Tản Văn Lá Thư Cuối Cùng Của Một Người Đồng Tính - Chiết Vân

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Đỗ Trần Trâm, 31 Tháng ba 2022.

  1. Đỗ Trần Trâm

    Bài viết:
    20
    Lá Thư Cuối Cùng Của Một Người Đồng Tính

    Tác giả: Chiết Vân

    [​IMG]

    Đau!

    Con đau quá ba ơi!

    Những trận đòn roi như làn dao sắc bén dưới sự điều khiển của cánh tay nhẫn tâm cắt đứt đi từng mảnh da trên người con. Từng trận rát tê tái như muốn ăn tươi nuốt sống phần linh hồn yếu ớt còn sót lại. Giờ đây những giọt máu tanh tưởi cũng chẳng thể nào giúp con thanh tĩnh. Để rồi khi những lời nói cay nghiệt của ba như ngọn lửa hung ác thiêu trụi đi phần nào ý chí và nghị lực cuối cùng của con. Có lẽ con đã không thể nào trụ vững nữa rồi..

    Đồng tính, là có tội sao ba?

    Không, nó không phải..

    Nó không phải tội, càng không phải là một căn bệnh mà người ta hay nói.

    Con không phải bệnh hoạn.. không phải..

    Con yêu anh M, yêu anh ấy rất nhiều. Bốn năm giấu giếm, yêu nhau trong sợ hãi nhưng đó là khoảng thời gian con cảm nhận được hạnh phúc thật sự. Trái tim con đập rất nhanh ba à, nó hân hoan và gọi mời nửa kia của nó. Nó háo hức và vui sướng giống như con vậy. Nhưng ba à, chính ba đã hủy hoại nó, hủy hoại đi hạnh phúc của cuộc đời con, hủy hoại chính con.

    Tại sao ba lại cấm con?

    Tại sao?

    Hai mươi cây đước lần lượt trên cơ thể này đi xuống, dưới sự ra tay tàn nhẫn mà từ từ gãy vụn. Con thật không thể đếm nổi số lần nó hạ xuống, cùng với số lần trái tim con thắt lại. Con nghĩ mình thật chẳng xứng đáng với những lời nói mà hàng xóm và ba đã nói. Dẫu biết là thế.. nhưng con không chịu được, thật sự không thể chịu được.

    Ba có biết mỗi lần ai đó cất lên tiếng nói đều khiến nhịp thở của con trặc đi. Con không dám thở mạnh, không dám phát ra bất cứ âm thanh dù chỉ là nhỏ nhất, bởi vì còn sợ.. Sợ ai đó rồi sẽ vì cái hành động của con mà chướng mắt, nói ra những lời khiến con tổn thương. Những lời nói đó phát ra thứ nước bọt tanh tưởi và hôi hám, con thật sự rất ghét nó. Nhưng lạ thay, con càng ghét, nó càng xuất hiện với tần suất dày đặc và không ngừng bao vây lấy con. Cảm giác khó chịu và chán ghét đôi lúc lại tuyệt vọng đến thê lương, con muốn thoát ra khỏi cái đống nước bọt đang vây lấy mình. Nhưng rồi ba à, khi chuẩn bị thoát ra thì hàng tạ, hàng tấn khác lại xuất hiện. Chúng như luôn chực chờ mà đem con vùi sâu dưới hố đen chẳng thể nào có lối thoát. Đêm tối cô quạnh, mệt mỏi, tuyệt vọng và lạnh lẽo không ngừng bủa vây, chúng thôi thúc con hãy mau treo cổ, treo cổ đi.

    Là treo cổ đó ba..

    Cái thòng lọng kìa, ba có thấy không? Nó đang gọi con, gọi tên con đó..

    Nó nói với con: Hãy cho đầu vào rồi mày sẽ được vui vẻ, không cần nghe bọn người ác miệng, bọn người tàn nhẫn đó chửi rủa, đánh mắng bên tai nữa.

    Nó lại gọi con, gọi con nữa kìa ba ơi..

    Con mệt, mệt lắm! Con muốn vui vẻ, thật vui vẻ. Cho đến khi hơi thở này tắt đi, con sẽ không còn đau đớn cũng sẽ chẳng ai có thể vùi dập con. Nhưng có lẽ trước khi con đưa cổ vào cái thòng lọng ấy, con đã bị nước bọt nhấn chìm đến tắt thở rồi ba à!

    Chiết Vân

    Hết..
     
    Last edited by a moderator: 7 Tháng tư 2022
  2. Thùy Minh Đọc bài trong phần "Thông tin" nha!

    Bài viết:
    1,906
    Thanh xuân, vườn trường, ngôn tình, ngọt, sủng.. đâu mà toàn tổn thương với nước mắt. Bẻ một phát sang Kiếm hiệp, rồi có thoát khỏi motip tình yêu giới 3 không em?
     
  3. Đỗ Trần Trâm

    Bài viết:
    20
    @Thùy Minh kiếm hiệp vẫn thuộc giới 3 á chị. Em cũng hông chuyên kiếm hiệp lắm í, mà tại cái nền tảng hôm nọ nộp đề cương vào để tag kiếm hiệp nên em viết luôn. Haha cơ mà em rớt bản thảo nên em đem đăng free.
     
  4. Thùy Minh Đọc bài trong phần "Thông tin" nha!

    Bài viết:
    1,906
    E có ngày nghiệp vận vào người thì chít!
     
