Nói anh nghe về bài thơ em viết Kể anh nghe về mảnh đất quê mình Một phần thơ em là dáng hình xứ sở Nước lũ về nước tưới mát cho thơ. Cho em yêu về một miền đất trắng Lúc anh, em chưa nên vóc nên hình Sen đã nở. Cây muôn đời vẫn thẳng Lúa vẫn xanh. Từng vụ hạt no tròn. Anh lặng đứng bên góc trời Đà Lạt Ngắm khóm hoa đang trong nắng ưỡn mình Em nơi đây hương đầy trời hoa cúc Quê hương ta, hoa cũng có dáng hình.. Nói anh nghe về bài thơ em đó Nó dịu dàng như quang cảnh quê hương Chân bước đi trên con đường nắng gió Chợt miệng mỉm cười.. một thoáng yêu thương!