 8.75/10 Ba kiếp, mỗi kiếp một số mệnh khác nhau nhưng cuối cùng cái còn lại vẫn chỉ là tình yêu. Truyện rất dịu dàng, êm đềm, nhưng không kém phần rung động, và có lẽ cả chua xót. Cảm giác như lạc vào thế giới của riêng Tam Sinh và Mạch Khê, trải qua ba kiếp họ cứ tìm được nhau rồi lại phải xa rời, để cuối cùng mìm cười mãn nguyện khi họ sóng vai hạnh phúc. Rất thích truyện này, có thể đọc đi đọc lại mà không chán ^^ Gái già gả bảy lần Điểm: 7.25/10, 7.5/10 Kiểu đầu tiên đọc tên mà cứ nghĩ là truyện hiện đại cơ, ai dè là huyền huyễn nha Truyện, nói thế nào nhỉ, kiểu có vài nét giống "Tam Sinh Vong Xuyên Bất Tử" nhưng lại không được tinh tế như thế, có vài phần đau đớn và khổ sở hơn. Một người con gái, muốn yêu cũng không thể yêu, muốn cưới cũng không thể cưới, dù có nhan sắc, dù có trí tuệ, dù có gia cảnh, thì cũng để làm gì? Cuộc đời trêu ngươi nữ chính, cuộc đời làm khổ nam chính khi cứ lần này lần khác chậm một bước. Nhưng suy cho cùng, nếu yêu nhau chắc chắn sẽ tìm về với nhau, phải không nhỉ? Ánh sao ban ngày Điểm: 7.25/10, 7.25/10 Một truyện loại "cưới trước yêu sau" "marrigage with benefits" ^^ Nói chung là cũng lằng nhằng, nhiều mâu thuẫn, nhiều đau đớn, nhiều hiểu lầm, thêm vụ tay ba tay tư rất cân não, làm tôi nhiều lúc đọc cũng hơi nản. Nhưng theo được đến cùng vì cuộc sống vợ chồng không-có-tình-yêu của hai nhân vật chính quá dễ thương, quá nhiều những sự quan tâm yêu thương ngấm ngầm~ "tình trong như đã, mặt ngoài còn e" ngay cả khi đã danh chính ngôn thuận gọi nhau hai tiếng vợ chồng, rất thú vị, phải không? Chỉ cần có tiền, ta yêu Điểm: 8.25/10, 8.75/10 Mới đọc tập 1 thôi (vì mới dịch đến đấy, mà khả năng convert của mình là hoàn toàn không có huhu) nhưng thật sự rất thích ^^ Nữ chính rất đặc biệt, đáng yêu, dễ thương, kì lạ và ấn tượng vô cùng! Bạn Lăng Nhi tỏa sáng đến nỗi ngay cả khi gần như tất cả các chàng trai trong truyện đều phải lòng nàng thì tôi vẫn thấy tuyệt vời vô cùng lalala Vì một nữ chính thú vị như vậy, được nhiều người yêu thích thật chẳng có gì sai nha~Ý tưởng mẹ kế tự xuyên không vào truyện của mình, rồi gặp chàng trai hoàn hảo dành cho mình thật rung động trái tim nha Làm tôi cũng muốn LOL Đang chờ tập 2 để đọc tiếp~~Nên đọc nên đọc nha: ') Hạnh phúc quả táo chín Điểm: 7.75/10, 7.5/10 Câu chuyện kể về tình cảm giản đơn, dịu dàng giữa một chàng trai mù màu và một cô gái chân chất. Cảm giác đầu tiên khi nghĩ đến truyện này, chính là sự ấm áp, chân thật toát ra từ cách hành văn cho đến tình huống. Tình yêu giữa họ đến từ những điều nhỏ nhặt nhất, từ những quả táo, từ những cuốn sách, nhưng lại gắn bó thật lâu và sâu đậm. Đọc truyện cảm thấy tin hơn vào tình yêu ^^ Nhưng đây không hẳn là gu của mình. Có lẽ. Như Hoa kì thực không như hoa Điểm: 6.5/10, 6/10 Nói thế nào nhỉ, khi đọc tôi cảm thấy vô cùng ức chế, vô cùng mệt mỏi vì tính cách và cách