Lyrics: 花开的时候最珍贵花落了就枯萎 huā kāi de shí hòu zùi zhēn gùi huā luò le jìu kū wěi Hoa khai đích thì hậu tối trân quý hoa lạc liễu tựu khô nuy Hoa khai nở chính là thời khắc đáng trân trọng nhất, hoa rơi là hoa đã úa tàn 错过了花期花怪谁花需要人安慰 cuò guò le huā qī huā gùai shéi huā xū yào rén ān wèi Thác quá liễu hoa kỳ hoa quái thùy hoa nhu yếu nhân an úy Trách ai đã bỏ lỡ thời khắc hoa đẹp nhất, hoa cũng cần có người an ủi 一 生要哭多少回才能不流泪 yī shēng yào kū duō shǎo húi cái néng bù líu lèi Nhất sinh yếu khốc đa thiểu hồi tài năng bất lưu lệ Đời này phải khóc bao nhiêu nữa mới khô lệ? 一生要流多少泪才能不心碎 yī shēng yào líu duō shǎo lèi cái néng bù xīn sùi Nhất sinh yếu lưu đa thiểu lệ tài năng bất tâm toái Kiếp này còn phải rơi bao nhiêu lệ nữa mới hết thương tâm 我眼角眉梢的憔悴没有人看得会 wǒ yǎn jiǎo méi shāo de qíao cùi méi yǒu rén kàn de hùi Ngã nhãn giác mi sao đích tiều tụy một hữu nhân khán đắc hội Ai có thể nhìn thấy nét tiều tụy ẩn sau khóe mi này 当初的誓言太完美像落花满天飞 dāng chū de shì yán tài wán měi xìang luò huā mǎn tiān fēi Đương sơ đích thệ ngôn thái hoàn mỹ tượng lạc hoa mãn thiên phi Lời thề xưa ấy quá mỹ lệ tựa như hoa rơi rơi ngập trời 冷冷的夜里北风吹找不到人安慰 lěng lěng de yè lǐ běi fēng chuī zhǎo bù dào rén ān wèi Lãnh lãnh đích dạ lý bắc phong xuy hoa bất đáo nhân an úy Đón gió bắc giữa đêm lạnh, hoa không tìm được người chia sẽ 当初的誓言太完美让相思化成灰 dāng chū de shì yán tài wán měi ràng xiāng sī hùa chéng huī Đương sơ đích thệ ngôn thái hoàn mỹ nhượng tương tư hóa thành hôi Lời thề xưa quá mỹ lệ khiến tương tư hóa thành tro bụi 一 生要干多少杯才能不喝醉 yī shēng yào gān duō shǎo bēi cái néng bù hē zùi Nhất sinh yếu kiền đa thiểu bôi tài năng bất hát túy Đời này phải uống bao nhiêu chén mới say? 一生要醉多少回才能不怕黑 yī shēng yào zùi duō shǎo húi cái néng bù pà hēi Nhất sinh yếu túy đa thiểu hồi tài năng bất phạ hắc Kiếp này phải say bao nhiêu mới thôi u tối 我眼角眉梢的憔悴没有人看得会 wǒ yǎn jiǎo méi shāo de qíao cùi méi yǒu rén kàn de hùi Ngã nhãn giác mi sao đích tiều tụy một hữu nhân khán đắc hội Ai có thể nhìn thấy nét tiều tụy ẩn sau khóe mi này 当初的誓言太完美像落花满天飞 dāng chū de shì yán tài wán měi xìang luò huā mǎn tiān fēi Đương sơ đích thệ ngôn thái hoàn mỹ tượng lạc hoa mãn thiên phi Lời thề xưa quá mỹ lệ tựa như hoa rơi rơi ngập trời 冷冷的夜里北风吹找不到人安慰 lěng lěng de yè lǐ běi fēng chuī zhǎo bù dào rén ān wèi Lãnh lãnh đích dạ lý bắc phong xuy hoa bất đáo nhân an úy Đón gió bắc giữa đêm lạnh, hoa không tìm được người chia sẽ 当初的誓言太完美让相思化成灰 dāng chū de shì yán tài wán měi ràng xiāng sī hùa chéng huī Đương sơ đích thệ ngôn thái hoàn mỹ nhượng tương tư hóa thành hôi Lời thề xưa ấy quá mỹ lệ khiến tương tư hóa thành tro bụi 冷冷的夜 里北风吹找不到人安慰 lěng lěng de yè lǐ běi fēng chuī zhǎo bù dào rén ān wèi Lãnh lãnh đích dạ lý bắc phong xuy hoa bất đáo nhân an úy Đón gió bắc giữa đêm lạnh, hoa không tìm được người chia sẽ 当初的誓言太完美让相思化成灰 dāng chū de shì yán tài wán měi ràng xiāng sī hùa chéng huī Đương sơ đích thệ ngôn thái hoàn mỹ nhượng tương tư hóa thành hôi Lời thề xưa ấy quá mỹ lệ khiến tương tư hóa thành tro bụi 花开的时候最珍贵花落了就枯萎 huā kāi de shí hòu zùi zhēn gùi huā luò le jìu kū wěi Hoa khai đích thì hậu tối trân quý hoa lạc liễu tựu khô nuy Hoa khai nở chính là thời khắc đáng trân trọng nhất, hoa rơi là hoa đã úa tàn 错过了花期花怪谁花需要人安慰 cuò guò le huā qī huā gùai shéi huā xū yào rén ān wèi Thác quá liễu hoa kỳ hoa quái thùy hoa nhu yếu nhân an úy Trách ai đã bỏ lỡ thời khắc hoa đẹp nhất, hoa cũng cần có người an ủi