Once upon a time there was a rich hat maker. He told lots of lies. But he was so rich that nobody cared when he told lies. Ngày xưa ngày xưa, có một người thợ làm mũ rất giàu có. Ông ta đã nói dối rất nhiều. Nhưng bởi vì quá giàu có nên cũng không ai quan tâm đến việc ông ta có nói dối hay không. "Oh, he's just joking!" they all laughed. "Ồ, ông ấy chỉ nói đùa thôi mà!" tất cả mọi người đều cười. The rich hat maker loved to go to dances with other rich people. At the dances, the rich people stood around and told lies to each other. Người thợ làm mũ giàu có rất yêu thích việc đi tham gia khiêu vũ với những người giàu có khác. Tại các buổi khiêu vũ, những người giàu có đứng xung quanh và nói ra những lời nói dối với nhau. "My husband shot a turkey from three kilometers away.." said a rich lady. "Chồng tôi đã bắn một con gà tây từ cách đó ba km.." một người phụ nữ giàu có nói. "My son is so smart, he teaches his teachers!" said a rich man. "Con trai tôi thì thông minh quá thể, đến nỗi nó có thể dạy được cả giáo viên của nó!" một người đàn ông giàu có lại nói. "My cat is so clever, she fetches sticks like a dog!" said another rich lady. "Còn con mèo của tôi lại rất thông minh, nó có thể bắt gậy như một con chó!" một người phụ nữ giàu có khác nói. The rich hat maker wanted to join the conversation, so he told his biggest lie yet: Người thợ làm mũ giàu có muốn tham gia vào cuộc trò chuyện, vì vậy ông ta đã nói ra lời nói dối lớn nhất của mình: "My daughter is so amazing, she can turn hay into gold!" "Con gái tôi tuyệt vời đến nỗi, nó có thể biến cỏ khô thành vàng!" Bấm để xem All the rich people nodded and smiled. "Oh yes," they said. "How wonderful." Tất cả những người giàu đều gật đầu và mỉm cười. "Ồ vâng," họ nói. "Thật tuyệt vời." Suddenly there was a loud voice at the back of the room. Đột nhiên có một giọng nói lớn vang lên ở phía cuối phòng. "SHE CAN TURN HAY INTO GOLD?" "Cô ta có thể biến có khô thành vàng ư?" It was the king! Everybody bowed and gasped as he walked up to the hat maker. Đó chính là đứa vua! Mọi người cúi đầu và há hốc mồm, khi nhà vưa dần bước đến chỗ người thợ làm mũ. "DID YOU SAY.. SHE CAN TURN HAY INTO GOLD?" "CÓ PHẢI ÔNG ĐÃ NÓI.. CON GÁI ÔNG CÓ THỂ BIẾN CỎ KHÔ THÀNH VÀNG KHÔNG?" "Umm.. well.. what I meant was.. errrr.. Yes?" stammered the hat maker. "Ừm.. à thì.. ý thần muốn nói là.. à.. Đúng?" thợ làm mũ lắp bắp. "BRING HER TO ME!" bellowed the king. He stormed out of the room. "HÃY MANG CÔ GÁI ĐẾN CHO TA!" đứa vua hét lên. Rồi xông ra khỏi phòng. 'Oh dear, ' thought the hat maker. 'What do I do now?' "Ôi trời", người thợ làm mũ nghĩ. 'Tôi nên làm gì bây giờ đây?' The next morning the hat maker brought his daughter, Sophie, to a small room in the palace. Sophie was very confused. Sáng hôm sau, người thợ làm mũ đưa con gái mình, Sophie, đến một căn phòng nhỏ trong cung điện. Sophie có vẻ rất bối rối với điều này. "Why am I here? Father? What's going on?" "Tại sao tôi lại ở đây? Cha ơi? Có chuyện gì đang xảy ra vậy?" "Your father is a liar," explained the king. "Last night he said that you can turn hay into gold. I think that is a lie! And I HATE liars." "Cha của cô là một kẻ nói dối," đứa vua giải thích. "Đêm qua ông ấy đã nói rằng cô có thể biến cỏ khô thành vàng. Ta nghĩ đó là một lời nói dối! Và TA GHÉT những kẻ nói dối." Sophie looked at her father. He