hành xử của nữ chính. Một chuyện tình quá sức rắc rối, trong khi không cần thiết phải như vậy. Thật đúng là mua dây buộc mình mà T__T Ngược Ái Điểm: 5/10 Không phải ghét bỏ gì truyện này nhưng tại nó dài quá nên tôi không thể nào tiếp tục được, dù trong lòng có chút thút giục. Một truyện ngược điển hình, với nam chính vừa hận vừa yêu, nữ chính yếu đuối nhu nhược không hiểu chuyện. Đọc tuy có mệt vì hai bạn đấy thật, nhưng vẫn muốn biết rồi mọi chuyện sẽ đến đâu. Tiếc là kiên nhẫn có hạn với thể loại như thế này ^^ Chỉ yêu cây kẹo bông nhỏ Điểm: 5/10, 5/10 Một truyện sủng điển hình (trái ngược với bên trên ha), đọc cảm thấy rất mệt rất chán vì nữ chính ngu ngốc quá, cảm thấy có 'nhiều chút' không thật. Chưa kể đến một nam chính lúc nào cũng bo bo giữ nàng cho riêng mình nhưng lại không nói cho nàng biết vì sợ nàng bị đả kích của bạn học? Haiz haiz đọc xong kiểu hoàn toàn mất phương hướng với ngôn tình được xuất bản nha. Nữ hoàng và kẻ cướp Điểm: 4.5/10 Drop truyện này dù đã phải bỏ tiền ra mua *thở dài* Có thể nhiều bạn thích nhưng thể loại nam nữ chính hoàn hảo từ trong ra ngoài từ đầu đến chân như thế này thì tôi không ưa nổi. Tất nhiên tôi đọc ngôn tình để thoát li khỏi thế giới bộn bề suy nghĩ, nhưng không thể nào sống ảo tưởng với những thứ không bao giờ có thật trên đời này. Đọc những truyện hoàn hảo hóa thế này còn mệ tmỏi hơn cả đọc những cuốn sủng ngược thái quá. Haiz, ngôn tình dạo này khiến tôi chán quá. Cảm ơn em, đã can đảm yêu anh Điểm: 6.75/10, 7/10 Thật ra đây là một truyện 'nữ truy nam' nhưng cũng không khiến mình thích lắm. Nói chung anh nam chính cũng đủ thứ bệnh tật khổ sở, cần một người ở bên cạnh bao dung chấp nhận anh. Nhưng anh vừa muốn thế vừa không muốn em ý đau khổ, tóm lại cũng lằng nhằng vô cùng. Đọc đau não ghê luôn T___T chỉ thấy ảnh khổ ghê gớm á T___T Kí ức độc quyền Điểm: 7.5/10, 8/10 Câu chuyện tình thầy trò nha~Nói chung anh nam chính rất hay ho, nữ chính cũng đáng yêu lắm luôn ^o^ Đọc vui cười buồn bã với nhân vật được hết. Một truyện đọc giải trí rất ổn nha~Khá là thích XD Cá voi và Hồ nước Điểm: 8.25/10, 9/10 Một câu chuyện rất nhẹ nhàng, ấm áp nhưng lại vô cùng thú vị. Cách lặp lại đối thoại giữa hai nhân vật, cách gọi tên hay cách sắp xếp tình huống cho thấy sự dí dỏm đến tài tình của tác giả. Tình cảm giữa Tú Cầu và Người Đẹp Số Sáu đến tự nhiên như cơn gió mùa thu, yên bình thổi vào tâm hồn người đọc nét tinh tế, nét dịu êm. Rất thích cuốn sách này, thật sự là một cái gì đó rất khác sau hàng loạt những truyện tương tự nhau. Rất đáng đọc, đặc biệt recommend. Một câu chuyện tình sinh viên đúng nghĩa, vừa như ngại ngùng lại vừa như lơ đãng, hài hước nhưng sâu sắc. Kỉ niệm cuốn ngôn tình 69 mình đọc nha! Thật xứng đáng Chàng giảng viên cầm thú của tôi Điểm: 6.5/10, 6/10 Đây là một trong những chuyện mình bị bất ngờ nhất khi đọc, vì không