Tập thơ: Kẻ viết tiếp giấc mơ Tác giả: Chin Kẻ viết tiếp giấc mơ Nếu ai đã muốn mơ Thì tôi xin đến giúp Chỉ cầm theo cây bút Tôi viết tiếp giấc mơ Cúp vàng kẻ chiến thắng Không phải cho mình tôi Gửi vào đây cảm xúc Chút niềm vui, đủ rồi! Giấc mơ của kẻ khác Cho viết lại, được không? Viết và rồi gắn mác "Cổ tích khác" được không? Café và câu chuyện Có một kẻ huyên thuyên Có một kẻ chỉ chuyên Vẽ giấc mơ kẻ khác Một gã nghèo, lười nhác Gửi vào thơ, man mác Tâm hồn trao ánh bạc Trên sàn diễn niềm vui Giữa màn đêm tối thui Bừng lên một tia sáng Giấc mơ của kẻ khác Câu chuyện của mình tôi Kẻ viết tiếp giấc mơ Đôi khi thật là ngốc Cô độc và ích kỉ Nhưng cứ viết, và mơ...
Cổ tích đời thường Nếu bạn cũng còn lòng tin vào những câu chuyện cổ tích giữa đời thường! Cổ tích xưa mẹ thường kể con nghe Là cổ tích cuộc đời cha ông đã để lại Cổ tích ngày nay con được nghe Chẳng phải là cổ tích của ngày xưa Con từng ước con có thể hiểu Để trải qua và suy ngẫm cuộc đời Nhưng mẹ ơi, con không thể làm điều đó Vì cuộc đời không có màu hồng đâu! Có những điều đã từng là tất cả Có những gì con muốn được trải qua Nhưng chẳng phải là như vậy Gia đình ta, tan rã mãi lìa xa Cổ tích đời thường con đang viết Là cổ tích mà người ta khát vọng Là câu chuyện tầm phào trong trí óc Mà con viết dành tặng cho người ta Cổ tích đời thường con đang viết Chẳng phải của bản thân, mẹ ơi! Nếu còn có cổ tích, thì con ước Một câu chuyện, cho riêng con, mẹ nhỉ? Cổ tích đời thường, con sẽ viết Viết cho ai, bản thân con chẳng biết Nhưng con vẫn cứ tiếp, rồi lại mơ Mơ cuộc đời chìm đắm hồng hạnh phúc. Nếu không có màu hồng, con sẽ tạo Vẽ trang văn thêm một chút đời thường Màu cuộc sống tô đậm thêm những nét "Cổ tích của đời thường" - tác giả: Con!
Café son môi (I) Thêm chút đường cà phê có ngọt? Thêm chút tình mình có thuộc về nhau? (Lời của người thương đã cũ) Cà phê dù đắng mới là cuộc sống Thêm chút đường liệu có thể ngọt hơn? Cuộc sống này không gì là tất cả Nhưng có em... cuộc đời sẽ thăng hoa... Bầu trời chia đôi, đường đời muôn ngả Gặp nhau có lẽ là chuyện quá xa Xin lỗi em, anh đến với tất cả Cách xa rồi, chỉ còn lại mình ta. Em đến rồi đi sao nhanh quá Ta từng thương rồi hóa thành xa lạ Truyện anh viết, em vẫn còn bỏ ngỏ Nữ chính của anh, bấy giờ bỏ xó. Làm bạn nhau, liệu ta còn có thể? Hai đường thẳng, vốn đã chẳng gặp nhau Anh muốn gặp, còn em lại muốn tránh Parabol, em muốn gặp lần hai... Em nói em ngu ngốc tin điều đó Đắm chìm trong quá khứ của ngày xưa Parabol gặp lại được hai lần Người đi rồi, chẳng thể bước quay đầu... Anh không có đủ lực để kéo nó Tình yêu đã nguội, cố cũng là không Ta như hai đường thẳng giao nhau vậy Gặp nhau một lần rồi cách xa mãi Anh vẫn sẽ đợi, Dù ta chẳng thể gặp Vì ai đó đã gọi cho mình Một ly café khác Ngọt ngào hơn...