stared at his feet. Sophie nhìn cha mình. Còn ông ta thì lại nhìn chằm chằm vào chân mình. "Here is a bundle of hay," said the king. "Please, turn it into gold. It must be done by morning." "Đây là một bó cỏ khô," đứa vua nói. "Làm ơn, hãy biến nó thành vàng. Nó phải được thực hiện vào buổi sáng." Sophie gasped. Sophie há hốc mồm. Bấm để xem "Oh, and one more thing," said the king. "If you fail, I will feed your father to my crocodiles. I HATE liars.." "Ồ, và còn một điều nữa," đứa vua nói. "Nếu cô thất bại, ta sẽ ném cha của cô cho những con cá sấu của ta. Bởi ta rất ghét những kẻ nói dối.." Everyone left. Sophie was alone. Mọi người ra về hết. Thế là Sophie chỉ còn có một mình. 'Oh dear, ' thought Sophie. 'What do I do now?' 'Ôi trời ơi, ' Sophie nghĩ. 'Tôi nên làm gì bây giờ?' Night fell. Sophie felt angry. Màn đêm buông xuống. Sophie cảm thấy tức giận. "How ridiculous!" she fumed. "I can't turn hay into gold! It's impossible!" "Thật nực cười làm sao!" cô phát cáu lên. "Tôi không thể biến cỏ khô thành vàng! Điều đó là không thể!" Just then, she heard a strange little laugh. Nhưng ngay sau đó, cô liền nghe thấy một tiếng cười nhỏ kỳ lạ. "Tee hee hee.. What do you have for me?" "Tee hee hee.. Cô có gì cho tôi nào?" A little man appeared in a corner of the room. He was very small. He had brown curly hair, a black hat, and red pointy shoes. Một người đàn ông nhỏ bé xuất hiện ở một góc phòng. Ông ta trông rất nhỏ với mái tóc xoăn màu nâu, đội mũ đen và đi một đôi giày mũi nhọn màu đỏ. "Do you need some help, my dear?" he asked. "Cô có cần giúp gì không, thưa cô?" ông ta hỏi. Bấm để xem "I need to turn this hay into gold," sighed Sophie. "That's ridiculous! It's not possible!" "Tôi cần biến đống cỏ khô này thành vàng," Sophie thở dài. "Thật nực cười làm sao! Điều đó tất nhiên là không thể rồi!" "Oh, it is possible," said the little man. "I can do it for you.." "Ồ, điều đó là có thể chứa," người đàn ông nhỏ bé nói. "Tôi có thể làm điều đó cho cô.." "Yes! Please help me!" begged Sophie. "Ồ vâng! Làm hãy ơn giúp tôi với!" Sophie cầu xin. The little man pulled two knitting needles out of his pocket. He began to knit the hay into clothes. As the hay passed through his needles, it turned into beautiful golden thread. Người đàn ông nhỏ rút từ trong túi áo của ông ta ra hai chiếc kim đan, và bắt đầu đan cỏ khô thành quần áo. Khi những sợi cỏ khô xuyên qua cái kim, nó liền biến thành những sợi vàng tuyệt đẹp. He knitted golden scarves. He made golden hats and golden socks. Soon the hay was gone, and there was a pile of golden clothes on the floor. Ông ta đan những chiếc khăn quàng cổ bằng vàng, những chiếc mũ bằng vàng và những đôi tất bằng vàng. Chẳng bao lâu cỏ khô đã nhanh chóng biến mất, chỉ còn lại một đống quần áo bằng vàng trên sàn. "And now, what do you have for me?" asked the little man. "Và bây giờ, cô có gì cho tôi nào?" người đàn ông nhỏ bé hỏi. "This diamond necklace?" suggested Sophie. "Chiếc vòng cổ kim cương này thì sao?" Sophie đề nghị. "Perfect," said the man. "I need a diamond necklace." "Hoàn hảo," người đàn ông nói. "Tôi cần một chiếc vòng cổ kim cương." Sophie gave him her necklace. He said, "tee hee hee", and disappeared. Sophie đưa cho người đàn ông chiếc vòng cổ của cô. Ông ta nói, "tee hee hee", và rồi biến mất. The next morning, the king returned to the room. He opened