những loạn luân thầy trò mà còn loạn luân anh em, xong sau đó lại phát hiện ra không phải anh em rồi đủ thể loại lừa lọc ghét bỏ đặt bẫy nhau. Đọc vừa tức lại vừa muốn biết xem kết quả cuối cùng ra sao. Nhiều người khen hay, bảo truyện đọc được, nhưng mình thấy rất kì quái vì nó tạo cảm giác không thực, những tình cảm trong đấy chưa tới. Đọc xong cũng quên ngay thôi. Gặp anh trong hàng vạn người Điểm: 7.5/10, 8/10 Câu chuyện khá nhẹ nhàng, cũng dịu dàng và sâu lắng giống như cái tên vậy. Thật ra, đời người vẫn thế, cứ tìm hoài tìm mãi, chỉ để nhận ra, trong lòng hình bóng một người luôn tồn tại. Truyện kết thúc rất dễ thương, cảm giác như đền đáp cho độc giả vậy ^^ Là một truyện khá ổn trong suốt mầy truyện mà dạo này đọc qua XD Cậu chủ hồ đồ Điểm: 6.5/10, 6.5/10 Haiz haiz điển hình của loại nữ chính não ngắn tiểu bạch thỏ và nam chính bá đạo nhưng vẫn không kém phần trẻ con hồ đồ. Đọc nửa muốn quăng sang một bên, nửa vẫn cắn răng cắn đọc cho nốt, vì đã lỡ đọc rồi mà >__< Chuẩn bị tinh thần nếu như bạn là một người khó tính, không thích nữ chính ngu ngơ nam chính phúc hắc bá đạo, còn nếu bạn mê thể loại này thì nhào vô thôi ^^ Truyện êm đềm hạnh phúc không có thăng trầm, thậm chí đến cảnh H cũng rất tế nhị, kiểu đen tối ngầm ^^ Tuyệt sắc khuynh thành Điểm: 6/10 Mạn phép cho tớ không chấm điểm "hay" của cuốn này, vì quả thực đọc xong thấy đầu óc tù mù ngu ngơ không hiểu rốt cuộc là tại sao phải đau đớn thế? Tại sao phải đày đọa nhau đến thế? Kết thúc như thể đóng sầm cánh cửa trước mắt người đọc, khiến bản thân người đọc cảm thấy nửa sợ hãi, nửa mệt mỏi, nửa mơ màng. Cái thế giới mà câu chuyện mang đến không thực, cảm giác như có quá nhiều đè nén, quá nhiều mất mát không đáng có. Nếu bạn thích truyện bi thương, kết thúc xé ruột xé gan, diễn biến thăng trầm kịch tính, thì có lẽ đây là lựa chọn phù hợp.. Cảm ơn em đã khiến anh yêu Bắc Kinh mùa đông này Điểm: 6.75/10, 7/10 Lúc đặt tay lên bàn phím viết review ngắn cho cuốn này, tôi thực đã phải đi xem lại xem truyện nói về cái gì, nhân vật ra sao. Không biết là do não cá vàng hay quên hay do truyện cũng không đáng nhớ nữa đây? Ai trả lời cho tôi biết được không? ^^ Truyện kể về một cô gái đeo bám một mối tình đơn phương đã lâu, đến độ theo anh ta đi vào đại học, tìm cách để thể hiện tình cảm vs anh ta, nhưng không được đền đáp. Sau này cô gặp một chàng trai khác và yêu chàng trai đó, chỉ chờ đến lúc cô yêu chàng trai thì mối tình năm xưa bị phát giác là mắc bệnh ung thư hiểm nghèo sắp chết và anh ta cũng yêu nữ chính say đắm (nhưng giấu vì không muốn nữ chính buồn).. Xong gì gì nữa các bạn tự tìm hiểu Mình thấy lúc đọc thì cũng được, cơ mà xong lại quên sạch.. Luyện yêu Điểm: 7.5/10, 8/10 Lúc mới đọc giới thiệu thấy đây là tình yêu chị – em thì cũng không thích lắm đâu, để mãi mới đọc đs ^^ Nhưng đọc xong thấy rất ổn, vui vẻ có, điên