Review Truyện Lãng Tử Hồi Đầu - VanVo55

Thảo luận trong 'Sách - Truyện' bắt đầu bởi Xíng Xíng, 8 Tháng mười một 2021.

  1. Xíng Xíng

    Bài viết:
    3
    Tên truyện: Lãng tử hồi đầu

    Tác giả: VanVo55

    Thể loại: Cổ đại, làng quê, truyện Việt, điền văn, gia đấu, gương vỡ lại lành, ngược, sủng, HE.

    Trạng thái: Hoàn

    Độ dài: 14 chương

    [​IMG]

    VanVo55 là tác giả truyện Việt Nam đầu tiên mà mình thích, trước đó mình thường đọc các truyện của tác giả nước ngoài hơn và ít biết đến truyện Việt Nam. Truyện của tác giả thường viết về làng quê cổ đại Việt nam, với tình tiết gần gũi, lời văn hóm hỉnh, sâu sắc, đọc truyện của tác giả khiến mình có cảm giác như được quay về với làng quê cổ đại Việt Nam. Ngoài ra mình rất thích cách tác giả thêm vào truyện các câu ca dao, tục ngữ, thơ ca, nó giúp mình biết thêm về thơ hơn và thấm thía nội dung của truyện hơn. Và cũng như các tác phẩm khác "Lãng tử hồi đầu" cũng được thêm vào những câu thơ đặc sắc.

    "Đã sinh ra là kiếp con tằm

    Không vương tơ nữa vẫn nằm với tơ

    Trót mang một kiếp bơ vơ

    Ăn dâu rút ruột nằm chờ phơi sương

    Ruột tằm đứt cả tơ vương

    Ái ân sang đến nửa đường lại thôi.."

    Phận con tằm như là một lời than thở của người phụ nữ những người thủy chung, mang trên mình những áp đặt xã hội về mọi mặt trong đó có tình yêu và hôn nhân, những cái mà những người phụ nữ luôn khát khao mà mấy ai có được trọn vẹn. Xã hội phong kiến đặt lên phụ nữ là họ bao dung, ừ thì bao dung, bao dung luôn cả việc chia sẻ tình yêu, chia sẻ người chồng của mình và rồi thật là ' kiếp chồng chung', nhưng họ phải cam chịu và vẫn phải chung thủy với cái gọi là đàn ông tam thê tứ thiếp, dường như họ chẳng còn có cái gì thuộc về riêng mình nữa rồi. Hôn nhân ba người đã là số nhiều, tuy nhiên, hiên nay vẫn còn một sự dung túng vô hình nào đó cho việc đàn ông "tam thê tứ thiếp" là chuyện thường tình. Liệu họ có từng nhận ra mình đã sai, và thử thấu hiểu cảm giác của người vợ tào khang của mình.

    Cậu Phúc- Thiên Phúc được dân làng Tích được biết biết là "con nhà giời" bởi từ khi cậu sinh ra đã mang lại biết bao may mắn cho gia đình cậu. "Con nhà giời" đã mang trên mình phận giàu sang đã rồi thì cậu Phúc còn đẹp, cái đẹp mà khi đàn bà con gái nhìn vào thì "bồi hồi run rẩy, tâm trí trong thoáng chốc hoa lá mộc đầy" thiệt xứng với danh con giời. Cậu đã vận dụng cái hình hài yêu nghiệt của mình mà mang về một bộ sưu tập hoa, một người vợ và 12 nàng lẻ. Nghe tới đây ai cũng xuýt xoa về cái trình độ hái hoa của cậu và cả những cái mà con của giời mới có. Nhưng chẳng có ai là không có một điểm tối trong cuộc đời cả, con giời cũng vậy, trong lần chơi đùa với dàn oanh yến nhà mình thì cậu Phúc bị té xuống nước suýt chết chìm, sau lần hoàn nạn này thì 'con giời' được 'cha giời ' ban cho ' thuật đọc tâm'. Nhờ nó mà cậu lại lần nữa ấn tượng, ' em thật thú vị' với người vợ cả của mình, người chua ngoa, đanh đá mà cậu không ưa nhất, sau đó là hành trình thấu hiếu và hành trình "cua lại vợ bầu" của cậu Phúc hay còn được gọi là hành trình ngược tra.

    Mợ cả, Hạnh là vợ Phúc, người mà bị chồng cho là người đanh đá chua ngoa, khó ưng nhất trong tất cả các bà vợ. Nhưng chẳng có người vợ nào mà không ưng chồng cả, mợ Hạnh cũng không ngoại lệ. Cái tính hiện tại mợ cũng chỉ là vỏ bọc lên cho mình sau khi sống chung với người chủ của ' vườn hoa' thôi. Bởi không có những toan tính, giả tạo, chua ngoa như giờ thì mợ đã bị hại đi đời từ lâu rồi.

    Hạnh có yêu Phúc không? Câu trả lời là có đó. Hạnh từng mang trong mình một tình yêu Phúc khi về làm vợ, săn sóc chu đáo cho chồng lo từng miếng ăn, giấc ngủ, từng cái quần cái áo. Nhưng tình yêu đó dần chết đi khi nhìn thấy chiếc gối uyên ương mình thêu bị bỏ quên ở góc nhà, khi chờ Phúc mang về cành đào mà mình thích, thì Phúc lại mang về cành ' Anh Đào' mà cậu yêu, khi bị bầy oanh yến của Phúc giấu hết quần áo, phải ngâm mình trong nước cả đêm, để rồi mang trên mình căn bệnh mãn tính khó trị. Mợ phải chịu những ấm ức, tủi thân trong khi chồng mình thì lại nâng niu những nhành hoa thơm, hoa lạ.