the door and could not believe what he saw. Sáng hôm sau, nhà vua trở lại căn phòng. Ông mở cửa và không thể tin vào những gì mình đang nhìn thấy. Bấm để xem "Is this a trick? How did you do this?" he demanded. "Đây có phải là một trò bịp không? Làm thế nào cô làm điều này?" ông hỏi. Sophie's father interrupted: "I told you! My daughter is amazing. Her mother was the same-" Cha của Sophie cắt ngang: "Thần đã nói rồi! Con gái của thần rất tuyệt vời. Cùng với mẹ của con bé rất giống nhau-" "STOP LYING!" shouted the king. "Sophie, come with me, please." "NGỪNG NÓI DỐI ĐI!" đức vua hét lớn. "Sophie, làm ơn đi với ta." The king led Sophie to another room. Inside the room were TEN piles of hay. Nhà vua dẫn Sophie đến một căn phòng khác. Bên trong phòng là mười đống cỏ khô. "If you did it once, you can do it again," said the king. "It must be done by morning. And this time I'm locking the door!" "Nếu cô đã làm điều đó một lần, cô cũng có thể làm lại," đức vua nói. "Nó phải được hoàn thành vào buổi sáng. Và lần này ta sẽ khóa cửa lại!" Everyone left, and the door was locked. Sophie was alone. Mọi người rời đi, và cửa đã bị khóa. Sophie cũng chỉ còn có một mình. "Oh, for heaven's sake," said Sophie. "Ôi, vì chúa tôi," Sophie nói. Bấm để xem But this time, Sophie knew what to do. Nhưng lần này, Sophie đã biết mình phải làm gì. She searched the entire room. She looked high and low. She looked behind the curtains. She looked on top of the shelves. Cô tìm kiếm khắp căn phòng. Cô ấy nhìn cao và thấp. Cô nhìn ra sau rèm cửa. Cô ấy nhìn lên trên các kệ hàng. "Little man? Little man? Are you here?" "Người đàn ông nhỏ bé? Người đàn ông nhỏ bé ơi? Ông có ở đây không?" Just then, she heard a funny little laugh. Ngay sau đó, cô liền nghe thấy một tiếng cười nhỏ vui nhộn. "Tee hee hee.. what do you have for me?" "Tee hee hee.. cô có gì cho tôi nào?" The little man appeared in a corner of the room. Người đàn ông nhỏ bé xuất hiện ở một góc phòng. Once again, the little man pulled two knitting needles out of his pockets. He started to knit the hay. Một lần nữa, người đàn ông nhỏ bé rút hai chiếc kim đan trong túi ra. Ông ta lại bắt đầu đan cỏ khô. He knitted golden sweaters. He made golden gloves and golden underpants. Soon the hay was gone, and there was a pile of golden clothes on the floor. Ông ta đan những chiếc áo len vàng, làm những đôi găng tay vàng và quần lót vàng. Chẳng bao lâu cỏ khô đã biến mất, và lúc này chỉ còn lại có một đống quần áo vàng trên sàn. Bấm để xem "And now, what do you have for me?" asked the little man. "Và bây giờ, cô có gì cho tôi nào?" người đàn ông nhỏ hỏi. "This ruby ring?" suggested Sophie. "Chiếc nhẫn hồng ngọc này thì sao?" Sophie đề nghị. "Perfect," said the man. "I need a ruby ring." "Hoàn hảo," người đàn ông nói. "Tôi cần một chiếc nhẫn hồng ngọc." Sophie gave her ring to the man. He said, "tee hee hee", and disappeared. Sophie trao chiếc nhẫn của mình cho người đàn ông. Ông ta nói, "tee hee hee", và biến mất. When the king opened the door the next morning, he could not believe what he saw. Khi nhà vua mở cửa vào sáng hôm sau, ông không thể tin được những gì mà mình đã nhìn thấy. "HOW DID YOU DO THIS?" he yelled. "TELL ME! NOW!" "LÀM THẾ NÀO CÔ CÓ THỂ LÀM ĐƯỢC ĐIỀU NÀY?" ông hét lên. "NÓI VỚI TA! NGAY BÂY GIỜ!" Sophie shrugged. "I taught myself how to knit last