Kẻ Tội Đồ Vâng! Tôi không còn tự do nữa.. Ngài Quý tộc bước vào nhà giam, Nhìn những con người đang "điên loạn". Mắt khinh bỉ dừng lại ở góc tường, Thấy một người thân tàn ma dại: "Ngươi là kẻ đắc tội ta từ trước! Nay sa cơ vào chốn ngục tù, Chiều hôm sau, ngươi không còn sống nữa, Kết cuộc đời, ngươi về với đất!" "Kẻ có tội" nhìn ông không nói Nhếch mép cười cho nỗi bi hài: "Tôi có tội, đương nhiên tôi rõ Tội tôi lớn, tôi không chối cãi Tôi xin ông, để tôi nói đôi lời.." Ngài do dự, "kẻ tội đồ" nói tiếp: "Đừng lo! Tôi vẫn ở đây nhìn song sắc, Dẫu có trăm tay, trăm mắt, trăm chân, Chạy được đâu thoát khỏi nơi này?" Và tất nhiên, ngài đành chấp thuận Và tù nhân bắt đầu.. "trăn trối" : "Ngài: Quý tộc, ngài giàu không tưởng Sao phải chịu cúi đầu trước" tên kia "? Hắn hơn ông cũng chỉ một phẩm hàm, Tôi nói nhỏ: Hắn chẳng giỏi bằng ông! Ấy! Tôi nói đúng, sao ông lại ngại? Ông hơn ông ta, nhiều đấy chứ! Ông" yêu quý "người dân chúng tôi, Tình cảm của ông, làm chúng tôi phải khóc! Những đòn roi đầy" triết lý, nhân văn " Giáng xuống từng đợt lạnh lùng và dứt khoát. Ông" cao cả "đứng trên bục cao, Giương mắt nhìn" những đứa con ngỗ nghịch " Và" giảng đạo "của" người cha vĩ đại " Tôi" kính "ông! Ông chưa từng nuôi chúng tôi khôn lớn, Nhưng chúng tôi phải làm việc nuôi ông, Gia đình ông, Đến cả họ hàng Một cách" tình nguyện ". Tôi phục ông! Những đóa hoa phải nở sớm hơn dự định, Lâu đài của ông đông đúc hơn, Đến khi héo tàn.. Lại một cuộc" Tuyển chọn ", Nước mắt như mưa! Sự" hào nhoáng "đó.. Khiến chúng tôi phải nghẹt thở, Cúi đầu" tự hào "! Những ngày mưa, ông không sợ ướt, Vì đã có những kẻ lót đường, Những ngày nắng, lo gì nóng nực? Vì đã có gió quạt" gãy tay ", Giông bão đến? - Ừ thì giông bão, Ông vẫn nằm trong nệm gối chăn, Mặc cho ngoài kia Những người đang run rẩy, Vì sao ư? - Họ là kẻ bần hàn! Thưa ông! Tôi tội gì? Tội đánh người" quyền cao chức trọng " Tội cứu giúp tấm thân ô nhục. Tội giết chết" chó săn "của Bá tước, Để cứu một đứa bé bốn tuổi.. Như thế.. là Tử hình! Nhưng thưa ông, tôi còn tội lớn! Tôi đã không làm tròn bổn phận, Của một người con.. Tôi đã không giữ được lời hứa Của người tiên phong.. Với đồng đội, Với người dân, Với quê hương, Và với cả đất nước. Tôi hận, Những kẻ đạo đức giả, Những kẻ ngang tàng, Những" Thẩm phán công bằng "với" thù lao "năm mươi, Những tên cầu vinh, những tên phản bội, Và chính bản thân tôi! Xin ông! Cho tôi được chết trong yên lặng, Cho tôi ngã xuống tại nơi tôi sinh ra, Cho tôi được nhìn con sông đang chảy dọc, Nhìn ngọn cỏ mọc ôm đường làng, Cho tôi nhìn thấy hàng cây, cánh đồng.. Và cuối cùng, Cho tôi gửi lời thú tội tới dân tộc, Rằng: Kẻ tội đồ này đã dành lời van xin tha thiết nhất! Đến những kẻ thủ ác, đã mang lại đau thương, tang tóc, Những kẻ ích kỷ, Và.. Những kẻ đã tước đi quyền tự do, quyền làm người của một dân tộc!". - P. T. N. T -