[Bài Thơ] Hoa Bỉ Ngạn - Sưu Tầm

Thảo luận trong 'Thơ Ca' bắt đầu bởi Hoa Gian Du, 18 Tháng chín 2018.

  1. Hoa Gian Du

    Bài viết:
    2
    Bỉ Ngạn Hoa ngàn năm mới nở

    Ngàn năm sau hoa mới tàn phai

    Hoa và lá chưa bao giờ gặp

    Tình ái do nhân quả mà ra

    Duyên mấy kiếp đã định tử sinh

    Vạn kiếp do duyên

    Vạn sự tùy duyên.


    Xem thêm:

    Thơ về hoa bỉ ngạn
     
    tu hoang thích bài này.
    Last edited by a moderator: 5 Tháng mười hai 2019
  2. phanthimyyen Tôi là 1 cơn gió được tự do bay lượn trên bầu trời

    Bài viết:
    15
    Bỉ Ngạn Hoa

    Bỉ Ngạn hoa, nở rộ bờ đối diện

    Đứng trước cầu Nại Hà biết thế nào

    Nhìn xuống dưới, chính là Vong Xuyên thủy

    Tam Sinh thạch, có Mạnh Bà kế bên

    Cõi niết bàn thần bí cùng tương luyến

    Kiếp phù sinh mộng mị phí thời gian

    Duy chỉ có ngày tàn cùng năm tháng

    Thời gian qua nhanh như gió reo ca

    Bỉ Ngạn hoa, nở rộ bờ đối diện

    Bờ Vong Xuyên, vậy mà cũng quên sông

    Đứng trước cầu Nại Hà làm sao biết

    Trên Tam Sinh, ghi chép hết ba đời

    Kiếp này đã biết hết chuyện kiếp trước

    Đá Tam Sinh, đầy đủ cả họ tên

    Bỉ Ngạn hoa, nở rộ bờ đối diện

    Chỉ thấy hoa lại chẳng thấy lá đâu

    Nở nghìn năm, nghìn năm hoa cũng lụi

    Hoa và lá, vĩnh viễn chẳng gặp nhau

    Chuyện tình cảm không phải vì nhân quả

    Duyên phận này, đã định tử sinh rồi.

    Kí tên : Vô danh
     
  3. phanthimyyen Tôi là 1 cơn gió được tự do bay lượn trên bầu trời

    Bài viết:
    15
    Bỉ Ngạn sinh tử

    Ta thích mẫu đơn, chàng cũng thích mẫu đơn, chàng cũng thích ta bởi tên ta cũng là Mẫu Đơn.

    Chàng nói ta là đóa mẫu đơn đẹp nhất, rực rỡ nhất mà chàng từng thấy.

    Ta yêu chàng, hy sinh vì chàng..

    Nhưng giây phút cuối cùng của cuộc đời, khi chàng dùng kiếm kết thúc sinh mạng ta, ta đau đớn phát hiện ra, không.. ta không phải mẫu đơn trong lòng chàng..

    Ta là bỉ ngạn, là đóa bỉ ngạn nhiễm máu đỏ tươi, là công cụ bị chàng lợi dung, là bỉ ngạn u ám chứ không phải rực rỡ mẫu đơn..

    Mà chàng thì không cần bỉ ngạn, chàng chỉ muốn mẫu đơn..

    Có lẽ ta cũng nên trở về với nơi của mình- chốn hoàng tuyền lạnh lẽo u linh, làm bạn với những con đường bỉ ngạn như máu kia..

    Ta chờ chàng, chờ chàng ở nơi có dàn bỉ ngạn đỏ rực kia..

    Vĩnh biệt..

    Thơ sưu tầm
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...