winter.." Sophie nhún vai. "Thần đã tự học cách đan vào mùa đông năm ngoái.." The king led Sophie to yet another room in the palace. This room was completely full of hay, from floor to ceiling. Nhà vua dẫn Sophie đến một căn phòng khác trong cung điện. Căn phòng này hoàn toàn đầy cỏ khô, từ sàn đến trần. Bấm để xem "Here are ONE HUNDRED bundles of hay," said the king. "And there are ten guards outside the door. This time, nobody can help you. I hope you are not lying, dear Sophie," the king said quietly. "Remember, ALL liars will be fed to the crocodiles.." "Đây là MỘT TRĂM bó cỏ khô," đức vua nói. "Và sẽ có mười lính canh ở ngoài cửa. Lần này, không ai có thể giúp cô được nữa. Ta hy vọng cô sẽ không nói dối, Sophie thân yêu," đức vua khẽ nói. "Hãy nhớ rằng, TẤT CẢ những kẻ nói dối sẽ bị ném cho cá sấu ăn.." Everyone left. Sophie was alone. And there were ten guards outside the door. Mọi người ra về. Sophie chỉ có một mình. Và lần này có tận mười lính canh ở ngoài cửa. Again, Sophie knew what to do. Một lần nữa, Sophie vẫn biết mình phải làm gì. She searched the entire room. She looked high and low. She looked under the table. She looked in the closet. Cô tìm kiếm khắp căn phòng. Cô nhìn từ cao xuống thấp. Cô nhìn xuống gầm bàn. Cô tìm trong tủ. "Little man? Little man? Where are you?" "Người đàn ông nhỏ bé? Người đàn ông nhỏ bé ơi? Ông đang ở đâu?" But the little man wasn't there. Nhưng người đàn ông nhỏ bé không có ở đó. Sophie sat down and cried. Soon she fell into a deep sleep. Sophie ngồi xuống và bắt đầu khóc. Chẳng mấy chốc cô đã chìm vào giấc ngủ sâu. When she woke up, she couldn't believe her eyes. Every single piece of hay was gone, and there was a HUGE pile of golden clothes on the floor. Khi tỉnh dậy, cô không thể tin nổi vào mắt mình nữa. Từng mảnh cỏ khô đã biến mất, thay vào đó là một đống quần áo vàng KHỔNG LỒ trên sàn nhà. The little man was sitting on top of the clothes. Người đàn ông nhỏ bé đang ngồi trên lớp quần áo. "Oh thank you!" cried Sophie. "I thought I was crocodile food, for sure!" "Ồ, cảm ơn rất nhiều!" Sophie hét lên. "Tôi cứ tưởng mình đã là thức ăn cho cá sấu rồi!" The little man smiled. "And now, what do you have for me?" he asked. Người đàn ông nhỏ bé mỉm cười. "Và bây giờ, cô có gì cho tôi nào?" ông ta hỏi. Bấm để xem "This sapphire bracelet?" said Sophie. "Chiếc vòng tay xanh ngọc này thì sao?" Sophie nói. "No. I don't need a bracelet.." said the little man. "Không. Tôi không cần một chiếc vòng tay.." người đàn ông nhỏ bé nói. "These silver earrings?" suggested Sophie. "Đôi bông tai bạc này thì sao?" Sophie đề nghị. "No. I don't wear earrings.." said the little man. "Không. Tôi cũng không đeo hoa tai.." người đàn ông nhỏ bé nói. Sophie grew angry. "I don't have anything else to give you!" she said. Sophie trở nên tức giận. "Tôi không còn có bất cứ thứ gì khác để cho ông cả!" cô nói. "Hmmmm. I know what I want," said the little man. "Many years from now, give me your first child." "Hmmmm. Tôi biết mình muốn gì," người đàn ông nhỏ bé nói. "Nhiều năm sau nữa, hãy cho tôi đứa con đầu tiên của cô." "WHAT? NO!" cried Sophie. "CÁI GÌ? KHÔNG THỂ ĐƯỢC!" Sophie hét lên. ".. Or I will tell the king you are a liar.." said the little man. ".. Hoặc tôi sẽ nói với đứa vua rằng cô là một kẻ nói dối.." người đàn ông nhỏ nói. Sophie had no other choice. She agreed to