  5. Đỗ Trần Trâm

    Bài viết:
    20
    Haha em cũng sợ, em đang xui xẻo vì dính liên hoàn rớt, hông biết có phải là nghiệp vận vào người hông đây huhu
     
  6. Lagan

    Bài viết:
    596
    Xin chào bạn! Mình là Jenny, rất vui vì được thưởng thức tác phẩm Tản Văn - Lá Thư Cuối Cùng Của Một Người Đồng Tính - Chiết Vân của bạn. Muốn viết xuống đôi dòng, nếu có gì không phải, mong bạn bỏ qua nhé!

    Về hình thức/ bố cục: Tản văn có dung lượng tương đối ngắn nhưng đầy đủ các phần theo yêu cầu của diễn đàn. Mình rất ưng bức ảnh bạn đã chọn cho tác phẩm, một giọt nước mắt lăn dài như tô thêm cho nỗi đau đớn ban đầu khi đọc tác phẩm của bạn và mình không nói ngoa đâu khi nhan đề tản văn đã thôi thúc mình ấn vào xem bài viết và chính bức hình này đã cho mình thêm nhiệt huyết để tiếp tục kéo xuống đọc tác phẩm.

    Về nội dung: Đây là một chủ đề mà với khá nhiều người nó vẫn còn rất "nhạy cảm", rất "bệnh hoạn" nhưng theo mình, chọn đề tài này, trước hết, mình ghi nhận bạn phải là một con người biết đồng cảm và không bị trói buộc bởi lề thói và sau đó, bạn nhấn mạnh được nỗi đau của những người đồng tính thì chính bạn cũng đã trân trọng và chịu đựng phần nào nỗi đau ấy. Người được nói đến liệu có phải người thân, người quen của bạn? Nếu là vậy thì bạn là một người bạn tuyệt vời còn nếu bạn viết lên tản văn khi vô tình đọc được một vài dòng tâm thư thì bạn có một trái tim thật ấm áp và bao la đấy. Thực sự rất trân trọng bạn!

    Về nghệ thuật:

    Tản văn bắt đầu với chữ "đau". "Đau" dù có đứng một mình hay đứng trong câu thì nó vẫn cứ nhấn mạnh sự đau đớn trong tâm hồn và thể xác mà khi vừa bắt đầu đã "đau", thì phía sau sẽ còn quoằn quoại, xót xa đến nhường nào? Những câu ngắn tiêp theo cứ như dồn dập, đè nén thêm như sợ cái "đau" ấy không vỡ ra tung tóe và chính chúng là những nấc thang để đưa cảm xúc thăng trầm của người con trai lên đến đỉnh điểm. Khi nhắc đến ba và những trận đòn roi, những câu văn như tiếng nhạc trầm, đè nén đại não khiến chúng ta chẳng thể vui lên nổi nhưng khi nhắc tới anh M, nửa kia của người con trai xấu số thì bản đàn vừa trầm thấp thoắt đã cao vút lên tới mây xanh. Câu văn được viết ra bởi nước mắt và buồn đau nhưng ẩn trong đó, mình vẫn nhận thấy một tình yêu nồng nàn, say đắm, mãnh liệt mà cũng hết đỗi dịu dàng mà người con trai đã trao tặng cho đối phương.

    Thông qua những lời gọi, lời trách than tha thiết "ba ơi", "ba à", mình thấy hiện lên trong mắt người con trai xấu số đó là sự đau đớn cùng cực, là sự thống hận với người ba thân sinh ra mình và phần nhiều hơn thế là sự bất lực, gục ngã của một trái tim đang quoằn quoại với thứ tình yêu ngang trái.

    Hai câu hỏi liên tiếp nhưng mình thiết nghĩ, người con trai không cần chúng ta trả lời. Tại sao ư? Do định kiến, do gia phong, hay do người cha chỉ muốn tốt cho đứa con của mình. Dù là lý do nào đi chăng nữa cũng không đủ sức để níu lấy người con trai đang tuyệt vọng.

    Kết cục của người con trai là lời cảnh tỉnh cho xã hội hiện nay. Những hành động tưởng chừng như yêu thương như những đòn roi, những lời trách mắng không chỉ gây tổn thương về thể xác mà còn hằn in những vết sẹo nặng nề trong tâm hồn nạn nhân. Tình yêu dù đồng tính hay dị tính đều đáng được trân trọng, nhưng lại chẳng mấy ai thể hiện được sự "trân trọng" đúng lúc, đúng chỗ này để rồi khi một linh hồn quoằn quoại chết đi mới muộn màng hối lỗi.

    Một tản văn đượm buồn và có ý nghĩa nhân văn sâu sắc đáng được ghi nhận và đón đọc. Cảm ơn bạn đã viết lên một tác phẩm tuyệt vời!

    Mong chờ những tác phẩm tiếp theo của bạn!

    Chúc bạn một ngày tốt lành!
     
    Mạnh ThăngĐỗ Trần Trâm thích bài này.
  7. Đỗ Trần Trâm

    Bài viết:
    20
    Mình rất vui khi bạn hiểu và thích những gì mình viết. Tác phẩm này dựa trên một câu chuyện có thật mình đã từng nghe nhưng cái chết của nhân vật này trên thực tế là cắt cổ tay. Mỗi khi nhắc đến đều khiến mình rất chạnh lòng. Lần nữa cảm ơn bạn! Chúc bạn buổi tối vui vẻ!
     
    Ưu Đàm Thanh Ti, nntc6761Lagan thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...