loạn có, mà vẫn không thiếu những khoảng lặng. Nam chính khiến người khác cảm thấy được che chở, recommend cho bạn nào muốn đổi khâu vị phi công trẻ máy bay bà già nha ^^ Hay ho ra phết! Trúc mã là sói Điểm: 6.5/10, 6/10 Thật ra đây là một truyện cũng vô cùng ngớ ngẩn, chẳng có gì thực sự hấp dẫn, đọc mà chỉ muốn đi ngủ cho xong. Nếu như không phải vì nữ chính là một Ma Kết, có lẽ đã không đọc hết truyện này. Truyện không có gì đặc biệt ngoài tình cảm đáng yêu từ thủa bé của hai nhân vật chính và hình minh hoạt dễ thương. Đọc để giải trí thì cũng được thôi, nhưng nếu chọn, cũng có đầy truyện giải trí đáng đọc hơn nhiều. Chắc vì không hợp giọng văn của Mèo Lười Ngủ Ngày? Nếu tình yêu nhiều hơn một chút Điểm: 7/10, 6.5/10 Truyện cứ kì quái sao á, đau đớn cũng chưa tới, mà bình yên lại càng không đủ. Con người có khi đa nghi, đa sầu, đa cảm để rồi đánh mất người mình yêu, cũng đánh mất cả niềm tin bấy lâu gây dựng. Kết thúc truyện có chút gì đó xót xa, như hoài cổ, như tiếc nuối, nhưng tất cả đều chỉ có thể gói gọn trong hai từ "nếu như". Vốn dĩ đã quá muộn để quay đầu lại, vốn dĩ đã đi lướt qua nhau rồi. *nói nhỏ: Không biết là tại mìn hay sao mà mình thấy dạo này ngôn tình cực đoan ghê luôn T___T* Cô gái chúng ta cùng theo đuổi năm nào Điểm: 8/10, 9/10 "Đơm hoa không kết quả thì sao chứ? Là cá thì nhất định phải bơi ư? Tình yêu không kết quả, chỉ cần nở hoa, màu sắc đã rực rỡ rồi. Được trông thấy màu hoa rực rỡ đó, tuổi trẻ của tôi không còn gì hối tiếc cả." Mặc dù đã xem bộ phim You're the apple of my eye, nhưng quả thực cuốn sách này của Cửu Bả Đao lại như một câu chuyện hoàn toàn mới, dù vẫn là Kha Cảnh Đằng, Thẩm Giai Nghi như thế, vẫn bối cảnh và kết thúc vậy, lại mang lại cảm xúc hoàn toàn khác biệt. Có lẽ vì câu chữ bao giờ cũng truyền tải được nhiều cảm xúc hơn, và cũng vì tôi thích cái cảm giác mà câu chuyện mang lại, đẹp dịu dàng mà tràn ngập sức sống. Từng thề ước Điểm: 8.5/10, 9.5/10 Đọc xong "Từng thề ước", nước mắt rơi lã chã thấm ướt cả gối, cảm giác đau đớn tưởng như chính bản thân là A Hành vậy. Nếu như tập 1 chỉ là những hiểu nhầm cách trở đơn thuần giữa hai người, thì đến tập 2 lại được đẩy lên tới đỉnh điểm, phải trả giá bằng máu bằng xương bằng mạng sống của biết bao người. Rốt cuộc ân ân oán oán nghìn năm, ai tỏ nỗi lòng chàng trai áo đỏ một lòng một dạ yêu thương đứng dưới cội đào cùng cô gái áo xanh tinh nghịch với nụ cười tỏa sáng nhân gian ấy nữa? Xi Vưu, Thanh Dương, Xương Ý, Xương Phó, Nặc Nại, Vân Tang, Luy Tổ, Viêm Đế, Tuấn Đế đều không còn, liệu giang sơn còn nghĩa lí gì nữa? Vốn nghĩ sống chết có nhau, dẫu chết cũng chẳng có gì đáng sợ, nào ngờ đâu, lại còn có lúc buộc phải sống. Xi Vưu nửa van xin nửa ép buộc A Hành dùng trái tim chàng trong lồng ngực để sống tiếp, mà không hiểu rằng, người ở lại bao giờ cũng buồn hơn kẻ ra đi. Chàng ra đi