Hãy yêu thương cha mẹ nhiều hơn

Thảo luận trong 'Gia Đình' bắt đầu bởi xuanxinh, 2 Tháng năm 2020.

  1. xuanxinh

    Bài viết:
    13
    Hãy yêu thương cha mẹ khi còn có thể

    Có người con trai được chính tay bố nuôi nấng nên người từ lúc anh ta 2 tuổi khi mẹ anh bỏ đi vì không chịu nổi cái tính khó khăn của bố anh. Hai bố con nương nhau mà sống. Bố đã chăm anh rất tốt. Anh gần như chẳng thiếu thứ gì, và luôn là những thứ tốt nhất dù bố anh đôi lúc phải nhịn đói đi làm. Cho đến ngày anh ta vào đại học, người bố vẫn chăm chút cho anh từng li từng tí. Anh đi làm, bố vẫn luôn dõi theo anh. Có thể nói một nửa cuộc đời của người bố đã dành hết cho đứa con trai này. Vậy mà khi anh trưởng thành, anh biết yêu thì với anh, cô người yêu là tất cả. Hàng ngày anh tranh thủ dậy sớm để chạy qua nhà chở cô ấy đi làm, chiều tối lại tranh thủ đón cô ấy về. Vài ba hôm, anh mang về nhà và giặt đồ của cô ấy, từ cái áo, cái quần, đôi dép, đôi giầy, thậm chí cả cái áo lót, quần lót của cô ấy, anh cũng giặt luôn. Anh tỉ mỉ giặt bằng tay, đem phơi nắng, xong lại ủi thật ngay ngắn, xếp gọn gàng cho cô. Cô đến nhà anh chơi, anh lật đật chạy đi rót nước, lau dọn nhà cửa như đón tổng thống đến thăm. Cô thèm ăn món gì, dù trời nắng hay mưa, anh cũng chạy đi mua và mang đến nơi. Cô chỉ than mệt tí là anh tất tả chạy đi mua thịt, mua rau về nhà mình nấu cháo rồi mang tận nơi cho cô. Cô cần anh làm gì, mua gì, anh sẵn sàng bỏ tiền túi mình ra mua ngay và luôn cho cô vui. Ngược lại, anh chưa làm được dù chỉ 1 điều nhỏ thôi cho bố mình. Bố anh ho đến không ngủ được, anh chưa từng hỏi thăm. Bố anh bệnh, anh chưa từng nấu cháo. Quần áo của bố, anh chưa giặt một lần. Bố anh đi làm về mệt, anh chưa lần nào rót nước hay hỏi thăm. Bố anh nhờ anh làm giúp việc gì, anh lầm bầm chửi rủa, tỏ vẻ khó chịu. Sau lưng, anh luôn nói bố anh là hai lúa, quê mùa, khó tính, kỳ cục các kiểu.. Bố anh biết hết, thấy hết nhưng chẳng trách anh một lời. Từ ngày anh đi làm, có tiền, bố anh chưa một lần hỏi hay bắt anh phải đưa tiền phụ bố gì cả. Bố anh vẫn sáng chuẩn bị đồ ăn sáng cho anh, nấu sẵn cơm canh đầy đủ cho anh mang theo, chiều về, đồ ăn đã luôn chuẩn bị sẵn, anh chỉ việc ăn thôi. Anh đã không còn thích nói chuyện với bố mình nữa. Đi thì thôi, về đến nhà là anh lên phòng dán mắt vào cái điện thoại để chat với cô người yêu, để bố anh một mình..

    Có 2 vợ chồng sinh được 7 người con trai. Sau này trên đường người chồng đi làm về vô tình thấy một bé gái bị bỏ rơi, ông nhặt về nhận làm con nuôi. Cô bé trở thành cô con gái út của ông bà. Khi các người con trai vừa trưởng thành thì ông mất. Vài năm sau đó, bà bị tai biếng nằm một chỗ hơn chục năm trời. Cái thời khó khăn chung của cả nước nên ông bà không thể lo cho cả 8 người con ăn học đến nơi đến chốn, nhưng gồng gánh cho các con đủ ăn đủ mặc, ai cũng biết đọc biết viết. Điều đáng nói ở đây là khi bà đổ bệnh, nằm một chỗ, cả 7 người con trai không ai nuôi nổi bà. Chẳng ai chăm sóc bà, ngoại trừ cô con gái út. Gần như cả thanh xuân của cô, cả thời con gái đương thì, cô dành trọn ở bên bà, chăm sóc bà. Tôi từng chứng kiến, dáng người con gái nhỏ bé gồng mình đỡ mẹ mình dậy, người mẹ vốn dĩ có thân hình rất to lớn, nhìn cảnh tượng ấy cứ như con chuột đang cõng con voi. Vậy mà cô chăm bà hơn chục năm trời cho đến ngày bà đi..

    Tôi kể hai câu chuyện này không phải để lên án ai cả, vì bản thân tôi cũng chưa làm tròn chữ hiếu với hai đấng sinh thành của mình. Đây là hai câu chuyện có thật mà tôi đã và đang tận mắt chứng kiến. Khi cha mẹ còn, chúng ta thường lãng quên họ, rất nhanh, thậm chí phủ nhận tất cả những hy sinh họ dành cho mình. Ta mãi mê chạy theo người này, người nọ, mà quên mất một điều rằng: "Trên đời này, người duy nhất yêu thương ta chân thành chỉ có cha mẹ ta mà thôi". Thiên hạ rộng lớn lắm, lòng người sâu thẳm lắm, liệu rằng có ai đủ chân thành với ta? Nhưng hãy tin, cha mẹ là 2 người duy nhất. Tôi đã trở thành một người mẹ, và tôi cũng đã mất đi một người cha, nên tôi biết, tôi hiểu, tôi tin vào tấm lòng yêu thương con cái của các bậc Cha Mẹ. Cha mẹ già nhanh lắm, rồi một ngày họ đi, sẽ là mãi mãi. Chọn người bạn đời, chúng ta vẫn còn rất rất nhiều cơ hội, vẫn còn rất nhiều người để ta tìm kiếm; nhưng cha mẹ chỉ có một, mất họ rồi, ta không thể tìm ra người thứ hai.

    Hãy yêu thương cha mẹ khi còn có thể, bởi không có họ sẽ không có ta ngày hôm nay. Hãy tôn trọng cha mẹ khi còn có thể, bởi họ đã hy sinh một đời cho ta những gì tốt nhất. Hãy kiên nhẫn lắng nghe cha mẹ hơn khi còn có thể, bởi những gì họ nói với ta là vô giá. Và hãy tin rằng, trên đời này, ngoài cha mẹ ra, sẽ không có người thứ ba, yêu thương ta vô điều kiện như họ.
     
    Gill thích bài này.
    Last edited by a moderator: 30 Tháng sáu 2020
  2. hoangtuong193

    Bài viết:
    2
    Đồng quan điểm với tác giả
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...