the little man's deal. Sophie không còn sự lựa chọn nào khác. Cô đành đồng ý với thỏa thuận của người đàn ông nhỏ. The king returned. When the king opened the door, he was amazed. There was huge pile of golden clothes, stacked from the floor to the ceiling. Khi nhà vua trở lại và mở cửa, ông đã rất kinh ngạc. Có một đống quần áo vàng lớm, chất từ sàn nhà lên đến tận trần nhà. "You really are amazing," he said to Sophie. "You may go. But maybe, one day, you can teach me how to knit too?" "Cô thực sự rất đáng kinh ngạc đấy," ông nói với Sophie. "Cô có thể đi được rồi. Nhưng biết đâu, một ngày nào đó, cô cũng có thể dạy tôi cách đan đúng không?" Sophie agreed. She ran out of the palace as fast as she could. Sophie đồng ý. Cô chạy ra khỏi cung điện nhanh nhất có thể. Ten years passed. Sophie grew into a clever and accomplished woman. She married a kind man. They had a baby boy. Mười năm trôi qua đu. Sophie lớn lên và trở thành một người phụ nữ thông minh và giỏi giang. Cô ấy kết hôn với một người đàn ông tốt bụng. Họ đã có với nhau một bé trai. One morning, Sophie was playing with her son in the garden when she heard that strange little laugh. Vào một buổi sáng nọ, khi Sophie đang chơi với con trai trong vườn thì nghe thấy tiếng cười nhỏ kỳ lạ đó. Bấm để xem "Tee hee hee. What do you have for me?" The little man stepped out from behind a bush. "Tee hee hee. Cô có gì cho tôi nào?" Người đàn ông nhỏ bé bước ra từ sau một bụi cây. "NO! YOU CAN'T HAVE HIM!" screamed Sophie. She held the baby close to her chest. She cried and cried. "KHÔNG! ÔNG KHÔNG THỂ CÓ ĐƯỢC THẰNG BÉ ĐÂU!" Sophie hét lên. Cô ôm chặt đứa bé vào ngực. Cô ấy khóc và khóc. "We had a deal, my dear," said the little man. "But I will make you another deal: Guess my name! If you know my name, you can keep your son. You have three days. Is it a deal?" "Chúng ta đã có một thỏa thuận, cô gái thân mến của tôi," người đàn ông nhỏ nói. "Nhưng tôi sẽ cho cô một thỏa thuận khác: Đoán tên tôi! Nếu cô biết được tên của tôi, cô có thể giữ lại con trai. Cô có ba ngày. Thỏa thuận chứ?" Sophie cried. "It's a deal." Sophie đã khóc. "Được, tôi đồng ý." The next night the little man returned, and Sophie guessed all the common names: "Is it.. Tim?" "- No" "Is it.. Jack?" "- No" "Is it.. Chris?" "- No" Đêm hôm sau, người đàn ông nhỏ bé trở lại, và Sophie đoán tất cả các tên thông thường: "Có phải.. Tim?" "- Không" "Có phải.. Jack?" "- Không" "Có phải.. Chris?" "- Không" The second night, she guessed some less common names: "Is it.. Balthazar?" "- No" "Is it.. Ferdinand?" "- No" "Is it.. Alfonso?" "- No" Đêm thứ hai, cô đoán một số tên ít phổ biến hơn: "Có phải.. Balthazar?" "- Không" "Có phải.. Ferdinand không?" "- Không" "Có phải.. Alfonso?" "- Không" Bấm để xem The third day, Sophie was panicking. She went for a walk in the forest to clear her head. It was already getting late. Ngày thứ ba, Sophie đã bắt đầu trở nên hoảng sợ. Cô đi dạo trong rừng để giải tỏa đầu óc. Tất dường như đã trở nên quá muộn rồi. "His feet are pointy like a Norwegian," she thought, ".. so maybe his name is Bjørn? But his nose is red like an Australian, so maybe his name is Keith? But his hat looks Turkish! So maybe his name is Mustafa?" "Chân ông ta nhọn như người Na Uy," cô nghĩ, ".. vậy có lẽ tên của ông ta là Bjørn? Nhưng mũi của ông ta cũng đỏ như người Úc, nên có