mang theo nụ cười ngạo nghễ năm nào, nhưng còn A Hành khóc than mỗi mùa hoa đào nở, sẽ có ai thấu tỏ đây? Cô gái ấy chịu quá nhiều nỗi đau, đến mức không sao chết được, vì cứ tự hứa sẽ sống cho những người đã ra đi, sống hết phần chàng nữa đó, Xi Vưu ạ. Mặc dù, thật ra, sống bây giờ thực không bằng chết. Bởi chẳng thể tìm được âm thanh nào mỹ diệu như khi chàng dịu dàng gọi một tiếng "A Hành", cũng không còn muốn ngao du thiên hạ vì vốn dĩ chàng chính là thiên hạ, cảnh sắc đẹp nhất cũng chính là nụ cười của chàng. A Hành đáng thương biết mấy, đau khổ nhường nào, nhưng sẽ không bao giờ hối tiếc. Có lẽ, dù biết lời thề ước ấy mãi chỉ là thề ước, dù biết năm xưa nếu như không níu tay chàng, sẽ không có ngày hôm nay bi ai chồng chất, nhưng mãi mãi không hề hối hận, không bao giờ hối hận vì đã yêu Xi Vưu. "Cây chết mây còn còn quấn quýt, cây còn mây chết chẳng rời nhau." Câu chuyện này, có quá nhiều điều để viết, nhưng biết bắt đầu từ đâu đây.. khi mà nhìn đâu cũng chỉ mờ mờ ảo ảo qua làn nước mắt, qua tiếng nức nở đêm hôm.. Vì sao hạ mát Điểm: 7/10, 7.5/10 Thật ra truyện thuộc kiểu nhẹ nhàng dịu dàng, đọc rồi sẽ quên nhưng lúc đọc sẽ vui vẻ mà cảm nhận tình cảm của nam chính danh cho nữ chính. Nam chính rất đáng yêu ^^ Tôi nghĩ ai muốn đọc một truyện giải khuây thì đây là lựa chọn không tồi đâu~Lại chẳng có sóng gió gì nữa chứ thật sự quá dễ chịu ^^ Vân Trung Ca Điểm: 8.5/10, 9/10 Chắc hẳn ai cũng thấy review tôi viết rồi về câu chuyện này rồi đso, quả thực là một tác phẩm xuất sắc khác của Đồng Hoa. Tuy buồn nhưng không bi luy và với sự dẫn dắt tài tình của tác giả, người đọc có thể cảm nhận được hỉ nộ ái ố chốn hoàng cung vốn dĩ lạnh lẽo, nhưng đồng thời cũng không sao quên được cảm giác dịu dàng yên ấm nơi thảo nguyên xa xôi. Hình ảnh nữ tử áo xanh đeo lục lạc giữa cánh đồng bát ngát và trang nam tử êm dịu tựa nước cầm giày thêu thề hẹn có lẽ sẽ mãi là một trong những kí ức đẹp đẽ nhất về ngôn tình trong tôi. Thực sự là một câu chuyện đẹp đến nao lòng mà cũng hùng tráng không sao cưỡng lại được. Chưa bao giờ như bây giờ tôi cảm thấy tình yêu có thể tạo nên nhiều những điều đẹp đẽ đến thế. Hoa Tư Dẫn Điểm: 8/10, 8.25/10 Kì thực tôi không định đọc Hoa Tư Dẫn, cũng bởi tôi muốn giữ trọn những tình cảm dành cho Đường Thất Công Tử qua Tam Sinh Tam Thế. Nhưng nói thế nào nhỉ, đúng là vì TSTT là một cái bóng quá lớn trong tôi nên dù gì thì gì việc đánh giá HTD cũng có vài phần khắt khe. Được cái tuyến nhân vật trong HTD vẫn được xây dựng một cách chặt chẽ triệt để và đầy sức lôi cuốn như cũ, vẫn rất dí dỏm hài hước mà không kém phần trào phúng sâu cay. Tôi thích ý tưởng xây dựng một cuộc đời mới trong giấc mơ của Đường Thất và càng ủng hộ hơn cách tác giả làm cho tình yêu giữa Diệp Trăn và Mộ Ngôn càng nổi bật khi họ nhất quyết sống ở hiện thực để bảo vệ tình yêu ấy. Tuy nhiên lối hành