Không Đề Tác giả: Cỏ Bông Lao Trái đất này rộng lớn Đường dài lắm mênh mông Sao phải cứ ngóng trông Người ra đi, trở lại Si tình chuốt đau khổ Vì người cứ đa tình Dằn vặt mãi bóng hình Không cho mình lối thoát Có hay không ta ngốc? Ngồi chờ ánh bình minh Đêm tàn sao thênh thang Nỗi buồn dâng lay láng Cần lắm vòng tay ấy Chở che ngay lúc này Đường dài lắm chông gai Tìm bóng người không thấy Nhớ người chi chỉ nhói Càng gượng cười càng đau Càng yêu lại càng sầu Tự do là hạnh phúc. * * * Nguồn: chiase.org.com