Kẻ thợ săn trong lớp vỏ ve. Tác giả: Music Box. Lá mùa thu đã rụng. Lả tả ở nơi này. Bầu trời vẫn trong xanh. Tiễn dẫn bạn nơi khác. Hoàng hôn cánh cò chiều. Cánh ve vàng tan tác. Chẳng nằm hát cùng mây xanh. Ngâm vào lòng cổ thụ. Sự vật đã đổi thế. Huống chi là con người. Thuở yêu gửi đầu hạ. Cuốn trôi vào cuối thu. Hạ lúc đến, nắng vơi đầy. Đôi ta vào ngày ấy. Một ngọn lửa, yêu đầy. Một ngọn lửa, mơ mộng. Cháy bỏng và ngọt ngào. Môi kề môi, rượu tình chưa cạn. Thành muôn hình vạn trạng. Làm tôi hạnh phúc đến nghẹn ngào. Đó là một quá khứ. Hạ kí, một kiếp người trong mộng. Dẫu chỉ thời ngắn ngủi. Song, thu về, một vết khứ trong tim. Tôi đứng đó mặc gió. Mặt đôi vai buốt lạnh chết người. Tôi muốn thấp lửa dưới mưa. Một ngọn lửa gào thét hơn bão. Người đứng đó đối tôi. Đôi mắt đỗi lạnh lùng. Tim phổi trơ như đá. Tôi nản khắc vỡ lòng. Lật từng trang hồi ức. Người luôn luôn thắng cuộc. Kẻ thợ săn săn trong lớp vỏ ve. Gặm con mồi sớm khi rời vỏ. Tôi biết tình bay về gió. Mùa hạ khác đón người mai sau. Nhưng kìm lòng không đặng. Đồ bỏ đi, ai cần dùng sau? Tôi ngày đó, ga tàu cuối chiều. Mỏi chờ người trong màn lá thu. Đàn chim bay hối thúc rời tổ. Đôi môi kia chẳng bật biệt từ. Nay xa rồi lòng có nhớ tôi? Bánh xe vẫn lăn theo dòng giấc ngủ. Ve vẫn bật kêu trong tiềm thức. Vẫn nhớ người nguyện nói yêu tôi.
Hoang tưởng Tác giả: Music Box Bấm để xem Ai lùa gió bật vỡ cửa sổ. Mắt thấy đêm trăng nát vụn đêm trời. Trông vô diện, trong gương đồng. Hóa chơi vơi sánh hàng cây xa. Đôi chân ai vô thức rời bước. Chiếc áo len bỏ ngỏ trên ga. Chùm đèn tối tựa cùng mùi rượu. Ánh sao sao cô độc ngửa mình. Đêm trong chăn, nóng hổi bồi hồi. Chả có ai, răng kề gối tiếc. Cửa sổ đối bên, gương mảnh mình. Khứa vào lòng, mành tả tơi. Khuya rồi! Tim tràn về gió. Bước theo lề, mưa giăng trầy trội. Mảnh gương soi, tay bên thủy xiết. Xe ven đường, xác rượu vức bên.
Chảy dòng hạ kí Tác giả: Music Box Bấm để xem Hơi thở của nắng. Chiếc áo của mây. Nhịp điệu làn gió. Năm này tháng nọ. Mùa hè lại về. Phát họa bút nghiêng. Tiếng ve trong vở.. Nhớ khi gặp cậu. Con tim lại run. Đôi mắt sáng ngời. Hồ nước tinh tú. Giọng nói của cậu. Đầy ấp ngọt ngào. Ngửa lên bầu trời. Có tiếng gọi tôi. Là người bạn nhỏ. Là tiếng yêu đời. Bạn thân yêu ơi. Dáng hình ngọn gió. Kháu khỉnh vui đùa. Đôi mắt dương nhật. Họa vào phiêu du. Môi đào bán nguyệt. Phượng cười lòng son.
4 Tác giả: Music Box Bấm để xem Trăng ơi! Nhớ lũy tre già? Đêm đã đốt đèn, đá vẫn chông chênh. Trăng bay cao cùng vì sao vời vợi. Hoa đã lỡ bước mọc giữa hàng cầu. Trống canh dồn vả vỡ lời mật. Đôi cá dưới hồ, đớp lời thanh minh. Sao trăng lại nỡ trót lời biện bạch. Kết thành sương, sầu rũ trên tre. Tre già nằm đó, chờ bóng người xửa. Gió thở tràn về, làm lẫy vẫn ngơ.
Chàng trai tuyệt vời (Oh! My boy) Tác giả: Music Box Bấm để xem Ôi chàng trai tuyệt vời của riêng em Mong anh thổ lộ, em chấp nhận mà. Như được sóng, vỗ về mặt cát. Như đàn chim xa, âu ếm về nam. * * * Hỡi ơi chàng trai bé nhỏ! Sớm mai trời cao, màn đỏ tâm tối. Anh vẫn dựa vai em và bảo: - Đó là hoàng hôn mà ta đứng nguyện cầu!
Hạ kí: Đôi lời Tác giả: Music Box Bấm để xem Anh nắm tay em, lon ton trên con đường trải hạ. Em đóng chặt mắt, để không nhìn, ngày ta lớn lên. Mở mắt ra, đôi tay đã lạnh. Anh vụt đi trong chiếc ô lớn. Em lại chìm trong mặt đường đầy trơn. Tay thắt chặt vỏ ve, lâu nay đã tạnh.
Hờn. Tác giả: Music Box. Tản vào tháng đêm, nỗi oán hờn. Tuyết giăng tơ chèn hết ngã lối. Khuê phòng đã thắp lên đèn. Bậc thềm đá đập vào trống canh.
BÀI SỐ 2. (White: Trái tim đá) Dù trong ánh mắt anh đã lơ đãng, dù ở bờ môi kia đã mím chặt khiến em phải quặn lòng. Hay cho khuôn mặt anh hướng về nơi khác, con người anh đã lâu chợt lạnh lùng. Những lời nói cứ dần dà xuất hiện trong đầu em, khiến em phải bật thốt: "Em vẫn cố giữ nó. Dưới làn mưa không bao giờ ngừng. Em muốn thấp ngọn lửa không bao giờ được. Nghe có vẻ ấu trĩ. Nghe có vẽ ngốc nghếch. Nhưng anh à! Dưới làn mưa đó, lòng anh vẫn lạnh mà. Ngọn lửa không thể sưởi ấm trái tim đá. Huống chi là đâm toạt, tổn thương". Anh giờ đi xa, ở phương trời xa khác, em nghĩ rằng không thể chờ đợi anh được nữa. Em muốn thu mình trở về, nhưng trái tim sắt dạ của anh đã chiến thắng nó. Đây là dòng cuối.
KỀNH KỀNH KIÊU NGẠO. Kềnh kềnh kiêu ngạo. Miệng kêu oang oác. Mắt trừng đăm đăm. Mổ trúng mặt trời. Cả bầy dính họa. Xác nằm đầy đất.