văn của dịch giả làm mình không thực sự ưng cho lắm haiz, chắc vài phần tại cách sử dụng xưng hô không thực phù hợp. Khi lướt qua nhau Điểm: 7/10, 7/10 Tôi đọc truyện này vì có một bạn đã review tại blog. Thực sự lúc đọc thấy cũng dịu dàng yên ấm, đặc biệt còn có cả về thứ tình cảm đầu đời rất ngây ngốc của tuổi học trò. Nhưng chính vì mở đầu ấn tượng nên đến cuối tôi cảm thấy hơi bị hẫng vì cách kết của tác giả. Có lẽ, vẫn là muốn nhiều hơn nữa những xúc cảm trong sáng của tình yêu đầu, cũng càng muốn đọc nhiều hơn sự chuyển biến giữa các tuyến nhân vật. Đây cũng là một truyện ổn, theo tôi nghĩ, hẳn là vậy. Hoa nở giữa tháng năm cô đơn Điểm: 7/10, 7/10 Cùng tác giả với cuốn trên, cũng vẫn là lối hành văn dịu dàng dễ đọc dễ cảm của Sênh Ly. Nhưng có lẽ tác giả thực viết đoạn đầu thì hay nhưng càng về sau càng đuối? Đoạn đầu câu truyện tôi thực vô cùng hứng thú vì truyện nói về bác sĩ, nữ chính lại còn thích bộ phim Code Blue (một bộ phim về bác sĩ cấp cứu thực sự rất rất hay và cảm động). Thế mà về sau đủ các tình tiết cứ rời rạc và không ăn nhập gì với nét tươi sáng ban đầu. Suy cho cùng tôi vẫn không sao hiểu nổi vì lí gì mà tác giả có thể khiến một tác phẩm rơi rớt về đoạn cuối đến vậy. Yêu em thiên trường địa cửu Điểm: 6.5/10, 5/10 Thực sự là sau khi đọc xong cuốn này tôi kiểu giống bị tẩy não, chẳng nhớ gì mấy. Không biết là do tôi đợt đó có vấn đề hay do truyện thực sự không ấn tượng nữa. Nói thật là tôi không nhớ gì nên.. cứ coi như là chưa từng nhìn thấy mấy dòng này đi Đại ý là truyện kể về một cô gái đứng giữa sự lựa chọn mối tình đầu khắt cốt ghi tâm hay mối tình trưởng thành của mình. Sự lựa chọn là dễ đoán, bởi nếu có một ai đó yêu tôi chân thành và luôn che chở cho tôi, luôn ở bên tôi dù tôi có thế nào, thì chẳng dại gì lại đi theo cái thằng đã từng bỏ tôi, dù vì bất cứ lí do gì đi nữa. Mùa hoa rơi gặp lại chàng Điểm: 7.75/10, 8.5/10 Đây mà một bộ huyền huyễn rất được, đọc mà vô cùng vô cùng thích nam nữ chính luôn. Nữ chính ngây ngốc đến mức kiên cường, sống hết mình và yêu cũng hết mình, làm người đọc cảm thấy nhựa sống cũng sục sôi trong tâm trí. Nam chính tuy nói ít mà tình nhiều, rất mực thấu hiểu và nhường nhịn nữ chính, vì nữ chính có thể làm mọi điều mà không bao giờ kể công. Đọc tình yêu của hai người, chợt nhận ra, không phải cứ yêu nhau là cả đời mắt chỉ hướng đến nhau, ở đây, yêu là dù đã gặp bao người, đã động lòng thế nào, đến cuối vẫn nhận ra ai mới thực dành cho mình. Hình ảnh cây hoa như tượng trưng cho tình yêu ấy, dù rằng hoa lúc nở lúc tàn, nhưng không vì thế mà xóa tan đi ước hẹn bao năm. Cuối cùng, chàng muốn độ nàng thành tiên để ở bên chàng, nhưng cuối cùng lại bị nàng biến thành người, đời đời kiếp kiếp dù có xa cách vẫn tìm được nhau. Nắm tay người kéo đi Điểm: 8/10, 8.75/10 Một câu chuyện thực sự tuyệt vời, cả về nội dung lẫn nam nữ chính. Tình tiết xuất sắc từ đầu đến cuối, hài hước và bi thương đan xen, tuy có vài phần là cung đấu nhưng lại rất ngọt ngào, các tuyên nhân vật được xây dựng rất tốt. Lâu lắm mới đọc một truyện mà thích nữ chính như thế luôn. Chị quả là yêu hận rõ ràng, không dây dưa lằng nhằng, một khi đã không quan tâm chính là ngoảnh mặt làm ngơ, nhưng nếu đã để tâm thì không sao cản được chân tình dịu dàng như nước của chị~Giả ngây ngốc để được an phận, quả thực rất rất đúng với ý tôi, sống trên đời đôi khi không phải cứ thể hiện hết ra mới là tốt. Vì tâm hồn chị vốn được che đậy kĩ nên chỉ có anh hiểu được chị, không ai khác ♥ Chỉ cần vẫn còn người hiểu mình, chẳng phải đã quả đủ rồi sao? Nam chính Vũ Văn Duệ thì đúng kiểu trong mắt ta chỉ có mình nàng, không cần quan tâm xem người khác để ý ra sao, nhất nhất chỉ muốn mọi điều tốt nhất cho nàng ♥ Nhớ nhất câu anh mỉm cười, trong trẻo mà lạnh lùng nói với nữ phụ: "Nàng chết, thì liên quan gì đến ta?" Siêp cấp siêu cấp đả kích luôn ai nghe xong câu đấy còn muốn tơ tưởng đến anh thì đúng là quá ngu đi Chị đúng là kiểu quật cường nhưng thông minh tinh tế, muốn nhẹ nhàng ngây ngốc cũng có mà muốn toan tính mưu mô cũng thừa. Chỉ có điều, chị chọn cách sống quả tuyệt, không có làm ra vẻ ngoan cố hơn người, không đem trí tuệ của mình ra làm trò thể hiện đẳng cấp. Ôi bảo sao các anh cứ gọi là đổ chị rầm rầm rào rào Chị lại còn có tuyên ngôn trúng với ý tôi nhất "không thịt không vui", ham ăn ham vui như một đứa trẻ nhỏ vậy~Thực là mãi lâu sau "Chỉ cần có tiền ta yêu" mới tìm được một nữ chính đặc sắc thế này ^^ Recommend để mọi người cùng đọc nha hehe ^^ Tôi như ánh dương rực rỡ Điểm: 8/10, 8.75/10 Thực ra truyện chưa hoàn nên review bên cạnh chỉ mang tính tạm thời* Thực tình, trước giờ vẫn luôn thích Cố Mạn nhất, dù đã đọc qua rất nhiều tác phẩm, cũng biết khá nhiều tác giả. Suy cho cùng, tình đầu vẫn khó quên và đáng trân trọng, những câu chuyện đầu tiên cùng những tác giả đầu tiên, mãi mãi mang một ý nghĩa nào đó. "Tôi như ánh dương rực rỡ" là một câu chuyện mới viết, mới được xuất bản bên Trung Quốc. Kì thực, mình vốn không phải đứa thích nhảy hố sâu chưa thể lấp, càng không muốn chờ đợi. Nhưng có lẽ vì tên truyện, cũng vì là của Rùa Mạn nên mới đọc. Truyện thực tình vẫn nhẹ nhàng, êm ái như thế, cái cảm xúc dịu dàng như nước, ngọt ngào tựa thơ ấy của Mạn Mạn luôn luôn không đổi. Có cảm tưởng như lần này Cố Mạn đã mang toàn bộ cảm xúc thời đại học đem vào câu chuyện có chia ly thanh xuân, có tình yêu cách trở này. Lần đầu tiên, mình nhận ra, cuối cùng thì Mạn Mạn cũng đã cho chúng ta thấy bi thương, cảm nhận đau đớn từ từ. Tuy thế, đọc đi đọc lại, vẫn thấy thanh mát. Chỉ đang chờ đợi, không biết bao giờ ánh mặt trời rực rỡ ấy mới chiếu đến cô gái nhỏ Hi Quang? Và bao giờ thì đến lượt mình, khi mà thanh xuân cứ mỗi lúc một mờ mịt.. Nguồn: Sưu tầm