Hư vô tình Cửu cửu hư vô tại Chấp chấp lại mê mê Niệm niệm mỗi bóng người Tịch liêu này ai thấu? Trùng trùng xen điệp điệp Điệp điệp lẫn tư tư Say say men cay tình Chiềm đắm trong mệt mỏi Nguyệt nguyệt tà tà sáng Đào đào lan tỏa hương Mơ mơ lại nhộn nhộn Uống cạn chén rượu này Ái nhân ngây trước mắt Nhưng tâm người nơi đâu Sâu sâu đôi mắt người Là một bóng hình khác Trót rót tràn hơi rượu Chát chát nhòa nước mắt Người hỏi ta sao khóc Ta bảo khóc vì người Người cười giễu khinh nhờn Bỏ đi không nghoảnh lại Rơi rơi từng giọt lệ Lệ Lệ ướt tràn mi Tim ta nay rỉ máu Lòng ta nay đã lạnh Đau đến thống cả trời Chạm đến đáy tuyệt vọng Ta giờ đây đã hiểu Ta tự mộng ra tình Tự đau rồi tự uất Tự uất rồi tự buông Cảm khái ta thật ngốc Ngốc lắm mới yêu người Hờ hững muốn quay đầu Liệu có còn kịp chăng?