    "Yêu bằng cái tơ, oán bằng cái tóc, tơ rối tóc loạn, thôi thì đứt đoạn hết duyên yêu oán cho xong. Ta đã từng yêu người thật lòng, cho đến khi người giết dần niềm yêu của ta bằng những lần gối chăn với bao kẻ xa lạ, để đến bây giờ đến cả làm người dưng mặt lạ ta cũng chẳng màng.

    Chuông đồng không cần gióng mới biết vang, lá trầu không cần vàng mới biết hỏng, vợ chồng không cần nghe lời cãi vã mới biết lạnh lòng, ta đã chóng chẳng còn cảm giác với người nữa.

    Đã từng yêu? Đã. Nhưng chỉ còn là đã thôi.

    Lôi thôi cái kiếp con tằm.."

    Lòng Hạnh đã lạnh rồi, lạnh khi Phúc lần lượt gieo giống từng loại ' hoa' trong vườn nhà mình, khi sự nâng niu, chiều chuộng lần lượt chuyển qua cho người khác. Giờ mợ chỉ thấy hắn dơ bẩn, kinh tởm và chỉ muốn một ngày được tự do thoát khỏi người mà mợ những tưởng sẽ yêu đến cuối đời.

    Các nàng lẻ khác thì có các thú vui, sở thích khác nhau, riêng Hạnh thì lại chọn tằm canh. Mợ nuôi tằm, mợ dệt, mợ thêu gấm, nhưng mợ lại bán có ba quan, ừ thì ba quan

    "Ba quan một mảnh tình lở dở

    Nàng tằm tự cắn đứt đường tơ.."

    Mợ đã lạnh và đã chọn từ bỏ, giờ mợ chỉ muốn khi chân vững vàng rồi mợ sẽ đi, đi đến nơi được tự do. Những tưởng khi cánh cứng cáp mợ dần bước vào cánh cửa tự do, thì những lần gặp nạn của Phúc, rồi thì mợ lai mang thai, những điều đó kết hợp với tâm cơ của nam chính-Phúc đã mang Hạnh vềlại.

    "Thuật đọc tâm" thật lợi hại, nhờ nó mà Phúc dần hiểu vợ mình hơn và biết nâng niu chiều chuộng, tìm mọi cách để bù đắp và giữ Hạnh lại bên mình và thực hiện quá trình hồi đầu: >>>

    "Kiếp tằm chín đợi mười chờ

    Trói người lãng tử theo tơ quay đầu

    Ai ơi có ghé ruộng dâu

    Ngồi nghe tôi kể dăm câu sâu tằm

    Tằm đâu ăn rỗi không nằm?

    Bướm đâu cắt cánh đòi làm con sâu?

    Tằm sầu hai chữ tằm sâu

    Đảo qua đảo lại đậm sâu cả đời."

    Người ta thường nói lãng tử quay đầu quý hơn vàng, nhưng mấy ai dám đánh cược, liều mình chờ lãng tử hồi đầu, chờ ngày lãng tử chặt đứt con đường sa ngã của mình. Có khi phải bỏ cả thanh xuân, bị mài mòn cả tình cảm, để rồi đến cuối cùng có khi chả nhận được gì.

    "Lãng tử hồi đầu" là truyện đầu tiên đưa mình đến VanVo55 và khi đọc xong nó xong mình đã tự bật thốt lên ' Truyện Việt Nam cũng có những truyện hay như này mà sao mình lại không biết sớm hơn dị nè'. Thực vậy truyện rất thực tế, mạch truyện rất mạch lạc, tác giả đã mượn từ con tằm, sợi tơ.. để nói lên những khía cạnh trong hôn nhân, tình yêu, và nhất là lòng thủy chung, tình cảm của người phụ nữ. Truyện được tác giả cho vào nhiều bài thơ, ca dao rất thấm thía, nó đã đẩy lên tâm trạng và cảm xúc của các nhân vật. Đối với mình thì mình cho truyện 9/10.

    Bài review của mình còn nhiều thiếu sót, và cũng là cảm nhận của riêng mình. Nếu có sai sót mong các bạn thông cảm. Thank you!

    Các bạn hãy đọc truyện và đưa ra cảm nhận nhé.

    Chúc các bạn có những giờ đọc truyện vui vẻ: >>>
     
    Nghiên DiDương2301 thích bài này.
  2. Đăng ký Binance
  3. Dương2301

    Bài viết:
    307
    Mình cũng thích tác giả này lắm, truyện đầu tiên mình đọc của chỉ là "Cái áo duyên" ý. Mê tới giờ luôn ^^
     
    tatsuno jin thích bài này.
  4. Xíng Xíng

    Bài viết:
    3
    Mình cũng cực thích luôn.'Cái áo duyên' tuy hơi ngắn, mà cực hay, vừa đọc vừa nghe ' Tát nước đầu đình' cái cũng u mê luôn.
     
    Cute pikachuDương2301 thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...