lẽ tên của ông ta là Keith? Nhưng chiếc mũ của ông ta trông cũng rất giống kiểu Thổ Nhĩ Kỳ! Vậy có lẽ tên ông ta là Mustafa?" Sophie walked deeper and deeper into the forest. She jumped over logs and climbed over rocks, and then turned a corner. She was very surprised to see a small house. Sophie ngày càng đi sâu vào rừng. Cô nhảy qua những khúc gỗ và trèo qua những tảng đá, rồi rẽ vào một góc. Cô rất ngạc nhiên khi thấy một ngôi nhà nhỏ. A woman was sitting on the porch. She was knitting baby clothes and singing quietly. On her neck was Sophie's necklace. On her finger was Sophie's ring. Một người phụ nữ đang ngồi trên hiên nhà. Cô vừa đan quần áo trẻ con vừa khẽ hát. Trên cổ cô ấy đeo chiếc vòng cổ của Sophie, còn ngón tay thì đeo chiếc nhẫn của Sophie. Bấm để xem "Rumpelstiltskin! Rumpelstiltskin, my love!" the woman shouted. "Can you come here? I need you to help me knit!" "Rumpelstiltskin! Rumpelstiltskin, tình yêu của ta!" người phụ nữ hét lên. "Chàng có thể đến đây được không? Ta cần chàng giúp ta đan!" And guess who appeared at the door? It was the little man! Và đoán xem ai đã xuất hiện ở cửa nào? Đó chính là người đàn ông nhỏ! Sophie ducked down behind a bush. How lucky! She ran home as fast as she could. Sophie cúi xuống sau một bụi cây. Thật may mắn làm sao! Cô chạy về nhà nhanh nhất có thể. That night, the little man came to see Sophie. He seemed very happy. Đêm đó, người đàn ông nhỏ bé đến gặp Sophie. Trông ông ta có vẻ rất hạnh phúc. "It's time, my dear," he said. "So.. do you know my name?" "Đã đến lúc, cô gái thân mến," ông ta nói. "Vậy.. cô có biết tên tôi không?" "Is it Rhubarb?" "- No" "Is it Roquefort?" "- No" "Is it.. Rumpelstiltskin?" "Có phải là Rhubarb không?" "- Không" "Có phải Roquefort không?" "- Không" "Đó là.. Rumpelstiltskin đúng không?" Bấm để xem The little man's face turned red with anger. Khuôn mặt của người đàn ông nhỏ bé đỏ lên vì tức giận. "ARRRRRRRRRRGGGGGGH!" He screamed and shouted and stomped his feet. Ông ta hét lên và giậm chân. "How did you know my name? HOW DID YOU KNOW MY NAME?" "Làm thế nào cô có thể biết tên của tôi? LÀM SAO CÔ CÓ THỂ BIẾT TÊN CỦA TÔI?" But then he stopped.. and cried. He looked up at Sophie. Nhưng rồi ông ta đột nhiên dừng lại.. và bắt đầu khóc. Người đàn ông nhìn lên Sophie. "We would have loved your son very much," he whispered. "Chúng tôi sẽ yêu con trai của cô rất nhiều," ông ta thì thầm. The little man wiped his tears away with a yellow handkerchief, and disappeared. Người đàn ông nhỏ bé lấy khăn tay màu vàng lau nước mắt rồi biến mất. After that, Sophie and her family lived happily ever after, just like in the stories. Sau chuyện đó, Sophie và gia đình của cô sống hạnh phúc mãi mãi về sau, như trong câu truyện đã kể. But what happened to the little man? Nhưng điều gì đã xảy ra với người đàn ông nhỏ bé? Well, look closely when you hear people telling big lies. Because big lies always need a big payment. Chà, hãy quan sát kỹ thật kỹ khi bạn nghe người ta nói những lời dối trá lớn lao. Bởi vì những lời nói dối lớn luôn cần một khoản thanh toán lớn. Bấm để xem Rumplestiltskin will usually be there. Under the table, or on top of the cupboard. He is always waiting to make a good deal.. Rumplestiltskin thường sẽ ở đó. Dưới gầm bàn, hoặc trên nóc tủ. Và ông ta sẽ luôn chờ đợi để thực hiện một thỏa thuận tốt.. The end.