Mùa hoa bưởi Tác giả: Tô Hùng Mỗi mùa xuân thơm lừng hoa bưởi Rắc trắng vườn nhà những cánh hoa vương Em lại nhớ ngày xưa anh ra trận Cũng giữa mùa hoa bưởi ngát hương Cây bưởi đào hai cành anh chiết Em đã cắt trồng bên cạnh giếng khơi Qua ba năm sau, nhanh quá nhỉ Bưởi em trồng cành lá đã xanh tươi Đẹp lắm anh ơi! Con sông Ngàn Phố! Sáng cả đôi bờ hoa bưởi trắng phau! Nay mai những chuyến đò xuôi ngược Bưởi quê mình rời bến nối đuôi nhau... Chân anh đi khắp rừng khắp núi Mỗi nẻo đường, mỗi xóm làng xa Hẳn đâu cũng thơm mùi hoa bưởi Hương vị non sông, hương vị quê nhà. Bài thơ gợi lên nỗi nhớ thương da diết trong không gian đậm hương hoa bưởi, biểu tượng của tình yêu và quê hương. Mùi hoa bưởi thơm ngát trở thành sợi dây liên kết quá khứ và hiện tại, gợi nhớ ngày người lính lên đường ra trận, để lại sau lưng những kỷ niệm ngọt ngào. Hình ảnh cây bưởi bên giếng khơi lớn lên xanh tốt như tình cảm bền bỉ, thủy chung. Cảnh sắc quê hương hiện lên đẹp đẽ với con sông Ngàn Phố và những chuyến đò tấp nập, tạo nên một bức tranh sống động, giàu sức sống. Từ đó, hoa bưởi trở thành biểu tượng của tình yêu quê hương đất nước, nơi người lính luôn hướng về trong những bước chân hành quân. Bài thơ giản dị nhưng thấm đẫm tình cảm sâu nặng, vừa gợi nhớ ký ức, vừa khơi dậy niềm tin vào tương lai.